Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 63: Chữa thương

Phương Vũ vốn trọng thương chưa lành, cho rằng người đến là địch nhân mới cường đề phát động công kích, hôm nay chứng kiến Khương Tư Nam, kích động không kềm chế được, rốt cuộc không cách nào khống chế thương thế, lập tức hôn mê.

Thân thể Phương Vũ lập tức trở nên băng hàn thấu xương, trên lông mày của hắn lộ ra băng sương, toàn thân khẽ run, sắc mặt lộ ra thần sắc vô cùng thống khổ.

Sắc mặt Phương Tình Tuyết vô cùng lo lắng, trong thanh âm mang theo khóc nức nở.

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Phụ thân vốn trọng thương chưa lành, hôm nay càng thương thế tăng thêm, Hàn Băng chi khí mạnh hơn!

Sắc mặt của Khương Tư Nam cũng vô cùng ngưng trọng, hắn cưỡng chế lo lắng trong lòng, thần hồn tản ra, kiểm tra thương thế của Phương Vũ một chút.

- Hàn băng chân khí thật bá đạo!

Khương Tư Nam kinh hô một tiếng, hắn phát hiện trong cơ thể Phương Vũ có hai luồng chân khí, một cỗ là duệ kim chân khí của chính bản thân hắn, tản ra tí ti mũi nhọn, một cỗ là hàn băng chân khí, cả hai ở trong kinh mạch kịch liệt bác đấu.

Vốn Phương Vũ còn có thể dựa vào bổn mạng chân khí mình khổ tu nhiều năm ngăn chặn hàn băng chân khí, nhưng mà vừa vặn thương thế tăng thêm, sau khi hôn mê, hàn băng chân khí lập tức chiếm cứ thượng phong, hôm nay chiếm cứ kỳ kinh bát mạch của Phương Vũ, chỉ có tâm mạch còn được bảo vệ, nhưng cũng tràn đầy nguy cơ.

Một khi bị hàn băng chân khí đột phá tâm mạch, chỉ sợ coi như là Đại La Kim Tiên hạ phàm cũng cứu không được rồi.

Xích Diễm mộc thiêu đốt, ánh lửa óng ánh, tản ra từng sợi Xích Hà, ở dưới thần hồn của Khương Tư Nam khống chế, bao vây lại Thiên Thanh Mộc, bắt đầu rèn luyện.

Xích Diễm mộc là một loại linh mộc ở bên cạnh sào huyệt của Xích Diễm Tước, lúc Khương Tư Nam ly khai Đại Hoang Sơn cầm rất nhiều đặt ở trong Huyền Hoàng Không Gian, loại linh mộc này có thể thiêu đốt phát ra hỏa diễm cường đại, rất thích hợp luyện đan, tuy vẫn là phàm hỏa, nhưng mà đã có một tia linh tính.

Mùi thuốc tràn ngập, hào quang màu xanh nhạt lập loè, cái trán của Khương Tư Nam có chút mồ hôi, dựa vào Xích Diễm mộc thiêu đốt hỏa diễm đến rèn luyện loại Linh Dược Nhị phẩm này, với hắn mà nói vẫn còn có chút cố hết sức.

Dùng tu vi Hậu Thiên cảnh hiện tại của hắn, không có Tiên Thiên Chân Hỏa căn bản không cách nào luyện chế Linh Đan, cho nên chỉ có thể rèn luyện chiết xuất Thiên Thanh Mộc, luyện thành linh dịch, tuy hiệu quả cũng bất phàm, nhưng lại xa xa không bằng Linh Đan.

Trong khoảng thời gian này ngoại trừ tu luyện, hắn không ngừng hấp thu tin tức trong Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, hiểu được rất nhiều bí mật người thường không thể biết.

Hồng Mông Tạo Hóa Kinh quyển thượng là pháp quyết, quyển hạ là tin tức Tu Chân, Linh Đan Linh khí, trân bảo phù lục, Chư Thiên vạn giới không chỗ nào mà không bao dung, vì hắn mở ra một đại môn thần bí to lớn.

Những ngày này nghiên cứu phương pháp luyện đan, lại để cho hắn cảm ngộ rất nhiều, đối với đan đạo chí lý, cấu tạo nhân thể cùng với Linh khí Chân Nguyên đều có hiểu rõ rất sâu, bởi vậy chứng kiến tình huống trong cơ thể Phương Vũ, hắn lập tức liền nghĩ ra phương pháp chiết xuất Thiên Thanh Mộc.

Thiên Thanh Mộc ở dưới Xích Diễm bao phủ, dần dần hóa thành một đoàn chất lỏng, tạp chất trong đó ở dưới thần hồn của Khương Tư Nam sự khống chế, chỉ để lại linh tính tinh hoa thuần túy nhất, tản ra hào quang óng ánh sáng chói.

Linh khí trong phòng đột nhiên gia tăng gấp đôi, gió gào thét rung động lắc lư, Linh khí như nước chảy bị linh dịch của Thiên Thanh Mộc hấp thu, cuối cùng linh dịch lóe lên hào quang, tạo thành một bọt nước trong suốt thanh tịnh, như Bảo Châu lưu động.

- Khá tốt, thành công rồi!

Khương Tư Nam lau mồ hôi trên trán, nhìn Phương Tình Tuyết ở bên cạnh tràn ngập lo lắng cười cười, thầm nghĩ trong lòng may mắn.

Phương Tình Tuyết nhìn Khương Tư Nam tự nhiên cười cười, vẻ mặt chờ mong nhìn hắn đưa linh dịch Thiên Thanh Mộc vào trong miệng Phương Vũ.

Thanh quang lóe lên, dược lực khổng lồ tan ra, mang theo một loại sinh cơ ôn hòa dung nhập đến tứ chi bách hải của Phương Vũ, những hàn băng chân khí kia như gặp thiên địch, lập tức bị bức lui.

Sắc mặt của Phương Vũ bắt đầu khôi phục một tia hồng nhuận, ngay cả khí tức cũng trở nên vững vàng.

- Thiếu gia, Thiên Thanh Mộc này quả nhiên hữu hiệu!

Vẻ mặt Phương Tình Tuyết kinh hỉ, nắm chặc cánh tay của Khương Tư Nam.

Nhưng mà lông mày của Khương Tư Nam lại có chút nhíu lại, nhẹ khẽ thở dài một hơi.

Phương Tình Tuyết không có tu luyện ra thần hồn, bởi vậy không thể cảm giác tình hình trong cơ thể Phương Vũ, Khương Tư Nam lại xem thanh thanh sở sở, tuy hàn băng chân khí lui bước, linh dịch của Thiên Thanh Mộc cũng thật có thần hiệu, bắt đầu tẩm bổ tứ chi kinh mạch bị hao tổn của Phương Vũ. Duệ kim chân khí của Phương Vũ nhận được linh dịch Thiên Thanh Mộc gia trì, cường tráng thêm không ít, một mực bảo vệ tâm mạch, bởi vậy tạm thời tiêu trừ nguy hiểm.

Nhưng mà hàn băng chân khí không có tiêu tán, mà chiếm giữ trong lục phủ ngũ tạng của Phương Vũ, chưa tiêu tán toàn bộ, phảng phất như đang chờ đợi cơ hội phản công.

Khương Tư Nam đem loại tình hình này nói cho Phương Tình Tuyết, chứng kiến trên mặt Phương Tình Tuyết lại nổi lên vẻ sầu lo, lúc này mới khẽ cười nói:

- Tình Tuyết đừng lo lắng, Phương thúc thúc tạm thời không có nguy hiểm tánh mạng, tuy hiện tại ta không thể hoàn toàn tiêu trừ hàn băng chân khí trong cơ thể hắn, nhưng mà ta trong một tháng nhất định có thể đột phá đến Tiên Thiên cảnh, đến lúc đó ta có thể luyện chế ra Linh Đan, hoàn toàn trị hết thương thế của Phương thúc thúc!

- Thật sự?

Phương Tình Tuyết kinh hỉ nói.

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra tự tin cường đại, gật đầu cười, trong lòng của hắn đã có cách nghĩ nào đó, một khi đột phá Tiên Thiên cảnh, có thể luyện chế ra Linh Đan, đến lúc đó chẳng những có thể trị Phương Vũ, còn có thể làm cho hắn tiến thêm một bước.

Trong ánh mắt Phương Tình Tuyết lộ ra thần sắc vui sướng, tuy vẫn là trạng thái dịch dung, nhưng mà tuyệt đại phương dung ở trong nụ cười này lặng yên tách ra, cả gian phòng lập tức sáng lên, ánh mắt của Khương Tư Nam cũng có chút đăm đăm.

Phương Tình Tuyết chứng kiến thần sắc của Khương Tư Nam, sắc mặt lập tức đỏ hồng, không có ý tứ cúi đầu.

Khương Tư Nam có chút xấu hổ ho hai tiếng, trong không khí tràn ngập hương vị đặc thù.

- Tình Tuyết...

Đột nhiên, thanh âm có chút suy yếu của Phương Vũ truyền tới.

- Phụ thân, ngươi đã tỉnh?

Phương Tình Tuyết kinh hỉ đi qua, chứng kiến Phương Vũ mở mắt, khí sắc so với trước tốt lên rất nhiều, trên mặt cũng có một tia huyết sắc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất