Chương 61: Ngày Thường
Rất nhanh phòng bếp truyền ra giọng nói của Sở Thu Hi: "Tiểu Bạch, rửa tay vào ăn cơm thôi.”
Hạ Tiểu Bạch đứng lên ngẩng đầu, thấy Sở Thu Hi đeo tạp dề màu hồng nhạt gọn gàng,
trong tay còn bưng một đĩa đậu xào tương ớt đỏ tươi, đang cười vui vẻ gọi anh.
“Nhìn cái gì mà nhìn, còn không đi rửa tay!”
Hạ Tiểu Bạch không chút do dự khen ngợi: "Thu Hi, em đeo tạp dề trông cũng rất xinh đẹp."
“Quả nhiên con gái biết nấu ăn đều rất xinh đẹp.”
Sở Thu Hi đỏ bừng mặt liếc anh một cái: "Đàn ông các anh đúng là chỉ biết nói mấy lời vô dụng.”
"Nếu yêu em thì hãy chứng minh bằng hành động đi."
Hạ Tiểu Bạch vội vàng cùng cô đi vào bếp: "Thu Hi, vậy anh giúp em bưng đồ ăn, giúp em rửa chén nhé?
Sở Thu Hi bất lực lắc đầu…
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Trên bàn bày bữa tối tinh xảo.
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch có chút không dám tin, thức ăn được bày trên bàn có vẻ như rất ngon.
Bề mặt đậu phụ được phủ một lớp dầu cay màu đỏ, màu sắc rất bắt mắt, còn có mùi tiêu xộc thẳng vào mũi.
Hạ Tiểu Bạch cầm lấy đũa, gắp một miếng đưa lên miệng.
“Cay cay bùi bùi, thơm nữa”. Vừa ngon vừa nóng, nóng đến mức khiến anh kêu lên.
“Nóng quá=)).”
"Nóng quá" ヾ(≥o≤)"
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ đáng yêu của anh, đôi tay nhỏ chống lên cằm, ánh mắt như đang đưa tình.
Tròng mắt cô sáng ngời, giống như đang thưởng thức món bảo bối mình yêu thích nhất.
Hạ Tiểu Bạch bị Sở Thu Hi nhìn chằm chằm như vậy cũng có chút xấu hổ: "Thu Hi em không ăn đi, nhìn chằm chằm anh như thế làm gì?"
Sở Thu Hi cười nói: "Anh hỏi em muốn làm gì, em đương nhiên là muốn “làm” anh rồi!”
“Mỹ nhân tú sắc khả xan()như vậy, em nhìn anh ăn cũng đủ no rồi!”
(
) Mỹ nhân tú sắc khả xan là một cụm từ tiếng Trung có nghĩa là "Mỹ nhân có sắc đẹp tuyệt vời". Cụm từ này được ghép bởi ba từ:
Mỹ nhân (美人): có nghĩa là "Người phụ nữ đẹp"
Tú sắc (姝色): có nghĩa là "Sắc đẹp xinh đẹp"
Khả xan (可羡): có nghĩa là "Đáng được ngưỡng mộ"
Cụm từ này thường được sử dụng để ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ. Người phụ nữ được miêu tả bằng cụm từ này thường có ngoại hình xinh đẹp, quyến rũ, khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Hạ Tiểu Bạch lẩm bẩm một câu: "Tú sắc khả xan không phải là từ để hình dung con gái hay sao......”
Những lời này của anh càng khiến đôi môi đỏ mọng của Sở Thu Hi cười càng rạng rỡ hơn.
"Trong mắt em anh chính là tiểu mỹ nhân."
“Tiểu Bạch, hay là anh thử giả gái đi.”
Sở Thu Hi nghiêng đầu, vẻ mặt chờ mong, đôi môi đỏ mọng gợi cảm hơi vểnh lên.
Hạ Tiểu Bạch nhất thời vừa thẹn vừa giận, bị bạn gái mình giễu cợt là con gái khiến anh rất khó chịu.
Tâm nam nhi của anh vĩnh viễn sẽ bao giờ bị sa đọa vì thân thể không trọn vẹn này.
“Thu Hi, chẳng lẽ em thích anh không phải vì anh đẹp trai hay sao?
Sở Thu Hi “phụt” một tiếng, đem toàn bộ coca trong miệng phun hết lên mặt Hạ Tiểu Bạch......
Tay ngọc nhịn không được khẽ cào đùi của mình mấy cái, cố nén cười ra tiếng.
“Tiểu Bạch, anh có phải muốn chọc em cười chết, sau đó quang minh chính đại chiếm lấy tủ quần áo của em phải không?”
Hạ Tiểu Bạch bị Sở Thu Hi phun đầy mặt coca......
Anh cũng không chê mà tự nhiên liếm liếm, rất ngọt, dù sao rượu phun ra đều uống rồi, coca phun ra cũng không tính là cái gì.
Sở Thu Hi vội vàng cầm lấy khăn giấy giúp anh lau mặt!
“Xin lỗi, Tiểu Bạch. Em không cố ý đâu, vừa rồi em không cẩn thận bị sặc.”
Khóe miệng cô vẫn bị lời nói của Hạ Tiểu Bạch chọc cho không nhịn được mà khẽ giương lên.
Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dạng muốn cười lại không dám cười của cô, trong lòng lại càng không vui.
Chỉ có thể cúi đầu ăn từng miếng từng miếng.
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ tức giận của anh, vừa đau lòng vừa buồn cười, kéo cánh tay anh làm nũng an ủi.
“Được rồi, được rồi, Tiểu Bạch nhà ta đẹp trai nhất, vợ yêu anh nhất!”
“Hôn một cái được không?”
“Moa Moa Moa!”
Hạ Tiểu Bạch cũng có chút mềm lòng, không thể không nói Sở Thu Hi đúng là thiếu nữ tâm cơ.
Giọng nói lúc dỗ dành người ta nhẹ nhàng mềm mại như vậy.
Kết hợp với dáng vẻ làm nũng đáng thương của cô càng làm cho người ta khó có thể giận nổi.
“Được rồi, anh tha thứ cho em.”
“Tiểu Bạch của em tốt nhất trên đời! "Sở Thu Hi ôm cổ Hạ Tiểu Bạch dụi dụi, cơ thể anh có mùi hoa dành dành thơm dịu.
Những giận dỗi lúc nãy của Hạ Tiểu Bạch đều tan biến không còn một mảnh.
Sở Thu Hi cười duyên dáng: "Lại đây, em đút cho anh ăn nhé?”
Hạ Tiểu Bạch đẩy tay cô ra: "Anh cũng không phải trẻ con nữa.”
“Cho dù phải đút thì cũng là anh đút cho bạn gái của mình chứ.”
Sở Thu Hi vui vẻ "Ừm" một tiếng: "Vậy Tiểu Bạch cho em ăn đi!”
Cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận đã hé ra chờ sẵn, chờ đợi Hạ Tiểu Bạch bón cho cô.
Hạ Tiểu Bạch nhìn đôi môi đỏ mọng của bạn gái, trong lòng khỏi phải nói có bao nhiêu vui vẻ.
------