Chương 493: Hệ Băng… võ giả song hệ! (2)
Khi khí thế trên người La Thành bùng nổ, nhiệt độ ở bốn xung quanh dần dần hạ xuống, không lâu sau, bên trong không khí đã đóng thành tuyết, bay khắp tứ phía. Một lát sau, tuyết bắt đầu bay lả tả từ trên trời xuống.
Chứng kiến cảnh tượng này, khán giả không khỏi ồ lên, kinh ngạc nhìn lên không trung.
“Tuyết rơi!”
“Không đúng, không phải tuyết rơi, là nguyên lực của La Thành đóng băng không khí.”
“La Thành không phải nguyên lực hệ Thủy mà là nguyên lực hệ Băng!!!”
...
“Nguyên lực hệ Băng!”
“Võ giả song hệ!”
Giọng nói của bình luận viên chợt vang lên: “Thật khiến người ta kinh ngạc, La Thành chính là võ giả song hệ nguyên lực Thủy và Băng, hơn nữa thực lực của hắn đã ngang với cấp Chiến Binh lục tinh!!!”
Mọi người kinh ngạc không thôi.
Tình huống này nằm ngoài dự tính của mọi người.
Cuộc thi võ đạo đầu tiên toàn quốc quả là nơi quy tụ nhiều thiên tài, càng vào vòng trong, những con bài chưa lật của thí sinh càng được bộc lộ mà không một võ giả bình thường nào có thể sánh bằng.
Tại một nơi khác, đám người Hàn Chú tỏ ra nghiêm trọng, kinh ngạc nói: “Không ngờ La Thành là võ giả song hệ, hơn nữa còn là nguyên lực hệ Băng cấp Chiến Binh lục tinh, e là Vương Đằng không ổn rồi!”
Tại khán phòng tầng hai, mấy người Bành Viễn Sơn và Đồng Hổ cũng đầy vẻ ngưng trọng, nhìn La Thành đã trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người bên dưới thì nội tâm không khỏi lo lắng thay cho Vương Đằng.
Liệu hắn có thể đánh bại La Thành hay không?
Quán chú võ quán Cực Tinh, Diệp Cực Tinh nói: “Theo ta nhớ hình như La Thành là đồ đệ của Tiếu Nam Phong thì phải?”
“Đúng là đồ đệ của hắn, giấu cũng kỹ đấy!” Lôi Chấn Đình cười lạnh một tiếng, sau đó lại có chút vui sướng khi người gặp họa mà khoái trá nói: “Xem ra Vương Đằng không có cơ hội gặp Nhậm Kình Thương rồi.”
“Vậy cũng chưa chắc.” Diệp Cực Tinh nhìn khuôn mặt trẻ trung không mấy thay đổi của Vương Đằng thì lắc đầu đầy ẩn ý.
“Thì ra La Thành đúng là đồ đệ của Tiếu quân chủ, lần đầu tiên ta nghe nói.” Ahrima ngạc nhiên nói.
...
Giờ phút này, Vương Đằng nhìn La Thành bên dưới với đôi chút ngạc nhiên, không ngờ La Thành còn có nguyên lực hệ Băng.
Hơn nữa trình độ còn đạt tới cấp Chiến Binh lục tinh.
Hắn cũng có nguyên lực hệ Băng, thậm chí còn đạt được ngay khi mới trở thành võ giả.
Chẳng qua võ giả hệ Băng thật sự hiếm gặp, cho nên lâu nay việc gia tăng nguyên lực hệ Băng của hắn vô cùng hữu hạn và vẫn dừng ở cấp Chiến Binh tam tinh, kém xa so với những nguyên lực hệ khác mà hắn có.
Thế nên khi thấy La Thành thi triển nguyên lực hệ Băng thì mắt hắn chợt sáng lên, lúc này có phải nên… mừng trộm một chút không nhể?
Vương Đằng nhìn La Thành như nhìn thấy một chiếc máy chiết xuất nguyên lực hệ Băng.
Giải phóng đi!
Cứ thoải mái giải phóng hết đi!
Để nguyên lực hệ Băng mãnh liệt hơn nữa đi.
Vương Đằng liều mình giữ khóe môi đang điên cuồng đòi cong lên…
La Thành có chút bối rối, vẻ mặt hưng phấn đó của ngươi là cớ làm sao??
Những tưởng Vương Đằng sẽ sợ đến choáng váng, hay chí ít cũng kinh ngạc một chút, sau đó ngưng trọng một chút.
Kết quả là thấy được biểu cảm như thế.
Làm hắn sắp hoài nghi liệu có phải Vương Đằng có sở thích đặc biệt gì không?
“Học trưởng La Thành, ngươi đã ổn chưa, mau đấu tiếp thôi, ta chờ đến đói meo cả bụng rồi.” Đôi cánh rực lửa sau lưng Vương Đăng chậm rãi rung động, lơ lửng giữa không trung nói.
La Thành: “...”
Giờ thì rốt cuộc hắn cũng hiểu tại sao ai cũng nói Vương Đằng cà chớn rồi.
Trong một dịp trọng đại thế này, có thể đừng nhắc đến những việc không liên quan được không.
Nhất là ăn đó!
Giờ đang là cuộc thi võ đạo, nghiêm túc một chút thì chết à?
La Thành hít một hơi thật sâu, vứt toàn bộ tạp niệm ra khỏi đầu.
Đôi cánh xanh lam sau lưng hắn lúc này đã biến hẳn thành đôi cánh băng giá, đột nhiên tung cánh, hắn liền hóa thành một luồng ánh sáng băng lam, mang theo hàn ý thấu xương quét thẳng về phía Vương Đằng.
Hàn ý lạnh lẽo thổi quét qua bầu trời, Vương Đằng đứng giữa không trung, ngọn lửa toàn thân bùng cháy lên dữ dội.
Xoẹt!
Chỉ trong nháy mắt, La Thành đã đánh đến trước mặt.
Ầm!
Trường thương đâm ra, một ánh thương màu xanh lam lạnh lẽo quét ngang qua không trung, đột ngột chém về phía Vương Đằng.
Ngay cả người xem xung quanh cũng có thể cảm nhận được hàn ý lạnh lẽo thấu xương, họ không khỏi rùng mình một cái, kéo chặt quần áo trên người lại.
Cuộc chiến đấu của cường giả cấp Chiến Binh lục tinh lại có thể biến đổi nhiệt độ không khí trong một phạm vi nhỏ, thật sự kinh khủng đến thế!
Nhưng mà Vương Đằng lại không hề bị ảnh hưởng, dưới sự trợ giúp của ngọn lửa, khuôn mặt của hắn bình tĩnh như nước, hắn giơ cao thần binh Ma Khuyết, ngọn lửa mãnh liệt ngập trời, uy thế hết sức kinh khủng.
Ầm!
Ngay sau đó, ngọn lửa cuồn cuộn lập tức bùng nổ, một ánh kiếm từ trong ngọn lửa bắn ra.
Địa giai kiếm pháp!
Phần Thiên!
Ánh kiếm và ánh thương va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ kinh thiên.
Một băng một hỏa!
Thế không khoan nhượng!
Vậy mà lại giằng co trên không trung.
“Trời ạ, Vương Đằng dùng thực lực cấp Chiến Binh ngũ tinh để đối đầu với đòn tấn công của La Thành, vậy mà thậm chí sức lực của hai người còn tương đương nhau.” Bình luận viên kinh ngạc lên tiếng.
Đến nay thực lực mạnh nhất mà Vương Đằng thể hiện ra chẳng qua chỉ mới là cấp Chiến Binh ngũ tinh, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng hắn chỉ khoảng cấp Chiến Binh ngũ tinh mà thôi.
Huống hồ cấp Chiến Binh ngũ tinh đã rất kinh khủng rồi. Phải biết rằng hắn chỉ mới là sinh viên năm nhất, từ lúc tốt nghiệp cấp ba đến nay, tính tới tính lui cũng chỉ có nửa năm, trong thời gian nửa năm từ cấp Chiến Binh nhất tinh thăng lên tới cấp Chiến Binh ngũ tinh, đây là loại yêu nghiệt gì chứ?
Nếu như lại vượt qua giới hạn này, vậy thì không thể dùng hai chữ yêu nghiệt để hình dung được nữa rồi.
“Tiểu tử này!” Dưới đài, ánh mắt của Triệu Nguyên Võ u ám đến đáng sợ, hắn thi triển bí thuật, có thể nói là nửa phần của cấp Chiến Binh lục tinh, vốn tưởng rằng dựa vào lá bài tẩy này có thể cạnh tranh top 3, thật không ngờ còn chưa vào top 16 đã thua trên tay của Vương Đằng rồi.