Chương 12: THẦN THÚ CHI UY
Chu Thành không do dự, mở gói quà đột phá cảnh giới.
“Ngươi thu được một viên Tẩy Tủy Đan.”
“Ngươi thu được một hộ vệ Đồng Khải.”
“Ngươi thu được một đầu ấu thể Băng Tuyết Phượng Hoàng.”
Nhìn thấy gói quà đột phá Luyện Thể lục trọng cảnh, Chu Thành trong lòng đập mạnh.
Tư chất của hắn hiện tại đã là trung đẳng đỉnh phong, lại có một viên Tẩy Tủy Đan, tư chất của hắn tất nhiên có thể tiến bộ đến tư chất thượng đẳng.
Hơn nữa, lần này ban thưởng hộ vệ Đồng Khải, thực lực cũng hề không yếu hơn Tần Mãnh, đến lúc đó, bên cạnh hắn liền có hai vị cường giả Tiên Thiên Tông Sư.
Hắn lúc trước còn lo lắng làm thế nào để bồi dưỡng sức mạnh của mình, bây giờ thì không cần lo lắng nữa.
Nếu về sau mỗi lần hắn đột phá một cảnh giới, liền có một hộ vệ Đồng Khải, vậy chờ đến lúc hắn đột phá đến Tiên Thiên, chẳng phải là có mười mấy vị cường giả Tiên Thiên thất trọng bên cạnh hắn?
Đội hình như vậy, đã có thể so với Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Phật Môn Thiếu Lâm, Vạn Tinh môn?
Về phần đầu ấu thể Băng Tuyết Phượng Hoàng kia, không biết thực lực ra sao? Phượng Hoàng, chính là Thượng Cổ Thần Thú, cho dù là ấu thể, thực lực hẳn là cũng không kém?
Chu Thành đè nén kích động trong lòng, trước khi nuốt viên Tẩy Tủy Đan, dù thế nào đi nữa, điều quan trọng nhất là phải nâng cao thực lực của bản thân.
Khi Chu Thành nuốt viên Tẩy Tủy Đan, lập tức da toàn thân hắn trở nên sáng bóng tựa như là bôi lên một lớp ánh sáng.
Lục phủ ngũ tạng của Chu Thành, năm màu ánh sáng bùng phát, và khi máu chảy, có một ánh sáng bạc mờ nhạt.
“Chúc mừng kí chủ, tư chất từ trung đẳng đỉnh phong tiến hóa đến tư chất thượng đẳng.”
Không có gì ngạc nhiên, tư chất của Chu Thành tại thời khắc này, cuối cùng cũng tiến hóa đến thượng đẳng!
Tư chất tiến hóa đến thượng đẳng trong nháy mắt, Chu Thành cảm giác cả người cũng khác nhau, Từ trong ra ngoài, chúng đều hoàn toàn khác. Thay đổi không chỉ là căn cốt mà còn kí ức.
Tư duy của hắn chưa từng rõ ràng như thế, những ký ức từ rất lâu trước đây đều nhớ rất rõ ràng.
“Bởi vì sức mạnh của đan dược Tẩy Tủy Đan, tiến độ tu luyện của Huyền Vũ Thần Công và Bất Diệt Kim Cương Thần Công bạo tăng.”
“Bạo tăng 2%.”
“Bạo tăng 4%.”
“Bạo tăng 6%.”
…
“Bạo tăng 40%.”
Đây là tình trạng Huyền Vũ Thần Công bạo tăng.
Và tiến độ tu luyện của Bất Diệt Kim Cương Thần Công bạo tăng gấp hai lần Huyền Vũ Thần Công, cuối cùng chợt tăng 80%.
Chu Thành xem xét bảng hệ thống nhân vật.
Kí chủ: Chu Thành
Huyền Vũ Thần Công: Tầng thứ sáu ( tiến độ 48% )
Bất Diệt Kim Cương Thần Công: Tầng thứ năm ( tiến độ 96% )
Thấy Bất Diệt Kim Cương Thần Công đã tu luyện tới tầng thứ năm đỉnh phong, Chu Thành tâm tình tất nhiên là cực kỳ sảng khoái, xem ra, Bất Diệt Kim Cương Thần Công đến giữa trưa là có thể đột phá tầng thứ sáu.
Hai đại thần công cùng lúc ở tầng sáu, sức chiến đấu của hắn, sẽ lại tăng nhiều.
“Có lẽ, Luyện Thể bát trọng bây giờ đều không chịu nổi một quyền của ta.” Chu Thành thầm nghĩ.
Mặc dù không có cao thủ Luyện Thể bát trọng cùng đọ sức, nhưng Chu Thành cảm giác mình đánh một quyền có thể đánh xuyên một vị cao thủ Luyện Thể bát trọng.
Xem ra, phải tìm cơ hội, tìm người thử thân thủ một chút.
Sau đó, Chu Thành phóng ra vị hộ vệ Đồng Khải.
Vị hộ vệ Đồng Khải này hoàn toàn khác biệt so với Tần Mãnh, thoạt nhìn là một nho sinh hơn 30 tuổi với ba sợi râu, Tần Mãnh sử dụng đao, còn vị hộ vệ này sử dụng kiếm.
Hộ vệ nho sinh vừa bước ra, liền khom người nói với Chu Thành: “Lâm Nho bái kiến chủ nhân.”
Chu Thành lệnh đối phương đứng lên, sau đó hỏi thực lực đối phương, cái này cũng là thứ hắn quan tâm nhất.
“Thuộc hạ hiện tại Tiên Thiên thất trọng.” Lâm Nho hồi đáp.
Như Chu Thành dự đoán, thực lực đối phương giống như Tần Mãnh, là Tiên Thiên thất trọng cảnh giới.
Từ giờ trở đi, bên cạnh hắn, có hai vị Tiên Thiên thất trọng Tông Sư cường giả.
Chu Thành lại phóng ra đầu ấu thể Băng Tuyết Phượng Hoàng.
Băng Tuyết Phượng Hoàng vừa bước ra, lập tức cả viện như có Hàn Tuyết rơi xuống, với thực lực Luyện Thể lục trọng cảnh của Chu Thành cũng có cảm giác bị đông cứng.
Chu Thành vận hành Huyền Vũ Thần Công, lúc này mới tốt hơn nhiều.
Khác với tưởng tượng của Chu Thành, cho dù là ấu thể, con Băng Tuyết Phượng Hoàng này cũng dài mười mấy mét.
Chu Thành không khỏi kinh ngạc nhìn con phượng hoàng xanh như tuyết dài hơn mười mấy mét trước mặt, không khỏi sợ hãi thán phục.
Lâm Nho nhìn Băng Tuyết Phượng Hoàng trước mắt, cũng kinh thán không thôi.
Chu Thành tiến lên, sờ lên lông của Băng Tuyết Phượng Hoàng, băng lạnh, mềm mềm, cảm giác rất thích.
Băng Tuyết Phượng Hoàng đột nhiên ngẩn đầu, một tiếng phượng gáy, vang vọng khắp kinh thành Đại Phụng.
Sức mạnh Thần Thú, đè ép thiên địa.
Tại thời khắc này, toàn bộ kinh thành Đại Phụng người người đều nghe được âm thanh của Phượng Hoàng.
Tất cả các gia tộc lớn nhỏ trong kinh thành Đại Phụng đều cảm thấy ù tai, ai ai cũng chấn động.
Tử Tuyết quận chúa Chu Đình Đình đang đi đến tiệm thuốc Tứ Quý liền dừng bước, kinh ngạc ngẩng đầu.
Thiên kim Trần Viện của Binh bộ Thị lang đang luyện quyền pháp bách gia ở trong sân cũng ngừng lại, kinh ngạc ngẩng đầu.
Nơi sâu nhất trong cấm địa hoàng cung kinh thành Đại Phụng, một vị tóc dài phất phới đang ngồi xếp bằng tu luyện nghe được tiếng kêu của Phượng Hoàng, lập tức mở hai mắt ra.
“Đây là chi uy Thần Thú!”
“Thần Thú Phượng Hoàng! Là Thần Thú Phượng Hoàng!”
Hắn hóa thành một luồng ánh sáng bay lên trời.
Cùng lúc đó, các đại thống lĩnh khác trấn giữ hoàng cung Đại Phụng đều nhao nhao xông lên, vẻ mặt khó tin nổi.
Những cao thủ hoàng cung Đại Phụng đột nhiên nhìn thấy một lão tóc dài phóng lên tận trời, họ vô cung kinh ngạc và nhanh chóng quỳ xuống một chỗ: “Chúng thần khấu kiến Thái Minh Thánh Tổ!”
Thái Minh Thánh Tổ, tổ tiên của Đại Phụng vương triều.
120 tuổi.
Hoàng đế Đại Phụng vương triều nhìn thấy Thái Minh Thánh Tổ xuất hiện, dưới sự sợ hãi, nhanh chóng suất lĩnh bách quan tiến lên hành lễ.
“Phong tỏa kinh thành!”
“Huy động tất cả hộ vệ, tìm cho ta!”
“Mau tìm Thần Thú Phượng Hoàng cho ta!” Thái Minh Thánh Tổ liên tục kích động nói.
Hắn hiện tại khí huyết đã khô kiệt, nếu có được máu của Thần Thú, không chỉ có thể khôi phục khí huyết đỉnh phong, mà còn có thể đột phá tới Vương cảnh!
“Vâng, gia gia!” Hoàng đế Đại Phụng vương triều vội vàng cung kính đáp.
Đúng lúc này, trong sân, Chu Thành nghe thấy tiếng Phượng Hoàng bay lên trời, trong lòng lập tức chấn động.
“Tiểu tổ tông của ta, ngươi muốn thu hút tất cả cao thủ trong kinh thành sao?” Chu Thành sợ tới mức vội vàng che miệng Băng Tuyết Phượng Hoàng, chỉ là Băng Tuyết Phượng Hoàng miệng quá lớn, Chu Thành bàn tay nhỏ bé kia làm sao che hết được.
Băng Tuyết Phượng Hoàng thấy bộ dạng Chu Thành bị dọa đến sợ hãi, nháy nháy mắt, cười nói: “Chủ nhân yên tâm đi, ta vừa rồi là tiếng phượng hót, thi triển Tiên Thiên chiến kỹ, thanh âm đến từ bốn phương tám hướng, căn bản sẽ không có người tra được chúng ta ở đây.”
Chu Thành nghe xong, lúc này mới trong lòng buông lỏng, nhìn thân thể dài đến mười mấy thước của Băng Tuyết Phượng Hoàng, Chu Thành nói ra: “Thân thể này của ngươi quá lớn, có cách nào thu nhỏ một chút hay không?”
Băng Tuyết Phượng Hoàng nói ra: “Các yêu thú khác thì không có cách nào biến hóa thân thể, nhưng Thần Thú chúng tôi có thể.” Nói đến đây, toàn thân lóe lên ánh sáng xanh như băng, thân thể không ngừng thu nhỏ.
Mười mét, bảy mét, ba mét, một mét.
Cuối cùng, biến thành chừng bàn tay.
Nhìn từ xa, nó giống như một chú vẹt xanh.
Chu Thành vui mừng, xòe bàn tay ra, Băng Tuyết Phượng Hoàng bay tới, đậu lên tay của Chu Thành, toàn thân băng tuyết thu vào trong cơ thể của hắn, rất có quy củ,đáng yêu cực kì, nào có dáng vẻ Thượng Cổ Thần Thú lúc trước.