Chương 78: Những Đứa Trẻ Đều Mang Họ Của Em.
Đột nhiên cảm thấy áy náy trong lòng, được rồi, ngày mai mua một món quà để xin lỗi cô ấy.
Bây giờ Hạ Tiểu Bạch đương nhiên không dám đuổi theo, cô đang tức giận, không xử lý được bị đánh một trận cũng không chừng.
Trong nhà ăn.
Sở Thu Hi đã tao nhã ngồi ở vị trí đã hẹn trước với Hạ Tiểu Bạch, đôi chân dài xinh đẹp khép lại với nhau.
Cô dùng đôi bàn tay trắng nõn như ngọc vuốt má, buồn chán lẩm bẩm : "Sao Tiểu Bạch vẫn chưa đến ? Mình đã giúp anh ấy lấy cơm rồi, cũng sắp nguội mất rồi."
Chính vào lúc này, có một bóng người ngồi trước mặt Sở Thu Hi, mang dáng vẻ của kẻ lụy tình.
Sở Thu Hi ngước mắt lên nhìn, khẽ cau mày, sao lại là gã không biết liêm sỉ này ?
Vẻ ngoài thì đẹp trai, nhưng khuôn mặt lại buông thả dục vọng quá mức, nhìn là biết gã này hư nhược đến mức nào.
"Thu Hi, thật không ngờ lại gặp nhau trong nhà ăn, đúng là có duyên."
Sở Thu Hi cũng không buồn nói chuyện với gã ta, bưng đồ ăn lên ngồi sang một chỗ khác.
Sở Thu Hi là nữ thần của các nam sinh trong Học viện, mặc dù hầu hết bọn họ không dám theo đuổi cô, nhưng khi nhìn thấy có người đuổi theo nữ thần của mình, trong lòng đều lo lắng, sợ nữ thần sẽ bị người ta ôm ngủ trên giường.
Nhưng khi thấy Sở Thu Hi không theo gã này, trong lòng bọn họ lại cảm thấy vui mừng. Với loại lụy tình như thế này, bọn họ đã thấy quá nhiều rồi, đều cảm thấy hả hê.
Nữ thần Thu Hi không bao giờ tỏ ra vẻ mặt vui tươi với những kẻ theo đuổi mình.
Các cô gái đều nhìn Sở Thu Hi với ánh mắt ghen tị.
Chàng trai theo đuổi cô là một soái ca năm ba nổi tiếng tên là Tư Mã Trạch.
Tất nhiên, cũng có người đồng cảm, những người biết rõ sự tình đều biết Tư Mã Trạch này chính là kẻ lụy tình với Sở Thu Hi .
Hơn nữa bọn họ đều có thể nhìn ra, tên này nhất định là loại sẽ đeo bám đến cuối cùng khi không còn gì nữa.
Nghe nói, thậm chí có lần còn bị một kẻ theo đuổi khác đánh cho phải nằm viện một tháng. (Chính là Mặc Tử Hàn đánh).
Khi Sở Thu Hi ngồi xuống, Tư Mã Trạch cũng theo sau.
Chính vào lúc này Hạ Tiểu Bạch cũng tới nhà ăn, khi anh nhìn thấy có người quấn lấy bạn gái mình.
Hạ Tiểu Bạch lập tức không chấp nhận được nữa, dám tán tỉnh bạn gái của anh, anh trực tiếp đi về phía trước, tức khắc nhìn rõ cái gã này, lại là người cùng lớp với mình, hình như tên là Tư Mã Trạch.
Hạ Tiểu Bạch căn bản chưa từng nói một lời nào với gã ta, bọn họ căn bản không phải người cùng một thế giới.
“Vợ Thu Hi, có phải cái tên này quấn lấy em không ?”
Nhìn thấy bộ dạng dũng cảm của Hạ Tiểu Bạch, trong lòng Sở Thu Hi cảm thấy rất vui, kéo lấy cánh tay anh.
"Bỏ đi, chỉ là một con gián mà thôi, không cần thiết phải để ý tới cậu ta."
Đôi môi đỏ óng ánh của cô còn hôn Hạ Tiểu Bạch một cái, đôi tay trắng nõn kéo anh ngồi xuống một bên.
Tư Mã Trạch cũng nhận ra Hạ Tiểu Bạch, đây không phải là mỹ nam trong lớp sao? Lại dám giành phụ nữ với gã.
"Hạ Tiểu Bạch, tôi khuyên cậu nên cút đi, bằng không đừng trách tôi không khách khí."
Hạ Tiểu Bạch hạ quyết tâm, ai mà không còn chút khí khái nam tử chứ ? Vì cô bạn gái xinh đẹp, anh cũng bất chấp mọi giá.
Anh cầm khay thức ăn còn chưa bắt đầu ăn ở một bên lên, trực tiếp úp thẳng vào mặt Tư Mã Trạch.
Bị đồ ăn nóng hổi trực tiếp phả vào mặt, Tư Mã Trạch đau đớn kêu gào.
Gã ta quá đau đớn, lùi lại một bước, loạng choạng ngã xuống đất một cách vô cùng thảm hại.
Hạ Tiểu Bạch vẫn không muốn bỏ qua cho gã này, anh đánh không lại Mặc Tử Hàn, chẳng lẽ còn không đánh lại công tử yếu ớt Tư Mã Trạch này sao ? Nhảy lên đá vào cái đó của gã ta.
"Ối"!
Tư Mã Trạch đau đớn đến xé ruột xé gan, thê thảm hét ra tiếng, nam sinh xung quanh đều kinh hãi.
Nữ thần tóc ngắn này thực sự rất ngầu.
Đúng là vừa đẹp vừa ngầu, vừa rồi thấy cô ấy và nữ thần Sở Thu Hi hôn nhau, có vẻ như bọn họ là lesbian.
Hành động của Hạ Tiểu Bạch dọa Sở Thu Hi nhảy dựng.
Cô không thể ngờ được rằng người có tính cách nhu nhược như Hạ Tiểu Bạch sẽ có lúc dũng mãnh như thế.
Anh làm cho cô sợ ngây người, đôi mắt sáng lấp lánh, động tác chụp đĩa khi nãy của anh siêu ngầu, siêu đẹp trai.
Tư Mã Trạch giãy giụa mấy phút, đau đớn bò dậy, vẫn muốn đánh trả. Nhưng mà mấy nam sinh xung quanh vì muốn làm cho hai mỹ nhân vui đã nhao nhao đuổi theo.
"Tư Mã Trạch, lần trước cậu trêu đùa một cô gái ở lớp chúng tôi còn cảm thấy chưa đủ à."
"Xem ra hôm nay nhất định phải dạy dỗ tên muốn bắt cá nhiều tay này một trận."
Chỉ trong thoáng chốc, quần chúng hóng chuyện xung quanh đã bắt đầu đâm mũi giáo vào người Tư Mã Trạch.
Nhưng mà, tất cả mọi người chỉ là anh hùng bàn phím mà thôi, chỉ dám động khẩu không dám động thủ.
Tư Mã Trạch dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi, sau đó không nói không rằng gì cứ thế rời đi.
------