Chương 80: Tư Mã Trạch Âm Hiểm
Mùi hương đến từ mấy món ăn này quá thơm, làm cho con sâu thèm ăn trong bọn họ thức tỉnh, không thèm quan tâm tới việc đồ ăn còn nóng, bọn họ cắn một miếng to.
Bốn người cầm xiên nướng lên, ăn như hổ đói.
Trông bọn họ giống y như mấy con sói đói, chưa từng được ăn thịt vậy.
Cảm giác nóng hổi trong miệng làm bọn họ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Xiên nướng được tẩy lễ bằng lửa than vốn đã rất thơm ngon rồi, còn được phết lên một lớp đường mật nữa càng ngon miệng hơn gấp bội.
Mộng nước, thơm mùi khói, nêm nếm vừa phải cộng với vị cay, khi được đưa vào trong miệng, tất cả những thứ đó lập tức nổ tung trong khoang miệng, vô cùng sung sướng.
Triệu Trình cầm một chai bia lên:
"Tiểu Bạch, cậu ăn xiên nướng lại không uống bia, làm sao bọn tôi có thể xem cậu là một người đàn ông chân chính được đây."
"Lại đây, uống với anh Triệu mấy ly đi."
"Có say thì tôi chịu khó ôm cậu về ký túc xá là được rồi."
Tay phải Hạ Tiểu Bạch cầm ly coca cola, tay trái cầm một xiên tôm tít ăn.
"Lăn lăn lăn, tôi sẽ không tin mấy lời nói của tên chó nhà anh."
Chu Thanh cười khà khà nói:
"Tên Triệu Trình này chính là một tên như thế đó. Yên tâm, có tôi ở đây, tôi giúp cậu nhặt xác."
Lý Lương tức giận nói:
"Được rồi, hai người đừng chọc Tiểu Bạch nữa. Số con gái mà hai người quen còn chưa đủ nhiều à, thật là."
Hạ Tiểu Bạch cắn một miếng thận dê:
"Vẫn là lão Đại tốt nhất, hai tên này chỉ biết bắt nạt tôi."
Trong lúc bọn họ đang sung sướng ăn xiên nướng, thì cách đó không xa có một tên đang oán hận nhìn chằm chằm bên này.
Nếu mà Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy người đó, anh chắc chắn sẽ nhận ra đối phương chính là tên hôm nay bị anh tát - Tư Mã Trạch.
Ngồi cạnh gã còn có bảy, tám tên trông như xã hội đen, xăm hình, nhuộm tóc vàng, tóc xanh, không thiếu một cái gì.
Đôi mắt Tư Mã Trạch lóe sáng, nói:
"Anh Sử Đan, mọi người có nhìn thấy mỹ nhân tóc ngắn bên kia không, đôi chân dài trắng như tuyệt, chắc chắn rất thoải mái."
Anh Sử Đan này là tên lưu manh nổi tiếng ở gần đây, gã ta dùng đôi mắt đã không còn rõ ràng do uống khá nhiều nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch cách đó không xa.
Đôi mắt gã ta cũng sáng lên:
"Đúng thật là một mỹ nhân, dáng vẻ cô ấy ăn xiên nướng đẹp mê người."
Gã ta chỉ một tên chó săn cũng đã uống khá nhiều, nói:
"Đi, đi qua bắt chuyện với em gái tóc ngắn xinh đẹp kia."
Tư Mã Trạch sẽ không ngốc mà đi qua, xã hội bây giờ đã là một xã hội văn minh hiện đại rồi. Chỉ có mấy tên đầu đất đã uống say mất não, uống bia vào liền cảm thấy cả thiên hạ là của bọn họ mới dám làm loại chuyện ngu xuẩn như thế mà thôi.
Chuyện mượn đao giết người là chuyện mà người thông minh làm.
Hiện tại, hắn hận Hạ Tiểu Bạch thấu xương, còn có tiện nhân Sở Thu Hi nữa. Bằng lòng làm les yêu con gái cũng không bằng lòng cho mình.
Hạ Tiểu Bạch đột nhiên cảm thấy có hơi mắc đi vệ sinh, đứng lên:
"Tôi đi toilet."
Chu Thanh lập tức nói:
"Tiểu Bạch, cậu có cần tôi đi chung không."
Hạ Tiểu Bạch liếc anh ta một cái:
"Lăn đi, ai bảo anh đi chúng, tôi chưa có say đâu."
Hạ Tiểu Bạch vừa lấy tay che trán, vừa chạy ra xa mấy mét.
Anh Sử Đan dẫn theo bảy, tám tên chó săn đi tới chặn đường Hạ Tiểu Bạch. Gã ta còn nở một nụ cười bỉ ổi, cả người toàn là mùi bia nói.
"Em gái à, đêm hôm khuya khoắt lại đi ăn đồ nướng uống bia với ba tên đàn ông, hay là đi uống vài ly với anh Sử Đan đi.'
Một tên chó săn nhuộm tóc đủ màu, còn đeo khuyên lưỡi chảy nước miếng nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Cô có một đôi tay trắng nõn nà, gương mặt trái xoan không có chút son phấn, gương mặt mịn màng của cô dưới ánh đèn trông vô cùng xinh đẹp.
"Lão đại, em gái tóc ngắn này có làn da trắng thật đó, hơn nữa còn rất thơm, phản quang dưới ánh đèn luôn."
"Anh nhìn đôi chân dài này đi, vừa trắng vừa dài."
Gã ta vừa nói chuyện vừa định khoác tay lên vai Hạ Tiểu Bạch, bị Hạ Tiểu Bạch trở tay tát một cái.
Anh lộ ra vẻ mặt tức giận, dùng giọng nói khó phân biệt được là nam hay nữ nói với mấy tên này.
"Cút đi, muốn tán gái thì đi chỗ khác, ông là con trai, bị mù à."
Hạ Tiểu Bạch bị hai tên Triệu Trình và Chu Thanh xúi giục uống một chút bia, bây giờ gương mặt trắng nõn có hơi phiếm hồng, rõ ràng là đã có hơi say.
Đôi mắt trong veo cũng trở nên mơ màng, trông càng thêm mê người.
Đôi môi hồng nhuận, dường như một quả anh đào đã chín có thể hái bát cứ lúc nào, làm cho ai thấy cũng muốn hôn một cái.
Cánh tay thon dài của anh đang ôm một chai bia, dáng vẻ này của anh càng làm cho mấy tên kia bị mê hoặc, hai cái đùi trắng nõn làm cho người ta vô cùng ngứa ngáy.
Anh Sử Đan xoa tay:
"Khà khà, nếu như cô nói cô là con gái, tôi sẽ chỉ cảm thấy hứng thú mà thôi. Nếu cô nói cô là đàn ông, thì tôi càng muốn ngừng mà ngừng không được."
------