Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!

Chương 81: Tiểu Đồng Bọn Của Hạ Tiểu Bạch Gặp Xui Xẻo

Chương 81: Tiểu Đồng Bọn Của Hạ Tiểu Bạch Gặp Xui Xẻo


"Dáng người mềm mại, cao gầy còn gợi cảm hơn cả con gái, mặc dù có hơi bằng phẳng, nhưng tôi sẽ không bận tâm tới chuyện đó đâu."
Gã ta vừa nói chuyện vừa muốn đưa tay ra bắt lấy cổ tay của Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch định trốn, nhưng lại bị hai tên lâu la khác chặn đường lui.
Lúc này, Hạ Tiểu Bạch đã tỉnh táo hơn một chút, anh nhìn thấy bảy, tám tên đang vây xung quanh mình thì bị dọa sợ hết hồn.
Anh thấy ánh mắt trần trụi của bọn họ với mình, nếu mà xử lý không tốt thì tối nay tiết tháo sẽ rơi đầy đất.
Trong mắt anh có chút hốt hoảng, nhìn mấy người xung quanh:
"Mấy người mà tiến tới là tôi la lên đó, tôi thật sự là con trai."
Tên đeo khuyên lưỡi nói:
"Khà khà, em gái dễ thương chỉ càng làm cho tôi thêm hưng phấn mà thôi. Em la lên đi, dù cho em có la đến rách cổ cũng không có ai dám tới đây để cứu em đâu."
Hạ Tiểu Bạch tay lanh mắt lẹ giơ chai bia trong tay lên, trực tiếp đập vào đầu tên đê tiện này.
Anh nâng đôi chân dài lên đạp mạnh một cái vào tiểu đồng bọn của tên đó:
"Dám trêu chọc ông à, nói lời tạm biệt với tiểu đồng bọn nhà mày đi."
Tổ hợp trên một quyền dưới một quyền này của anh làm cho tên đeo khuyên lưỡi đau tới mức nằm vật xuống đất vùng vẫy.
Anh Sử Đan thấy cấp dưới của mình bị như thế cũng tức giận.
"Thật đúng là một cô em gái không làm cho người ta an tâm được mà. Ông không chinh phục được cô trong đêm nay, ông không tên là Sử Đan."
Tiếc là Hạ Tiểu Bạch chỉ có một mình, không né kịp cái tát của tên này.
Nhóm người Triệu Trình cũng phát hiện những người xung quanh có chút không đúng.
Bọn họ lập tức đứng lên hóng chuyện, ngẩng đầu xem.
Không xem không biết, xem liền giật mình:
"Mẹ nó, lão đại, Chu Thanh, Tiểu Bạch bị người ta trêu chọc!"
Anh ta không nói nhiều lời, lập tức cầm lấy cái ghế ném tới, cái ghế đập mạnh vào người của một tên nhuộm tóc đủ màu.
"Tụi bây dám bắt nạt anh em của ông à!"
Anh ta không hề ngừng tay.
Dùng tốc độ chạy nước rút một trăm mét, giơ chân lên đạp bay tên muốn đi tới bắt Hạ Tiểu Bạch.
Chu Thanh, Lý Lương cũng gia nhập vào trong cuộc hỗn chiến.
Chỉ trong phút chốc, tất cả chai bia, ghế, giày bay tán loạn, quầy hàng loạn hết cả lên.
Đám người Lý Lương chỉ có bốn người rất nhanh đã rơi vào thế hạ phong, trở thành người bị đánh.
Cũng may là lão đại Lý Lương đã luyện tập qua, nếu không thì bọn họ đã sớm bị đánh ngã xuống đất rồi.
Nhưng mà, lúc này có một chiếc Porsche 911 dừng ở ven đường, đúng lúc cô tan tầm, định đi mua đồ ăn khuya về nhà ăn.
Khi cô nhìn thấy quầy đồ ăn đang có người đánh nhau, lông mày liền cau lại.
Trong lúc cô định rời đi thì cô nhìn thấy một bóng người đang vô cùng chật vật:
"Tiểu Bạch!"
Tên nhóc đó chẳng phải là bạn trai của nhóc Thu Hi hay sao.
Cô không kịp nghĩ nhiều, gọi điện thoại gọi người tới xong liền vọt qua bên đó.
Diệp Trường Ca cũng từng luyện không ít võ phòng mấy tên biến thái, cho nên việc đối phó với mấy tên lâu la hoàn toàn không thành vấn đề.
Trong lúc mấy người Lý Lương sắp chịu không nổi, bởi vì trong đám người anh ta là người mạnh nhất nên bị trở thành đối tượng chăm sóc tận tình, thì có một cô gái vô cùng xinh đẹp đột nhiên gia nhập chiến trường.
Diệp Trường Ca một quyền một tên, mấy tên tiểu lâu la không ngờ đại mỹ nhân này lại ra tay ác tới mức đó, thế trận lập tức thay đổi.
Đặc biệt là khi cô đánh nhau, 36D giống như miếng thạch lúc lắc, làm cho đôi mắt của mấy nam sinh suýt nữa đã dán chặt lên người cô.
Không bao lâu sau...
Bốn, năm chiếc Land Rover dừng lại ven đường, mười mấy tên áo đen đi xuống, rất rõ ràng đám người này là người mà Diệp Trường Ca gọi tới.
"Chị Diệp, chị không sao chứ."
Tay ngọc của Diệp Trường Ca đang nắm lấy cổ áo của Sử Đan, đánh một quyền vào mặt gã ta, sau đó ném gã xuống đất.
"Chặn bọn này lại, đừng để bọn họ chạy, chị đây muốn xem thử mấy tên này là ai."
Nói xong, cô vội vàng đi tới trước mặt Hạ Tiểu Bạch:
"Tiểu Bạch, cậu không sao chứ?"
Diệp Trường Ca thấy gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch bị in lên một dấu tay thì vô cùng đau lòng.
Hạ Tiểu Bạch lắc đầu:
"Chị Diệp, tại sao chị lại ở đây. chị đừng nói cho Thu Hi biết là em đi đánh lộn."
"Tránh cho cô ấy lo lắng."
Triệu Trình mặt mũi bầm dập, mở miệng nói:
"Tiểu Bạch, đại mỹ nhân này là ai vậy?"
Mắt của anh ta sưng lên không thấy được rõ cho lắm, nhưng cũng cảm nhận được rằng cô rất đẹp.
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy anh ta như thế rất muốn cười, nhưng lại cười không nổi.
Anh có hơi đau lòng nói:
"Cô ấy không phải là nữ thần Diệp Trường Ca của anh à, anh còn muốn xin wechat của người ta đó."
Trong số bốn người bọn họ, Chu Thanh là người bị thương nhẹ nhất, chỉ hơi bị bầm tay mà thôi.
"Chị Diệp, có một tên đang lén la lén lút, không biết đang làm cái gì."
Một tráng hán dẫn theo một thằng nhóc tới hỏi.
------



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất