Giữa màn đêm, trong một sơn cốc cách Linh Nhạc thành đông năm trăm dặm, một tu sĩ thận trọng lướt vào một sơn động bình thường.
Hắn vào trong là bê mấy khối đá chặn cửa, cơ hồ định qua đêm trong này.
Tu sĩ này mặc áo chàng đen che mặt, mặc một tấm hôi sắc pháp y. Hắn là tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng Lưu Trung Chu bị Ngụy Tác và Phệ tâm trùng trưởng lão tại địa lăng Thanh Phong lăng dọa cho cúp đuôi chạy mất.
Cơi áo choàng ra, Lưu Trung Chu xếp bằng, mục quang hơi hơi lóe lên, không rõ nghĩ gì.
Không đầy nửa canh giờ sau, hắn đột nhiên biến hẳn sắc mặt, nhảy vọt lên, tựa hồ định lao nhanh khỏi sơn động đan ẩn mình.
Cơ hồ trong tích tắc đó, thân thể hắn cứng lại, nhìn cửa động lấp kín đá, mắt tỏ vẻ nét kinh hoảng.
Xoạt một tiếng, mấy tảng đá chặn cửa động rung lên, văng đi tứ tán, cửa động xuất hiện một tu sĩ mặc thanh sắc pháp bào thêu hình vô số thanh kim sắc tiểu kiếm. Tu sĩ này đeo một cái mặt nạ bạc, chỉ lộ ra hai con mắt, nhìn Lưu Trung Chu với ánh mắt không còn chút cảm tình nào của con người.
Uy áp hắn phát ra còn hơn cả Văn Đạo Các.
Lưu Trung Chu tu vi Chu thiên cảnh nhất trọng đứng trước người này lại không dám động đậy.
"Ta không thích thích rườm lời, từ giờ ngoan ngoãn trả lời ta, nếu dám di động thì ta sẽ lấy mạng ngươi ngay." Nhìn Lưu Trung Chu đầy lạnh lẽo một lúc, tu sĩ đeo mặt nạ bạc đột nhiên buông ra một câu bình đạm.
Lưu Trung Chu nhợt nhạt mặt mày, run rẩy gật đầu.
Tu sĩ đeo mặt nạ bạc y vẫn thản nhiên:
"Ngươi có biết lai lịch kẻ làm hỏng đại sự, khiến bọn ta thiệt hại mấy hảo thủ không?"Lưu Trung Chu lắc đầu:
"Không biết, tại hạ chỉ biết người của Thiết Sách xưng hô y là Ngụy Tác, pháp khí của hắn thập phần cổ quái, tựa hồ còn có một món linh giai pháp bảo công kích chân chính.""Ta cho ngươi một tháng, tính từ hôm nay." Tu sĩ đeo mặt nạ bạc nhìn Lưu Trung Chu,
"Trong một tháng phải điều tra rõ mọi thứ và hành tung của kẻ đó. Xong việc thì ta tha mạng cho ngươi, không xong chắc ngươi biết thủ đoạn của Hắc Sát bọn ta rồi."Thấy tu sĩ đeo mặt nạ bạc nói vậy, Lưu Trung Chu gật đầu như búa bổ. Liếc hắn một chốc, tu sĩ đeo mặt nạ bạc quay người lướt đi, thoáng sau đã khuất bóng vào màn đêm.
...
Trong Linh Nhạc thành, Ngụy Tác hoàn tòa không biết gì, vẫn bất động trong tĩnh thất.
Da gã ánh lên kim sắc quang hoa nhàn nhạt.
Đêm qua đi, mặt trời nhô lên ở hướng đông, quang hoa vàng nhạt trên da gã mờ dần, gã mở mắt ra nhưng không dừng lại mà lấy một viên đơn dược vàng nhạt ra nuốt nhanh, rồi tiếp tục tu luyện, thoáng sau làn da lại ánh lên kim sắc quang hoa nhàn nhạt.
Thời gian như ngưng đọng trong tĩnh thất lặng ngắt như tờ.
Ba ngày cũng như nước chảy, vô thanh vô tức qua đi.
Tối ba ngày sau đó, Ngụy Tác mở mắt với vử hơi kinh hỉ, lấy một viên thượng phẩm linh thạch trắng muốt, cấp tốc tu luyện.
Kim linh đơn!
Ba hôm nay, lục bào lão đầu đỡ hộ gã thần thức xung kích của Phệ tâm trùng trưởng lão vẫn khôi phục nguyên khí trong Dưỡng quỷ quán, gã dùng Kim linh đơn lấy được của bọn tử bào lão đạo để bế quan tu luyện.
Kim linh đơn luyện chế từ yêu đơn tam giai yêu và mấy loại linh dược, tốc độ luyện hóa quả nhiên gấp nhiều lần hút linh khí từ linh thạch.
Tốc độ trước kia của gã, mỗi ngày có thể luyện hóa mười viên hạ phẩm linh thạch. Uống Bổ thiên đơn xong, tương đương với đề thăng Tử Huyền chân quyết thành huyền cấp trung giai công pháp, Ngụy Tác mỗi ngày tối đa cũng chỉ luyện hóa được hai mươi viên hạ phẩm linh thạch.
Tức là hiện giờ mỗi ngày gã có thể luyện hóa một phần năm linh khí trong một viên thượng phẩm linh thạch. Một viên thượng phẩm linh thạch đủ cho gã bế quan tu luyện năm ngày.
Một viên Kim linh đơn có lượng linh khí tương đương với tám phần mười một viên thượng phẩm linh thạch, bằng tám mươi viên hạ phẩm linh thạch.
Nhưng gã trong một ngày có thể luyện hóa hai viên Kim linh đơn!
Ba hôm nay, gã đã luyện hóa toàn bộ sáu viên Kim linh đơn.
Lợi dụng đơn dược luyện chế từ yêu đơn để tu luyện, quả nhiên nhanh gấp mấy lần trực tiếp luyện hóa linh thạch, tuy giá Kim linh đơn cao hơn một viên thượng phẩm linh thạch nhưng với tốc độ tu luyện này khiến gã quyết tâm sau này khi tu luyện, phải tận dụng đơn dược luyện chế từ yêu đơn.
Ba ngày bế quan tu luyện liên tục, lòng gã sôi trào, cảm ứng được mình sắp hình thành thần hải thứ năm, tấn thăng thành tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng!
Từ từ dẹp yên niềm kinh hỉ, gã tuân theo Tử Huyền chân quyết, điều động chân nguyên rút linh khí trong thượng phẩm linh thạch.
Linh khí trắng ngần ôn hoàn từ thượng phẩm linh thạch lấp lánh, tranh nhau chui vào thể nội gã.
Tích tắc sau, da gã ánh lên quầng sáng trắng nhạt.
Tiếng chân nguyên lưu động trong thể nội gã ngày càng lớn, từ rỉ rỉ như nước nhỏ giọt biến thành tựa dòng nước đang chảy.
Thời gian vô thanh vô tức trôi qua.
Đêm qua đi, gần tới chính ngọ, bựt một tiếng, thể nội gã đột nhiên phát ra tiếng động khẽ như tiếng vỏ trứng nứt ra, chân nguyên đang chảy nhanh chợt bình tĩnh lại.
Phù! Thân thể gã hơi run lên, trọc khí từ miệng phun ra, thể nội ánh lên năm dải tử sắc quang hoa.
"Con bà nó chứ, sau cùng cũng đạt Thần hải cảnh ngũ trọng... "Gã mở mắt, hơi ngẩn người đoạn tỏ ra cực kỳ hoan hỉ.
"Cũng như năm quả trứng nhỉ, còn phân chia lớn nhỏ, cần dùng Bổ thiên đơn dù lại, con bà nó chứ, có vấn đề gì không nhỉ?"Nằm giang chân giang tay trên tấm thảm Ngân ti thảo trong tĩnh thất, say mê trng cảm giác tổng lượng chân nguyên đề thăng lên nhiều, Ngụy Tác cũng nhận ra thần hải mới kém xa thần hải cũ. Rõ ràng bốn thần hải kia đã thành huyền cấp trung giai, thần hải mới vẫn là huyền cấp đê giai, cần Bổ thiên đơn để tăng kích thước.
Nằm nghỉ một chốc, gã nhảy bật lên đi vào phòng chuyên dụng thử nghiệm thuật pháp của chỗ ở thiên cấp.
So với phòng địa cấp, phòng của chỗ ở thiên cấp không chỉ lớn hơn nhiều mà tứ phía bao kín huyền thiết, dù sử dụng linh khí oanh tạc cũng không thể đánh đổ gian phòng được.
Gã phất tay, trước mặt gã xuất hiện kim sắc điện xà dày đặc kêu tanh tách.
Kim sắc điện xà như vật sống, nối liền nhau đan thành một tấm lưới năm, sáu trượng, trùm lên bức tường trước mặt gã, trog tích tắc đã biến thành vô số toa chớp lấp lánh.
Tấm lưới cơ hồ bao kín cả bức tường khiến gã không khỏi đắc ý.
Kim xà điện võng!
Thuật pháo của Kim Xà lôi quyết trung chi có tu sĩ Thần hải cảnh đệ ngũ trọng mới thi triển được, gã tham ngộ rất kỹ rồi nhưng nay mới có thể phát ra.
Năm thần hải tuy chia ra to nhỏ nhưng thi triển thuật pháp lại không có vấn đề gì.
Thành công phát ra kim xà điện võng, trở thành tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng, gã lại lấy Thổ thần chân quyết của bọn Văn Đạo Các ra xem.
Tu sĩ Thần hải cảnh đệ ngũ trọng có thể sử dụng tầng thứ hai của môn thuật pháp này, hóa ra được hai thổ khôi lỗi.
Ngụy Tác chỉ nhìn một chốc là ngẩng lên, tựa hồ đã học được cách thi triển. Nhưng đúng lúc đó tiếng đinh đang vang lên, khung cảnh thập phần u tĩnh vang vọng tiếng chuông.
Nguồn: http://truyen360.comHơi ngẩn người một chốc, gã mới nhận ra là thanh âm từ pháp linh xâu trên sợi tơ vàng dùng để truyền tin.
"Ai đến tìm ta nhỉ?"Ngụy Tác hơi ngạc nhiên, thu lại Thổ thần chân quyết điển tịch, ra ngoài chỗ ở thiên cấp.
Chỉ có Nam Cung Vũ Tinh và ngân sam tiểu mỹ nữ mới biết gã thuê chỗ ở thiên cấp, nhưng dù là Nam Cung Vũ Tinh cũng không biết gã thuê vị trí nào.
"Xin hỏi tiền bối có phải họ Ngụy?" Thấy gã hiện thân, một lam y đệ tử Thiên Nhất môn ở ngoài đợi sẵn cung kính hỏi.
"Mỗ họ Ngụy, có việc gì hả?" Ngụy Tác liếc y, gật đầu. Đệ tử Thiên Nhất môn này có tu vi Thần hải cảnh tứ trọng, kém hơn gã một cấp.
Lam y đệ tử Thiên Nhất môn càng trở nên cung kính,
"Có người Kim Ngọc các đến tìm tiền bối, không rõ tiền bối có muốn gặp?""Người Kim Ngọc các?" Ngụy Tác hơi toát mồ hôi. Gã nhớ ra mình để đại địa chỉ cho Kim Ngọc các là chỗ ở địa cấp, bị ngân sam mỹ nữ quấy loạn khiến gã đến luôn đây, quân cho người Kim Ngọc các biết, không rõ vì sao họ tìm được chỗ này. Chả trách đệ tử Thiên Nhất môn cung kính như thế, thuê được khởi chỗ ở thiên cấp đã không phải tu sĩ tầm thường rồi, còn liên quan đến cả Kim Ngọc các khiến người của họ đăng môn bái phỏng thì càng không tầm thường.