Chương 87: Sách Lược Sai Lầm Của Hệ Thống.
Khi Hạ Tiểu Bạch cầm một chiếc quần nhỏ cực kỳ đáng yêu còn in một con chó Shiba béo nhỏ ở trên... Lại ngây người, vẫn là màu hồng nhạt đáng yêu.
Diệp Trường Ca nhìn qua hẳn là một người phụ nữ rất gợi cảm, sao lại có trang phục đáng yêu như vậy.
Hạ Tiểu Bạch nghĩ còn không bằng mặc đồ cũ, nhưng sau khi anh nhìn chiếc quần thuần trắng đã bị máu nhuộm đỏ.
Cuối cùng cũng chỉ có thể mím cái miệng nhỏ nhắn của anh miễn cưỡng mặc vào. Hơn nữa an ủi chính mình là do nhu cầu.
“Co được dãn được, cũng không thể không mặc được.”
Sau khi mặc xong váy hoa nhỏ mới đi ra phòng tắm, đi vào phòng khách chuẩn bị uống chén nước.
Diệp Trường Ca dùng tư thế gợi cảm mê người, tay ngọc chống đỡ đầu nằm nghiêng trên sô pha.
Cô thấy Hạ Tiểu Bạch đi ra thì cười khanh khách đứng lên, đạp chân ngọc đi đến trước người anh.
Cẩn thận đánh giá mỹ nhân mới tắm rửa này, da thịt vốn tuyết trắng của anh bởi vì mới từ trong nước nóng đi ra mà hơi ửng đỏ, trăng trắng lộ chút hồng lại càng xinh đẹp.
Mấy hạt nước trong suốt chảy xuống từ khuôn mặt tinh xảo, chảy qua cổ ngọc và xương quai xanh thon dài.
Vẻ mặt ngượng ngùng của cô càng có loại mỹ cảm kỳ lạ.
Hạ Tiểu Bạch cắn chặt môi nói: "Ờm, chị Diệp, em tắm có chỗ nào không sạch à?”
Diệp Trường Ca lắc đầu: "Quá hoàn mỹ, ngoại trừ bộ ngực không bằng cô nhóc Thu Hi kia, còn lại đều chỉ có hơn chứ không kém."
“Mặt mộc cũng kém một chút, nhưng trang điểm có thể bù đắp rồi.”
Thậm chí trong hơi thở Diệp Trường Ca cũng có thể ngửi thấy mùi cơ thể quen thuộc nhàn nhạt trên người Hạ Tiểu Bạch.
Diệp Trường Ca giống như gặp được bảo bối yêu dấu, giơ tay xoa xoa khuôn mặt tinh xảo của anh, càng nhịn không được hôn một cái.
“Wow, Tiểu Bạch, dáng vẻ mặc váy này của em thật xinh đẹp thật đáng yêu mà!”
Một loạt động tác của Diệp Trường Ca cực kỳ giống một nữ lưu manh.
Hạ Tiểu Bạch kiên quyết bảo vệ giới hạn của mình. (?‘ヘ′?;)ゞ
“Chị Diệp, tôi là người có bạn gái, xin chị đừng xằng bậy.”
Đôi môi đỏ mọng gợi cảm của Diệp Trường Ca ha hả cười.
"Được lắm Tiểu Bạch, bạn gái em còn không biết em là con gái, nếu như để cô ấy biết em là con gái..."
“Cô ấy chưa chắc sẽ tiếp tục thích em đâu.”
“Thậm chí còn cảm thấy em là tra nữ chuyên đi lừa gạt tình cảm.”
“Đến lúc đó cậu cứ qua chỗ chị, mặc dù chị không có tiền bằng cô nhóc họ Sở.”
“Nhưng nuôi một em gái học đại học vẫn nhẹ nhàng thoải mái.”
Đầu ngón tay Diệp Trường Ca bôi sơn móng tay màu đỏ khẽ chạm lên cằm Hạ Tiểu Bạch, mang theo thanh âm cực kỳ linh hoạt kỳ ảo hỏi.
“Chẳng lẽ em thật sự không có ý gì với người ta ư?”
Hạ Tiểu Bạch nuốt nước miếng, ánh đèn vàng nhàn nhạt chiếu xuống từ đỉnh đầu.
Diệp Trường Ca trang điểm gợi cảm quyến rũ, mái tóc dài xinh đẹp tùy ý xõa tung trên đôi vai bóng loáng, điều này càng tăng thêm một tia mị hoặc, phảng phất như muốn câu hồn người khác.
“Không được!” Hạ Tiểu Bạch lần nữa vi phạm lương tâm của mình kiên quyết phản đối.
Diệp Trường Ca cũng hừ nhẹ một tiếng: "Xem ra em thật sự thích cô nhóc họ Sở, thật sự là làm chị hâm mộ chết mà."
“Chị đây đi tắm trước, thích thì đi theo chị.”
Hạ Tiểu Bạch thật sự đi theo phía sau cô, nhưng đương nhiên không phải vì muốn lại tắm rửa thêm một lần cùng với Diệp Trường Ca.
Bởi vì anh còn có nhiệm vụ trong người.
Diệp Trường Ca cũng ngây ngẩn cả người: "Em thật sự muốn tắm cùng chị sao?”
Hạ Tiểu Bạch mặt dày: "Tôi sợ tối, một người không dám ngủ, đêm nay có thể ngủ cùng với chị được hay không."
Diệp Trường Ca cũng không biết anh nói thật hay nói dối.
Nhưng mà cũng được, một nữ sinh nũng nịu như anh cũng không thể làm ra chuyện xấu gì với mình.
“Có thể, trước kia tôi cũng thường xuyên ngủ chung cùng với Thu Hi.”
Hạ Tiểu Bạch nằm trong phòng Diệp Trường Ca, trên người đều là mùi thơm mê người.
Lại là thời gian chờ đợi nhàm chán, anh mở mắt to đánh giá gian phòng Diệp Trường Ca.
Không thể tưởng được Diệp Trường Ca nhìn qua rất gợi cảm quyến rũ, gian phòng thế mà lại là phong cách thiếu nữ màu hồng nhạt đáng yêu, một bên còn đặt búp bê.
Thật đúng là làm cho anh cảm thấy ngoài ý muốn.
Trong lúc Hạ Tiểu Bạch mơ mơ màng màng, có cái gì mềm mại làm cho anh không thở nổi, trong xoang mũi tất cả đều là hương vị của sữa.
Khi anh mở mắt ra, phát hiện đèn trong phòng đã tắt, đầu bị một người dịu dàng ôm vào lòng.
Diệp Trường Ca cứ như vậy ôm đầu mình ngủ? Hơn nữa không hề phòng bị, trên người cô chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng manh.
Hạ Tiểu Bạch nhìn điện thoại di động một chút mới phát hiện từ lúc mình nghỉ ngơi đã trôi qua hơn một giờ!
Mặc kệ! Có mỹ nữ trong lòng một khắc đáng giá ngàn vàng.
Giờ phút này Hạ Tiểu Bạch thầm nghĩ muốn chết đuối ở trong ngực Diệp Trường Ca, cho dù bất cứ chuyện gì cũng không thể quấy nhiễu anh!
Thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, hai cánh tay của Hạ Tiểu Bạch vẫn còn gắt gao ôm eo Diệp Trường Ca không muốn buông tay.
Nụ cười nhẹ vẫn vương trên khuôn mặt tuyệt mỹ, đẹp như mỹ nhân ngủ trong truyện cổ tích.
Diệp Trường Ca bất đắc dĩ nhìn cô cười khẽ một tiếng: "Thật đúng là một nữ sinh đáng yêu."
“Tiểu Bạch, nên rời giường đi học rồi.”
------