Chương 63: Em Vợ Sắp Đến
Phải biết rằng làm con gái không giống con trai, có quá nhiều thứ phức tạp, tốn thời gian.
Chưa đầy mười phút Hạ Tiểu Bạch đã tắm xong, mặc lên người bộ đồ nam mà Sở Thu Hi mua cho anh.
Không thể không nói ánh mắt của Sở Thu Hi thật sự rất tốt, phong cách nhìn rất tươi sáng gọn gàng.
Lại còn là hàng hiệu của hãng Paris nổi tiếng. Tuy rằng Hạ Tiểu Bạch có tủ quần áo do hệ thống khen thưởng, nhưng tất cả đều là đồ nữ.
Hạ Tiểu Bạch vừa đi ra, Sở Thu Hi đã đi tới nắm lấy cổ áo anh: "Để em xem có vừa người hay không?”
“Đây là lần đầu tiên em mua quần áo cho con trai đó.”
Hạ Tiểu Bạch cứ như vậy sững sờ đứng đó, ánh mắt bắt đầu không an phận quét loạn.
Sở Thu Hi cũng giống Hạ Tiểu Bạch, bắt đầu nghiêm túc quan sát thân thể đối phương.
Bởi vì từ đầu đến cuối cô chưa từng nhìn thấy trên người Hạ Tiểu Bạch có nét nào đặc thù của con trai.
Phải biết rằng nam sinh bình thường khi nhìn thấy thân thể của mỹ nữ đều sẽ có biểu hiện gì đó.
Cô đưa mắt nhìn xuống, nhìn thế nào cũng thấy rất bình thường, không có gì lạ.
Sở Thu Hi tuy là con gái, nhưng cô vẫn luôn tự tin với dáng người và dung mạo của mình.
Chắc chắn không có người đàn ông nào nhìn thấy bộ dáng ăn mặc mát mẻ của cô như bây giờ mà không nổi lên hứng thú?
Nhưng vì sao Tiểu Bạch lại tỏ ra bình thường như vậy, một chút dao động cũng không có.
Sở Thu Hi lại quan sát Hạ Tiểu Bạch thêm vài lần.
Thực ra cô vẫn có chút hoài nghi người này có phải là nữ giả nam hay không.
Chính là một tên nam nhân giả, dù sao con trai sao có thể xinh đẹp như vậy.
Đặc biệt là đôi chân dài của anh thoạt nhìn so với mình còn thon dài hơn vài phần.
Thật sự là càng so sánh càng muốn tức chết, đối phương còn là bạn trai mình.
“Tiểu Bạch...... " Sở Thu Hi đột nhiên dán sát vào tai Hạ Tiểu Bạch thổi một hơi, có chút hờn dỗi nói.
Hạ Tiểu Bạch có chút bối rối: "Sao...... Sao vậy, chẳng lẽ bộ quần áo này có vấn đề sao?”
Sở Thu Hi đột nhiên vươn tay đặt lên lồng ngực của anh.
Hạ Tiểu Bạch bất ngờ không kịp đề phòng.
Suýt chút nữa không cẩn thận thét lên giọng nữ, đỏ mặt nhìn về phía cô: "Thu Hi em muốn làm gì?"
Vẻ mặt Sở Thu Hi càng lộ ra vẻ nghi ngờ sâu sắc.
Cô có một chiếc màn hình TV không dây, khi sờ vào cảm giác cũng giống như lúc nãy sờ vào ngực Hạ Tiểu Bạch
Lúc này Hạ Tiểu Bạch đang lấy hai tay che thân dưới mình lại, tránh để bị cô đánh úp.
Phía trên ngực có quấn quanh một lớp vải còn có thể giấu diếm được, phía dưới một chút biện pháp cũng không có.
Sở Thu Hi thở dài.
Không biết là thất vọng hay là vui vẻ, trong nháy mắt cô vẫn có chút thất vọng.
Tại sao Hạ Tiểu Bạch không phải là con gái.
Ha ha, nghĩ cái này làm gì, Sở Thu Hi có chút tự giễu, mình thật đúng là tham lam.
Có thể cho cô gặp được một nam sinh xinh đẹp như thế này đã cô khiến cô rất thỏa mãn.
Sở Thu Hi nhìn bộ dáng xấu hổ của Hạ Tiểu Bạch, tay khẽ đưa lên miệng che đi đôi môi đỏ mọng cười tự nhiên.
“Được rồi, không bắt nạt anh nữa, thật là, một cô gái như em còn chủ động hơn anh.”
"Con trai nên dũng cảm yêu người phụ nữ của mình hơn, anh biết chứ?"
Sở Thu Hi ngồi trên giường vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ý bảo anh ngồi xuống bên cạnh.
Hạ Tiểu Bạch nuốt nước bọt, bình tĩnh, trấn định, Nam Mô A Di Đà Phật.
Hai người dựa sát vào nhau, bên người là mỹ nhân nhuyễn ngọc ôn hương.
Đầu nhỏ của Sở Thu Hi khẽ cọ vào mặt Hạ Tiểu Bạch, tay ngọc nắm lấy cánh tay thon dài như ngó sen của anh.
Làn da màu hồng phấn dưới ánh đèn càng lung linh rực rỡ, càng sáng mịn mê người, mùi hương cơ thể nhàn nhạt truyền đến bên mũi cô.
“Tiểu Bạch, mùi cơ thể của anh luôn dễ chịu như vậy.”
"Mỗi lần ở bên anh, mùi thơm này đều khiến em cảm thấy cả thể xác và tinh thần được an yên, dường như có thể xua tan hết thảy phiền não."
"Anh dùng nước hoa gì vậy, tại sao tắm rồi mà vẫn thơm như vậy?"
Đầu ngón tay mảnh khảnh của Hạ Tiểu Bạch xẹt qua da thịt bóng loáng như ngọc của mình.
"Mùi hương cơ thể tự nhiên thôi, anh chưa bao giờ dùng nước hoa."
Sở Thu Hi lộ ra biểu cảm khó tin, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch: “Mùi thơm tự nhiên?”
Thật ra bản thân Sở Thu Hi cũng có mùi thơm, đáng tiếc mùi này rất nhạt.
Cô cũng chưa bao giờ gặp qua nữ sinh nào có mùi thơm rõ ràng mà dễ chịu như mùi cơ thể Hạ Tiểu Bạch.
Mùi thơm này chỉ cần tùy ý đứng ở nơi nào cũng có thể ngửi thấy.
Sở Thu Hi nâng cổ tay thon dài trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch lên, cái miệng nhỏ nhắn hồng hào khẽ cắn lên.
Thỉnh thoảng còn vươn đầu lưỡi chu sa đỏ thơm ngát ra khẽ liếm liếm, giống như một con mèo nhỏ mà liếm láp hương thơm ấm áp trên da thịt của anh.
Cánh tay non nớt của Hạ Tiểu Bạch Tuyết trơn nhẵn, tản ra mùi thơm ngọt ngào chỉ có thiếu nữ mới có.
Sở Thu Hi thỉnh thoảng còn vươn đầu ngón tay vén sợi tóc dính bên miệng.
Hạ Tiểu Bạch thấy một màn như vậy trực tiếp bị chấn động đến mức không thể tưởng tượng nổi......
------