Chương 67: Nhóc Sẽ Có Anh Rể Sớm Thôi!
Mặc Tử Hàn nhìn người này, cũng lười nói chuyện với cậu ta, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì đó, lại dừng bước.
“Tiêu Tiêu, chắc cậu không biết chị gái cậu có bạn trai nhỉ, theo tôi được biết thì bọn họ còn ở chung rồi đó.”
“Hôm nay là thứ bảy, bọn họ hiện tại hẳn là đang ân ái với nhau trong căn hộ rồi.”
Sở Tiêu Tiêu ngẩn người, sau đó lại cười thành tiếng.
“Anh Tử Hàn, có phải anh không theo đuổi được chị gái tôi nên mới bịa ra câu chuyện này để lừa tôi không?”
"Chị gái tôi sẽ không thích mấy đứa con trai bên ngoài kia đâu, bởi vì chị ấy chỉ yêu em trai mình thôi!"
Mặc Tử Hàn có chút cười khổ nói: "Tin hay không tùy cậu, chuyện thì thực tế cũng đã xảy ra rồi.”
Nói xong liền đi vào biệt thự.
Sở Tiêu Tiêu nhìn dáng vẻ Mặc Tử Hàn không giống như đùa giỡn, chị gái của cậu thật sự có bạn trai rồi sao!
Cậu ta vịn lấy lan can trong đình nghỉ mát quỳ xuống đất, ngẩng đầu lên trời hô to một tiếng: "Không!!!!!!”
Cậu nhanh chóng trở lại trong phòng lấy ra gậy bóng chày của mình, ánh mắt hiện ra tia phẫn nộ. Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào dám ngủ với chị gái của cậu?
"Mình phải giết hắn!"
Cậu lấy gậy bóng chày ra, sau đó bấm điện thoại gọi cho đám đồng bọn.
“Các huynh đệ đến đây đi, hôm nay bổn thiếu gia muốn giáo huấn một tên không có mắt!”
Mười mấy phút sau Sở Tiêu Tiêu đã xuất hiện ở một quảng trường nào đó trong nội thành, mặt trời chói chang nhô lên cao cũng không thiêu đốt được xúc động muốn đánh người của cậu.
Bốn năm thiếu niên cùng thiếu nữ đã cầm sẵn công cụ tác chiến.
Thậm chí có một nữ sinh trong tay còn cầm vũ khí của Ba Lạp Lạp Tiểu Ma Tiên(), vẻ mặt trông rất nghiêm trọng.
(
)Ba Lạp Lạp Tiểu Ma Tiên (tiếng Trung: 巴啦啦小魔仙) là một bộ phim truyền hình Trung Quốc được sản xuất bởi đài truyền hình Hồ Nam và công ty sản xuất phim Tân Lệ. Bộ phim được phát sóng lần đầu tiên vào năm 2008 và nhanh chóng trở thành một trong những bộ phim thiếu nhi ăn khách nhất Trung Quốc.
Trong Ba Lạp Lạp Tiểu Ma Tiên, các nàng tiên sử dụng các loại vũ khí khác nhau để chiến đấu chống lại thế lực hắc ám. Các vũ khí này thường được làm từ các vật liệu ma thuật và có khả năng đặc biệt như: Sách phép thuật, Kỳ bảo, Hợp thể pháp thuật.
Cô ta nhìn Sở Tiêu Tiêu hỏi: “Tiêu Tiêu, bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”
Sở Tiêu Tiêu rất tức giận nói: "Có một tên khốn kiếp dám tán tỉnh chị gái của tôi, tôi chuẩn bị giáo huấn hắn một trận, đợi lát nữa mọi người nghe theo mệnh lệnh của tôi."
“Béo, cái ly tôi bảo cậu mua đã chuẩn bị xong chưa?”
Tên béo tròn trịa đưa một cái ly thủy tinh cho Sở Tiêu Tiêu.
"Đợi lát nữa tôi ném cái ly ra hiệu, các người nghe thấy tiếng ly vỡ thì lập tức xông vào phòng chị tôi giáo huấn cho đối phương một trận, biết chưa?"
Năm tên đồng bọn nhìn nhau gật đầu.
Sở Tiêu Tiêu lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho chị gái đại nhân nhà mình, xác nhận lại lần cuối cùng.
Điện thoại "brừ brừ" rất nhanh đã được kết nối.
Giọng nói tức giận của Sở Thu Hi truyền đến bên tai: "Tên nhóc thối, lúc này gọi tới làm gì?”
Sở Tiêu Tiêu mím môi hỏi: "Chị, có phải chị có bạn trai rồi hay không, hơn nữa còn ở chung ngủ chung với nhau rồi?"
Sở Thu Hi cũng không do dự, hơn nữa còn lộ ra thanh âm ngọt ngào:
“Đúng vậy! Nhóc sẽ có anh rể sớm thôi!”
“À đúng rồi, hôm nay chị không có ở chung cư, nhưng mà anh rể tương lai của nhóc thì có đó, hai người làm quen đi nha.”
“Chị nói cho nhóc biết chớ nên làm điều xằng bậy, nếu không sau khi chị về sẽ cho nhóc đẹp mặt.”
Sở Tiêu Tiêu trợn to mặt: "Vậy nụ hôn đầu của chị.....”
“Đều cho anh ấy rồi, rất mềm rất ngọt ngào nha!”
Sở Tiêu Tiêu nuốt nước bọt cúp điện thoại di động???
Chị gái xinh đẹp mình ngắm suốt 14 năm cứ như vậy bị một tên ngoại lai cuỗm đi mất.
Khó chịu, cực kỳ khó chịu, cậu ta kiên quyết nhìn về đám đồng bọn.
“Đi! Đến căn hộ của chị tôi!”
Sau khi Hạ Tiểu Bạch ăn xong bữa sáng, thân là một trạch nam* thâm niên...... Ách...... Hiện giờ hẳn phải là gọi trạch nữ* mới đúng.
*Trạch nam/nữ: tuýp người suốt ngày ở lì trong nhà.
Thân là một trạch nữ đạt tiêu chuẩn, thứ bảy ánh nắng tươi sáng, trời trong nắng ấm, đương nhiên là phải nằm trên giường chơi game, lướt douyin, đọc tiểu thuyết.
Anh nghĩ đến cảnh ra ngoài đi dạo phố thời tiết vừa nóng vừa phải tiêu tiền, còn nhiều người như vậy, đúng là chẳng có chút thú vị.
Nếu như đi du lịch thì càng thêm mệt mỏi, nói không chừng đi đến chỗ thắng cảnh cũng chỉ toàn nhìn người với người.
Chốt lại nghĩ nhiều như vậy còn không phải là ví tiền trống không hay sao?
Hạ Tiểu Bạch tắm nước lạnh để xua tan cái nắng oi bức của ngày hè chói chang.
Anh dựa vào giường, hai chân trắng nõn kẹp lấy gối của Sở Thu Hi.
Bên cạnh còn đặt khoai tây chiên và coca lúc nãy tiện tay lấy ở phòng khách.
------