Chương 53: Ngay Cả Con Trai Cũng Trang Điểm Như Con Gái
Phối hợp với làn da trắng như tuyết tỏa ra mùi thơm của thiếu nữ xinh đẹp, càng làm cho trong lòng cậu ta khẩn trương không chịu được.
Bàn tay ngọc ngà của Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ ôm trán, nhìn em trai khoá dưới trước mắt này, anh phảng phất thấy được chính mình trước kia.
Nhưng mà anh cũng sẽ không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào, bởi vì Anh! Không! Chơi! Gay!
"Tôi nói tôi là con trai, cậu có thể trở về nói cùng với đồng bọn rồi." Nói xong còn lắc lắc bàn tay nhỏ bé.
Dáng vẻ ghét bỏ lộ vẻ đáng yêu, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Ngày ngày bị nam sinh theo đuổi như vậy thật sự là xấu hổ, anh thật sự ngán đến tận cổ rồi.
Quan trọng nhất là anh tuyệt đối là mãnh nam vô JJ có mộng tưởng!
Bách hợp cực kỳ tốt, đáng tiếc sinh không được, cho dù sinh không được, vẫn rất tốt đẹp.
Hừ, anh mới không... chơi gay!
Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng trở về ký túc xá nam sinh, phát hiện bác quản lý cửa ký túc xá đã đổi người.
Anh còn chưa rảo bước tiến vào ký túc xá một bước đã bị một chú hơn năm mươi tuổi hói đầu mới đến ngăn cản.
"Cô nhóc, chẳng lẽ cháu không biết ký túc xá nam sinh có quy định, nữ sinh không thể tiến vào ký túc xá nam sinh sao?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch… tràn ngập bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy thẻ học sinh của mình đưa cho chú giữ cửa.
“Chú à, cháu là nam!”
Đại thúc làm ra dáng vẻ chó cũng không tin, cầm đến nhìn một chút, cẩn thận so sánh một chút.
Nói thật quả thật là có chút giống, nhưng ngũ quan của người này thật sự càng tinh tế xinh đẹp hơn so với trong ảnh chụp, cũng càng thêm nữ tính.
Nhưng vào lúc này bác quản lý ký túc xá ban đầu đi đến cười nói với Hạ Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch, mấy ngày nay không thấy cháu xuất hiện, không phải đi tán gái chứ?”
Hạ Tiểu Bạch ha hả cười: "Bác à bác cũng biết cháu có bạn gái?" (?>w<)
Bác ấy cũng cười ha hả theo: "Lần trước Triệu Trình mang đồ ăn khuya cho bác nói.”
Bác ấy nói với chú trông cửa ký túc xá: "Tên nhóc này tên là Hạ Tiểu Bạch, tôi nhìn cậu ấy ba năm rồi."
“Đừng nhìn cậu ta lớn lên còn xinh đẹp hơn nữ sinh, cậu ta chính là đàn ông đích thực, ông xem cậu ta còn có bạn gái kìa.”
“Nghe nói còn là hoa khôi của trường.”
"Vậy cháu lên đây." Hạ Tiểu Bạch lên tiếng chào hỏi rồi đi vào ký túc xá.
Người đàn ông trung niên lẩm bẩm nói: "Người trẻ tuổi bây giờ thật là...”
Ngay cả con trai cũng trang điểm như con gái.
Hạ Tiểu Bạch trở lại ký túc xá phát hiện Triệu Trình nằm ở trên giường xem cuốn sách Nguyên Thần mới nhất, nhân vật chính hình như là Chung Ly và Hồ Đào. Cái này cũng quá...
(*)Cuốn sách "Nguyên Thần" thường là truyện tranh hoặc tiểu thuyết dành cho người hâm mộ của trò chơi "Nguyên Thần".
Khiến anh cảm thấy ngoài ý muốn chính là Mặc Tử Hàn vạn năm không trở về ký túc xá một lần cũng ở đây.
Thật là oan gia ngõ hẹp...
Hôm nay Mặc Tử Hàn ăn mặc cũng rất ngầu, vô luận là dáng người hay tướng mạo cũng thuộc top trong đám nam sinh.
Cả người đều là hàng hiệu, chỉ sợ tùy tiện lấy một món cũng đắt hơn tất cả đồ của Hạ Tiểu Bạch.
Dù sao cũng là loại đàn ông Hạ Tiểu Bạch muốn trở thành.
Có tiền lại đẹp trai bên cạnh có một đống em gái vây quanh, ngày ngày lái xe thể thao đi tán gái.
Ai ai ai, sau khi anh bị người đá ngay cả đồng bọn cũng không còn, thật sự là người so với người càng khiến người ta tức chết mà.
Hạ Tiểu Bạch vô thức hướng sang trái chuẩn bị né tránh hắn, nhưng không thể ngờ được Mặc Tử Hàn cũng hướng về phía bên trái của anh...
Hai người ngẩn người, đồng thời lại đi về phía bên phải... Nhất thời không khí cực kỳ xấu hổ.
Triệu Trình ở một bên nhịn không được cà khịa nói: "Này này này hai người các cậu đang khiêu vũ à, nhảy trái nhảy phải."
Hạ Tiểu Bạch xấu hổ đỏ mặt, đôi mắt đẹp hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Trình.
Thật muốn đi lên đánh tên này một trận, Mặc Tử Hàn chỉ lạnh lùng nhìn Hạ Tiểu Bạch.
“Có thể nhường đường một chút không!”
Hạ Tiểu Bạch gật đầu như gà mổ thóc: "Đương nhiên có thể!”
Anh còn xấu hổ cười cười với Mặc Tử Hàn, nhưng dung nhan tuyệt mỹ của anh vô luận cười như thế nào thì cũng xinh đẹp như vậy.
Mặc Tử Hàn cũng bị nụ cười này của anh hấp dẫn, một đôi con ngươi màu hổ phách, môi hồng răng trắng, đôi môi anh đào mềm mại giống như cánh hoa kiều diễm lúc sáng sớm nhiễm sương.
Rõ ràng không phải nữ sinh, da thịt kia lại càng xinh đẹp, càng nhẵn nhụi hơn so với nữ sinh, cơ thể trắng hơn tuyết. Hơn nữa còn tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt, làm cho hắn cảm thấy mê luyến.
Hắn rất nhanh phản ứng lại, vãi! Hắn đang nghĩ gì vậy? Σ (°°°|||) Đối phương là con trai.
Mặc Tử Hàn nhất thời cảm thấy ghê tởm. Cả người rùng mình một cái, cánh tay nổi da gà.
Vừa rồi trong một khoảnh khắc chớp mắt hắn tựa hồ bị nụ cười đáng yêu của đối phương hấp dẫn.
------