Chương 10: THIÊN KIM BINH BỘ THỊ LANG
Tiên Thiên tuyệt đỉnh Đại Tông Sư, toàn bộ Đại Phụng vương triều có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đại Phụng trong hoàng cung, tọa trấn một vị.
Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Phật Môn Thiếu Lâm, Vạn Tinh môn, mỗi nơi tọa trấn một vị.
Mông Cổ quốc quốc sư, nửa năm trước, cũng vừa mới đột phá đến Tiên Thiên thập trọng đỉnh phong.
Mới năm người!
Mà hộ vệ Tần Mãnh trước mắt hắn nói, hắn có thể đột phá đến Tiên Thiên thập trọng đỉnh phong.
Tần Mãnh thấy Chu Thành không nói gì, nhìn hắn chằm chằm, gấp gấp nói: “Chủ nhân yên tâm, tốc độ tu luyện của thuộc hạ mặc dù không nhanh, nhưng nhất định sẽ cố gắng tu luyện, tranh thủ đột phá đến Tiên Thiên thập trọng đỉnh phong trong vòng một năm.”
Trong vòng một năm đột phá đến Tiên Thiên thập trọng đỉnh phong, tốc độ tu luyện như vậy còn không nhanh?
Đây là khiến cao thủ thiên hạ làm sao chịu nổi?
Chu Thành nói với Tần Mãnh: “Về sau, ngươi cũng đừng có gọi ta là chủ nhân, gọi ta thiếu gia đi.” Nói thế nào thì đối phương hiện tại cũng là một vị Tiên Thiên thất trọng Tông Sư, gọi hắn chủ nhân, trong lòng của hắn có chút khó xử.
“Vâng, thiếu gia.” Tần Mãnh cung kính nói.
Đối với mệnh lệnh của Chu Thành, hắn là 200% tuân theo.
Chu Thành nhìn Ma Thần Y trong tay, nếu Tần Mãnh là Tiên Thiên thất trọng cảnh Tông Sư, vậy Ma Thần Y này e là cũng không đơn giản.
Với suy nghĩ trong lòng, Ma Thần Y liền tự động mặc lên người hắn, vừa vặn.
“Ma Thần Y giống như Đại Địa Đỉnh Lô, Diệt Thần Đao, chính là hạ phẩm Linh khí, công năng rất nhiều, có thể ẩn thân, có thể che đậy khí tức, có thể kích thích Ma Thần đại trận, hóa thân Ma Thần.”
“Ma Thần Y cũng có thể tự động tu luyện gia tăng phẩm giai.”
“Thôn phệ máu của kẻ địch càng nhiều, càng nhanh tăng phẩm giai.”
Dựa vào thôn phệ máu của kẻ địch để nhanh chóng gia tăng phẩm giai?
Quả nhiên là Ma Thần chi y.
Chu Thành thử thúc giục Ma Thần đại trận bên trong Ma Thần Y, ngay lập tức toàn thân hắn liền bị bao phủ bởi năng lực ma khí, thế nhưng Ma Thần Y trên người hắn vẫn cứ tràn đâỳ thần tính.
Dưới bầu không khí quỷ dị, người khác chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Chu Thành, lại thấy không rõ dung mạo của Chu Thành.
Có Ma Thần Y này, về sau hắn giết người cướp của, cũng không cần lo lắng bại lộ thân phận.
Đúng lúc này, đột nhiên có người gõ cửa lớn sân nhỏ.
“Thành nhi, ngươi không sao chứ?” Lạc Thủy ở bên ngoài hô.
Hiển nhiên Chu Thành vừa rồi thử uy lực của Bất Diệt Kim Cương Thần Công, oanh ụ đá kia, gây ra tiếng động lớn.
Chu Thành mở cửa lớn, Lạc Thủy mặt đầy lo lắng đứng ngoài cửa lớn sân nhỏ.
“Thành nhi, ta nghe Thường Thanh nói trong sân của ngươi có tiếng động lớn.” Lạc Thủy đi đến, nhìn Chu Thành từ trên xuống dưới, nhìn xem Chu Thành có chỗ nào bị thương hay không.
Chu Thành cười nói: “Mẫu thân, ta không sao.” Sau đó chỉ vào Tần Mãnh, nói ra: “Đây là hộ vệ ta mới thu được, vừa mới là hắn không cẩn thận làm vỡ ụ đá trong viện.”
Lạc Thủy nhìn Tần Mãnh cao một mét chín, thân hình cao lớn, gương mặt thô kệch, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, hộ vệ này Thành nhi thu khi nào?
Tần Mãnh chắp tay khom người cung kính nói với Lạc Thủy: “Tần Mãnh bái kiến phu nhân.”
Lạc Thủy gật đầu, sau đó đi vào sân nhỏ.
Nàng nhìn một lượt, thấy mấy ụ đá lớn trong sân bị đánh vỡ vụn, nhìn kỹ phát hiện chỗ ụ đá vỡ vụn, có in một bàn tay to lớn.
Nàng kinh ngạc.
Thân thể của Tần Mãnh cứng đến mức hắn đánh những ụ đá vỡ vụ thành nhiều mãnh như thế này bằng xương bằng thịt.
Lạc Thủy lại quan sát một vòng, không phát hiện vết tích đánh nhau, lúc này mới yên lòng.
Lạc Thủy đi vào thư phòng của Chu Thành, ngồi xuống nhìn thấy sách « Võ Kinh » trên bàn, cười nói: “Thành nhi đang xem Võ Kinh?”
Chu Thành cười nói: “Vâng, hai ngày này lúc rảnh rỗi, ta thỉnh thoảng đọc Võ Kinh.” Hắn ngồi xuống.
Lạc Thủy cùng Chu Thành hàn huyên một hồi việc nhà, lo lắng nói: “Phụ thân ngươi lần này đi xa, ta luôn cảm thấy bất an, luôn cảm thấy sẽ chuyện gì đó xảy ra.”
Chu Thành khẽ giật mình, trầm ngâm nói: “Mẫu thân yên tâm, lần này triều đình cử ba vị Tiên Thiên cảnh Tông Sư đi theo phụ thân, sẽ không có việc gì xảy ra đâu.”
Lạc Thủy nghĩ đến ba vị Tiên Thiên nhất trọng đi theo, nhị trọng Tông Sư, trong lòng an tâm hơn một chút, chuyển chủ đề cười nói: “Chúng ta không nói việc của phụ thân nữa, nói về việc của ngươi đi.”
Dừng một chút: “Thành nhi, ngươi cũng gần mười bốn, có thể có ý trung nhân?”
Cười nói: “Ta nhìn tam thiên kim của Binh bộ Thị lang cũng không tệ, tuổi tác cũng tầm tuổi ngươi, văn võ song toàn, mấu chốt là tiểu mỹ nhân, còn có Binh bộ Thị lang là thủ hạ của phụ thân ngươi năm đó, hai người giao tình không tệ, chúng ta như kết làm thân gia, đó chính là thân càng thêm thân.”
Binh bộ Thị lang, tòng nhị phẩm, tương đương với phó bộ trưởng Bộ quốc phòng, giữ chức vị quan trọng, mặc dù không bằng Chu Uy Trấn quốc Đại tướng quân, nhưng hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối.
Vả lại gốc Binh bộ Thị lang chính là Trung Châu Trần gia.
Trần gia là một trong những danh môn vọng tộc của Đại Phụng vương triều.
Chu Thành cười khổ nói: “Mẫu thân, ta còn nhỏ hiện tại mới mười ba.”
“Mười ba thì sao?” Lạc Thủy tức giận nói: “Rất nhiều gia tộc đệ tử đều là mười hai, mười ba liền bắt đầu định hôn sự, ngươi trước tiên có thể định hôn , đợi đến mười bảy trưởng thành tái hôn cưới là được.”
Cũng không đợi Chu Thành mở miệng, lại nói: “Chờ phụ thân ngươi cuối năm trở về, đến lúc đó, chúng ta liền đến nhà Trần thị lang nói cho ngươi.”
Nghe Lạc Thủy nói đợi đến cuối năm đến nhà Trần thị lang, Chu Thành trong lòng buông lỏng, dù sao đến cuối năm còn nửa năm, đến lúc đó lại nói.
Một lát sau, Lạc Thủy rời đi.
Chu Thành trở lại thư phòng, nhớ lại thông tin về tam thiên kim của Binh bộ Thị lang, tam thiên kim của Binh bộ Thị lang tên là Trần Viện, cũng 13 tuổi như hắn đã là Luyện Thể lục trọng, có tài làm thơ, lại có vẻ phong lưu, tuy rằng không sắc nước hương trời bằng Tử Tuyết quận chúa Chu Đình Đình, nhưng danh khí cũng không hề nhỏ ở kinh thành Đại Phụng.
Lập tức, Chu Thành nghĩ đến việc Lạc Thủy lo lắng phụ thân Chu Uy, càng nghĩ hay là quyết định để Tần Mãnh đi theo sau.
Chu Uy sáng sớm đã rời đi kinh thành, với tốc độ của Tần Mãnh, hẳn là trước lúc trời tối có thể đuổi kịp Chu Uy.
Tần Mãnh cung kính tuân mệnh, quay người rời đi khỏi phủ tướng quân.
Nhưng trước khi Tần Mãnh rời đi, Chu Thành yêu cầu Tần Mãnh hành sự cẩn thận, đừng cho người khác nhận ra hắn.
Sau khi Tần Mãnh rời đi, Chu Thành ở trong sân tu luyện võ kỹ.
Du Long Bạch Hổ Quyền đã đột phá đến cảnh giới đăng đường nhập thất, hắn tranh thủ để Nghênh Phong Liễu Bộ và Phục Ma đao pháp cũng sớm ngày đột phá đến cảnh giới đăng đường nhập thất mới được.
Cùng một võ kỹ, uy lực cảnh giới đường nhập thất khác xa so với cảnh giới nhập môn, chênh lệch rất nhiều, như Nghênh Phong Liễu Bộ và Phục Ma đao pháp của hắn cùng lúc đột phá đến cảnh giới đăng đường nhập thất, sức chiến đấu của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Dưới sự tu luyện của Chu Thành, tiến độ của Nghênh Phong Liễu Bộ và Phục Ma đao pháp từng bước tăng lên.
Chu Thành toàn thân đầy mồ hôi.
Lúc Cơm tối, Chu Thành cùng mẫu thân Lạc Thủy cơm nước xong xuôi, trở lại thư phòng đọc sách một hồi, tiếp tục tu luyện.
Màn đêm bắt đầu buông xuống
Mặt đất nóng bức, nắng nóng rút dần.
Gió thổi về đêm.
Vầng trăng bạc treo trên cao.
Lúc này, Chu Uy cùng một đám tướng sĩ dưới trướng hành tẩu đến một ngọn núi hoang vu.
“Đại nhân, phía trước chính là Quỷ Mộ.” một vị tướng quân dưới trướng Chu Uy chỉ ngọn núi sương mù màu đen bao phủ phía trước, trong mơ hồ, có gió gắt gao, tựa như ác quỷ đi qua đây.
Quỷ Mông trước kia là khu cổ mộ, âm khí cực nặng, ban đêm có ác quỷ ẩn hiện.
“Để đại quân trú doanh ở đây, nghỉ ngơi một đêm, chúng ta ngày mai lại tiếp tục lên đường.” Chu Uy suy tính một phen, nói ra.
Ngay tại chỗ trú doanh đại quân của Chu Uy không bao xa, trong màn đêm dày đặc, xuất hiện bóng dáng của bốn người, chính là tứ đại Pháp Vương của ma giáo.
Lần này, ma giáo chỉ bốn người.
Bọn hắn đến đây, không chạm tráng trực diện với đại quân của Chu Uy, chỉ là ám sát Chu Uy, cho nên không tiện nếu quá đông.
âm Đô Pháp Vương đứng đầu Tứ đại Pháp Vương lạnh lùng nhìn lều vải Chu Uy, nói ra: “Ba người các ngươi giải quyết thị vệ bên người Chu Uy, để ta giải quyết Chu Uy!”