Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ, Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 54: TIÊN THIÊN NHỊ TRỌNG

Chương 54: TIÊN THIÊN NHỊ TRỌNG

Bóng dáng màu đen sau khi đột nhập vào Chu phủ, dừng lại một chút, tiến tới sân nhỏ của Chu Thành.
Hắn lặng im không một tiếng động, rất nhanh liền đi tới sân nhỏ cuả Chu Thành.
Chỉ là, lúc hắn vượt qua tường viện, vừa đáp xuống sân nhỏ cuả Chu Thành, trong lòng lập tức cảnh giác, bỗng nhiên quay người, hắn vừa mới quay người, liền thấy được một thanh kiếm từ trên trời giáng xuống.
Tốc độ thanh kiếm nhanh chóng, làm cho sắc mặt của hắn biến sắc.
Hắn không kịp suy nghĩ, điên cuồng lui lại, vung trường kiếm trong tay ra.
Nhưng mà, ánh sáng thanh kiếm xuyên qua kiếm khí của hắn trong nháy mắt, sau đó trúng cánh tay hắn, trường kiếm trong tay của hắn đột ngột rơi ra.
Hắn kinh hãi, không để ý trường kiếm trong tay, liền muốn đào tẩu, đã thấy một thiếu niên đứng phía sau hắn chẳng biết từ lúc nào.
Người thiếu niên này, rõ ràng là Chu Thành con trai Chu Uy đêm nay hắn đánh giết!
Hai mắt của hắn đầy sát khí, đột nhiên một chưởng toàn lực hướng tới Chu Thành.
Nhìn đối phương một chưởng đánh giết tới, sắc mặt Chu Thành bình tĩnh, vận hành Bắc Minh Thần Công, nghênh đón bằng một chưởng.
Sát thủ thấy thế, lạnh lùng cười một tiếng, muốn chết ư!
Bình!
Lực chưởng của hai người đụng vào nhau.
Khí lãng bắn ra.
Bàn tay va chạm trong nháy mắt, sát thủ sắc mặt kinh ngạc, không dám tin nhìn Chu Thành.
Lúc này, đột nhiên, hắn phát hiện, lực chưởng của hắn lại bị dính lại, không cách nào rút về.
“Bắc Minh Thần Công cảm nhận được nội lực âm hàn của đối phương, vui mừng khôn xiết, bắt đầu như đói như khát thôn phệ nội lực của đối phương.”
Chu Thành sững sờ.
Lúc trước, sau khi Bắc Minh Thần Công thôn phệ nội lực của Ma Diện tả sứ, hắn đã đến Thanh Yêu sơn mạch tìm rất nhiều yêu thú thí nghiệm đều không thành công.
Không ngờ bây giờ, lần nữa kích hoạt!
Dưới sự thôn phệ không ngừng của Bắc Minh Thần Công, nội lực của đối phương như dòng sông cuộn trào, không ngừng tràn vào trong cơ thể Chu Thành.
Trong nháy mắt.
Chu Thành phát hiện mình đã đột phá đến Tiên Thiên nhất trọng 20%.
Mà lại, Bắc Minh Thần Công còn đang tiếp tục thôn phệ.
“Lộc cộc!”
“Lộc cộc!”
Không biết có phải là ảo giác hay không.
Chu Thành thậm chí nghe được lúc nội lực đối phương tràn vào đan điền của mình, phát ra âm thanh.
Sát thủ phát hiện nội lực trong đan điền của mình không ngừng tràn về hướng Chu Thành, hai mắt hoảng sợ, muốn rút tay phải về, nhưng căn bản là không có cách nào rút về.
Vả lại toàn thân hắn không cách nào động đậy được.
Chu Thành nội lực vẫn đang không ngừng tăng lên.
“30%.”
“40%.”

“90%.”
Lúc đạt tới 100%.
Đan điền của hắn phát ra ánh sáng rực rỡ, nội lực đang dâng trào như bị cơn sóng lớn, mãnh liệt không thôi.
Vào lúc này, đột phá Tiên Thiên nhị trọng!
Nhưng mà Bắc Minh Thần Công vẫn không có dừng lại.
Tiếp tục thôn phệ.
Tiếp tục tăng trưởng.
Khi Bắc Minh Thần Công thôn phệ sạch sẽ giọt cuối cùng nội lực của đối phương.
Cuối cùng, Chu Thành đột phá đến Tiên Thiên nhị trọng 32%.
Sát thủ gục trên mặt đất.
Giống như một con rắn mềm đã bị rút hết nước.
Tuy nhiên, ngay lúc mấy người Chu Thành, Tần Mãnh tiến lên vén mặt nạ của đối phương, lại phát hiện sát thủ đã cắn nát kịch độc giấu ở bên trong răng, khí tức đã tuyệt.
Lúc này, Chu Thành nghe được tiếng bước chân, đem sát thủ bỏ vào Đại Địa Đỉnh Lô.
Vừa đem sát thủ cất kỹ, Chu Uy, Lạc Thủy cùng một đám hộ vệ Chu phủ chạy tới.
Vừa rồi Chu Thành cùng đối phương va chạm lực chưởng, động tĩnh không nhỏ, kinh động đến bọn họ.
“Thành nhi, ngươi không sao chứ?” Chu Uy, Lạc Thủy hai người đồng thanh một lời.
Chu Thành cười một tiếng: “Không sao, không có chuyện gì cả, mới vừa rồi là Tần Mãnh cùng ta luyện chưởng pháp.”
Tần Mãnh trán bốc lên vạch đen.
Luyện chưởng pháp?
Hai người Chu Uy, Lạc Thủy nghi hoặc, nhưng họ chắc chắn Chu Thành không sao, hai người ở lại một hồi, mang theo đám hộ vệ rời khỏi sân nhỏ.
Đợi Chu Uy, Lạc Thủy sau khi rời đi, Chu Thành thi thể đem sát thủ phóng ra, đối phương mặt trắng không râu, là trung niên hơn 40 tuổi, trên mặt có một dấu sẹo do kiếm, đồng thời, Chu Thành còn chú ý tới dấu trên lưng bàn tay đối phương, có một ký hiệu kỳ quái.
Chu Thành trầm tư.
Xem ra đối phương là tử sĩ.
Chẳng lẽ là người của Ma giáo?
Lần này, hắn mang về giao cho Vạn Tinh môn 199 cái đầu cao thủ Ma giáo, Ma giáo muốn giết hắn cũng là bình thường.
Chu Thành tìm ra một cái lệnh bài từ trên người đối phương.
Lệnh bài màu đen, chính diện là một chữ Thiên, mặt sau là một chữ Nhất.
Ngoài lệnh bài và kiếm ra, trên người đối phương không có gì khác.
Chu Thành đem lệnh bài và kiếm ném cho Lâm Nho, để Lâm Nho ngày mai đi điều tra, xem có thể tra ra được gì hay không.
Sau hai canh giờ.
Mật thất dưới đất phủ thái sư.
“Cái gì? không thấy Thiên Nhất ra khỏi đó?” Thái sư Cao Phạm ngạc nhiên.
Thực lực của Thiên Nhất, hai người đều rõ, là Tiên Thiên tứ trọng.
Với thực lực của Thiên Nhất, đủ để tuỳ tiện giết chết Chu Thành.
“Chẳng lẽ là cao thủ trong bóng tối của Vạn Tinh môn bảo hộ Chu Thành?” Người bịt mặt giọng âm trầm.
Thiên Nhất chưa hề đi ra.
Không thể không nghi ngờ lành ít dữ nhiều.
Hắn cực kỳ nổi nóng.
Đây chính là chữ Thiên tử sĩ, Tiên Thiên cảnh!
Mỗi một tên, đều hao tốn cực lớn tâm huyết của bọn hắn.
“Đại nhân, cần tiếp tục ám sát hắn không?” Người bịt mặt đè lửa giận trong lòng xuống cùng sát ý, xin chỉ thị.
Cao Phạm không nói gì, đi dạo, tản bộ: “Tạm thời không cần, ta sẽ sắp xếp những người khác.” Sau đó phất phất tay, người bịt mặt lui xuống.
“Chu Thành.” Cao Phạm thì thầm.
Nếu như không phải là bởi vì việc lần này của Ma giáo, Chu Thành này cũng phải chết.

Lúc Chu Thành tỉnh ngủ, sắc trời đã sáng.
Nhưng hắn mới vừa dậy, Khương Phong liền đến.
Chu Thành nhìn canh giờ một chút, cười nói: “Ta nói ta sẽ đi, ngươi không cần đến sớm như vậy.”
Khương Phong lại cười nói: “Không còn sớm, không còn sớm, chúng ta ăn sớm một chút, đi qua cũng không xê xích gì nhiều.”
Chu Thành cười nói: “Ngươi sẽ không nói cho ta, ngươi còn chưa ăn đi?”
Khương Phong cười hắc hắc: “Dù sao ăn ở đây cũng giống vậy.” Cũng không cần Chu Thành mở miệng, an vị ngồi xuống, cầm bánh ngọt bắt đầu ăn.
“Ngon!” Khương Phong nói.
Chu Thành cười một tiếng, nhưng mà bánh ngọt của Chu phủ đích thật là ngon.
Một lát sau, hai người ăn no.
Khương Phong kéo Chu Thành lên xe ngựa của mình.
Rất nhanh, hai người liền đi tới Càn Thân vương phủ.
Hộ vệ Càn Thân vương phủ nhận ra Khương Phong và Chu Thành, nhanh chóng mời hai người Khương Phong và Chu Thành đi vào, đồng thời bẩm báo tiểu vương gia Chu Hách, nói Chu Thành tới.
Cho nên, hai người Chu Thành vừa mới tiến đến Càn Thân vương phủ, liền gặp tiểu vương gia Chu Hách cười nói ra đón: “Chu Thành huynh đệ, Khương Phong huynh đệ, hai vị huynh đệ đại giá quang lâm, Chu Hách không có tiếp đón từ xa!”
Chu Hách dáng dấp rất nhỏ, mặt trắng so nữ nhân còn thủy nộn, đây là ấn tượng đầu tiên của Chu Thành.
Dưới sự nghênh tiếp của Chu Hách, hai người Chu Thành đi qua mấy cái vườn hoa lớn, qua mười mấy đầu hành lang, đi ước chừng mấy phút đồng hồ, lúc này mới đi vào vườn hoa hậu viện Càn Thân vương phủ.
Chu phủ đã đủ lớn.
Càn Thân vương phủ còn lớn hơn mấy lần so với Chu phủ.
Lúc đi vào hậu viện của Càn Thân vương phủ, mười nam thanh nữ tú đứng đó, đều là các công tử tiểu thư tuổi tác tương tương với Chu Thành.
Chu Thành thấy Tử Tuyết quận chúa Chu Đình Đình trong đám người.
Lúc tiểu vương gia Chu Hách đưa theo hai người Chu Thành, Khương Phong đi vào, mười mấy người trong vườn hoa hậu viện ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Chu Thành.
Đại phật chuyển thế, đệ tử cuối cùng acủa ngũ đại tuyệt đỉnh Đại Tông Sư, 13 tuổi Luyện Khí nhất trọng, cho dù là cái nào, đều đủ để khiến Chu Thành loá mắt.
Trong đám người, tiểu thư nhà Binh bộ Thị lang Trần Viện nhìn thấy Chu Thành, ánh mắt phức tạp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất