Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!

Chương 69: Chị Tiểu Bạch Có Bạn Trai Chưa?

Chương 69: Chị Tiểu Bạch Có Bạn Trai Chưa?


Sở Tiêu Tiêu sau khi thu tay về còn đặt lên chóp mũi ngửi ngửi, tràn đầy mùi da thịt mỹ nhân, thơm mà không ngấy, ưu nhã mà lạnh lẽo.
Hạ Tiểu Bạch nhìn động tác của tiểu háo sắc này, cực kỳ giống dáng vẻ lúc trước của anh khi nhìn thấy mấy chị gái xinh đẹp.
Trong lòng cũng cảm thấy rất buồn cười.
Anh cúi người tiến khuôn mặt nhẵn nhụi tới gần sát Sở Tiêu Tiêu, đôi mắt xinh đẹp lộ ra ý cười, ngọt ngào nói.
“Đúng rồi Tiêu Tiêu, trên tay cậu cầm cái ly và gậy bóng chày làm gì vậy?”
Sở Tiêu Tiêu thấy gương mặt của Hạ Tiểu Bạch ở rất gần, lông mi thật dài hơi rung động.
Khuôn mặt bóng loáng trắng nõn không một chút tỳ vết, đôi môi mỏng manh như cánh hoa hồng, mềm mại mà ướt át.
Thậm chí ngay cả hơi thở của anh phả ra khi nói chuyện cũng rất ngọt ngào.
Cậu ta nhịn không được mở miệng: "Thật...... Thật xinh đẹp, chị à, chị thật sự rất xinh đẹp.”
“Chúng ta làm quen được không?”
Hạ Tiểu Bạch thật sự cạn lời, Gen Z bây giờ đều mắc chứng xã giao trâu bò như vậy sao.
Lần đầu tiên gặp mặt đã đòi làm quen với người ta.
Sở Tiêu Tiêu lúc này mới kịp phản ứng, khuôn mặt tuấn tú càng thêm đỏ bừng.
Nhìn cái ly và gậy bóng chày trong tay mới nhớ tới chuyện quan trọng.
Cậu tới đây là muốn quyết đấu với tên đã cướp đi chị gái của cậu.
Cậu đưa cái đầu nhỏ thò vào trong phòng chị gái. Ánh mắt nghi ngờ quét một vòng, không phát hiện có nam sinh nào bên trong.
“Chị gái xinh đẹp, trong phòng có tên đàn ông nào không?”
Hạ Tiểu Bạch lắc đầu: "Không có, chỉ có một mình tôi thôi, làm sao vậy?"
Sở Tiêu Tiêu gãi gãi đầu, chẳng lẽ chị gái đã thông báo cho tên kia trước một bước, để cho hắn chạy trốn rồi?
Cậu ngẩng đầu nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Không có gì, chuẩn bị đến giáo huấn một người mà thôi."
"Nếu nhìn thấy hắn em chắc chắn sẽ đánh chết hắn, dám cướp chị gái của em, hừ." Cậu còn quơ cây gậy bóng chày trong tay, dáng vẻ vô cùng hung hãn.
Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch khẽ co giật, mẹ nó, thì ra gậy bóng chày trong tay cậu ta là chuẩn bị để đánh mình.
Xem ra chứng bệnh tỷ khống của tên nhóc này còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của anh.
Khà khà, em trai à đã vậy thì đừng có trách anh nha??? Khóe miệng anh hơi cong lên.
"Vậy cái ly kia là dùng để làm gì?" Hạ Tiểu Bạch tiếp tục hỏi, nhưng anh đại khái cũng đã đoán được điều gì đó.
Sở Tiêu Tiêu cười ha hả: "Không có gì, không có gì, tên khốn dám tán tỉnh chị em đã không còn ở đây nữa, vậy thì vô dụng."
“Chị gái chờ một lát, em đi chút rồi về, lát nữa tiếp tục trò chuyện.”
Sở Tiêu Tiêu vội vàng đi ra cửa.
Nhóm đồng bọn cũng đã chờ đợi một lúc lâu, vẫn chưa thấy Sở Tiêu Tiêu ném vỡ ly.
“Lão đại Tiêu Tiêu có phải xảy ra chuyện gì rồi không, hay là chúng ta xông vào đi!" Nữ sinh đáng yêu kia khẩn trương nói.
Trong tay cậu béo đang cầm hòn gạch đỏ nhặt được dưới đất.
“Được, chúng ta xông vào đi.”
Ngay khi một số người bạn chuẩn bị đột nhập vào căn hộ, Sở Tiêu Tiêu liền đi ra.
Gậy bóng chày cùng cái ly ở trong tay cũng đã ném xuống, trực tiếp nhét cho bọn họ vài tờ tiền có giá trị lớn.
"Các cậu ra ngoài chơi, nơi này không cần các cậu."
"Đi nhanh lên, tôi phải học tập."
Đôi mắt của mấy đứa bạn sáng lên khi nhìn tờ tiền có giá trị lớn.
Ở tuổi của họ, rất ít khi tiếp xúc với một số tiền nhiều như vậy.
Coi như là lễ mừng năm mới tiền mừng tuổi cũng sẽ bị cha mẹ tịch thu với lý do giúp đỡ tiết kiệm về sau sẽ trả lại.
Về sau ... Trong tình huống bình thường sẽ không có sau đó nữa.
Sở Tiêu Tiêu nhìn bạn bè vui vẻ rời đi, nhanh chóng khoá cửa căn hộ.
Hắn đặt mông ngồi ở bên cạnh Hạ Tiểu Bạch, Hạ Tiểu Bạch khoanh đôi chân dài mịn màng, lộ ra một đôi chân dài trắng như tuyết.
"Tiêu Tiêu, vừa rồi là bạn của em sao?"
Sở Tiêu Tiêu làm bộ rất ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt không ngừng quét qua trên người Hạ Tiểu Bạch.
"Nhưng mà, hiện tại em không muốn chơi với bọn họ, em muốn chơi cùng với chị."
"Đúng rồi, chị tên là gì?"
Hạ Tiểu Bạch duỗi cánh tay mảnh khảnh của mình ra với vẻ mặt lười biếng, ngáp dài một cái, hơi mỉm cười nói: "Chị tên là Hạ Tiểu Bạch."
"Hóa ra là chị Tiểu Bạch, cái tên thật là đáng yêu." Sở Tiêu Tiêu xoa xoa bàn tay nhỏ của mình hỏi.
"Chị Tiểu Bạch có bạn trai chưa?"
Hạ Tiểu Bạch rất chân thành lắc đầu một cái, đôi mắt đẹp mỉm cười nhìn Sở Tiêu Tiêu, đôi chân xinh đẹp vẫn chậm rãi lắc lư.
"Chị không có bạn trai, chị chỉ có một mình chị gái em, em hẳn là sẽ không phản đối chứ?"
Sở Tiêu Tiêu cũng gật đầu: "Đương nhiên không ngại, về sau chị Tiểu Bạch tới nhà chị em nhiều chơi với em nha."
Hạ Tiểu Bạch đột nhiên cảm thấy hơi đói bụng, sờ sờ bụng.
"Đúng rồi, Tiêu Tiêu em ăn cơm trưa chưa? Chị làm đồ ăn cho em nha?"
Sở Tiêu Tiêu cũng sờ cái bụng, tỏ vẻ cũng đói bụng.
"Đói bụng, đói bụng, lẽ nào chị Tiểu Bạch cũng là kiểu người như chị em, lên được phòng khách, xuống được nhà bếp..."
Hạ Tiểu Bạch đứng dậy đi vào nhà bếp, sau ba phút cầm hai bát mì bò khổng sư trở lại phòng khách đưa cho Sở Tiêu Tiêu.
"Đã làm xong rồi." ( )☆
------



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất