Chương 65: SÁT THỦ TRONG ĐÊM
Đương nhiên, Chu Thành trước khi đi, để lại mấy chục viên cực phẩm Đại Hoàn Đan.
Ngay lúc Chu Thành rời đi khỏi kinh thành không đến bao lâu, thái sư Cao Phạm liền biết được tin tức Chu Thành rời đi.
Thủ lĩnh Thiên Lục hai mắt lạnh lẽo: “Tiểu tử này cuối cùng cũng rời khỏi kinh thành.”
Cao Phạm nhìn thủ lĩnh Thiên Lục: ” Tần Mãnh kia chiến lực có thể so sánh với Tiên Thiên bát trọng, mặc dù với thực lực của ngươi, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm giải quyết bọn hắn, nhưng là vẫn phải cẩn thận, mang nhiều Tiên Thiên.”
“Đại nhân yên tâm.” thủ lĩnh Thiên Lục bảo đảm nói: “Ta cam đoan xử lý chúng sạch sẽ, Tinh Diệu sẽ không điều tra ra được chúng ta.”
Cao Phạm suy nghĩ, nói ra: “Theo tốc độ của tiểu tử Chu Thành kia, đêm nay hẳn có thể đến Phong Hạp cốc, các ngươi đến đó hãy ra tay.”
Thiên Lục thủ lĩnh gật đầu.
“Còn nữa, sau khi giải quyết tiểu tử Chu Thành kia, ta còn muốn ngươi đi đến Hoành Sơn một chuyến.” Cao Phạm nói ra: “Ngươi nói với Nam Cung Hùng, chỉ cần hắn đáp ứng điều kiện của ta, ta có thể giúp hắn tìm ra chủ nhân của cửa hàng Ma Thần Luyện Khí.”
Thủ lĩnh Thiên Lục hiểu ý Cao Phạm, gật đầu xác nhận.
Màn đêm dần dần buông xuống.
Năm người Chu Thành, Tần Mãnh đi tới Phong Hạp cốc.
Lúc đi qua Phong Hạp cốc, Chu Thành ngừng lại, cùng mấy người Tần Mãnh đi tới bên cạnh rừng cây của Phong Hạp cốc, định nghỉ ngơi một đêm ngày mai lại tiếp tục lên đường.
Đem dây cương của chiến mã buộc lại, Chu Thành lấy ra linh dược, cho chiến mã của mình ăn.
Tần Mãnh một bên làm đống lửa, một bên cười nói: “Thiếu gia, chiến mã này của người cứ tiếp tục cho ăn như vậy, sợ là sẽ thành tinh đó.”
Những ngày này, Chu Thành mỗi ngày đều dùng linh dược cho chiến mã ăn, trải qua rèn luyện linh dược màu sắc của những con chiến mã này trở nên tươi sáng hơn.
Dường như muốn sinh ra dầu.
Chu Thành không khỏi nhớ tới Bạch Long Mã của Đường Tăng, cười nói: “Chờ sau này con chiến mã này mở linh trí, nói không chừng đúng là có thể tự mình tu luyện thật.”
Khương Thần nhếch miệng cười nói: ” Thiếu gia không tiếc, nhưng nếu còn cho ăn như vậy mấy năm, nói không chừng con ngựa này thật sự có thể mở linh trí, sau đó tu luyện.”
Chu Thành vỗ vỗ chiến mã của mình.
Chiến mã giơ cao chân và rướn người một cách vui vẻ.
Chu Thành cười cười, những ngày gần đây, con chiến mã này không ngừng được hắn cho ăn linh dược, là càng phát ra linh tính.
Đương nhiên, khoảng cách mở linh trí còn xa.
Sau khi cho ăn linh dược, Chu Thành đi vào bên đống lửa ngồi xuống, xem xét nhân vật trong hệ thống, phát hiện hắn Bắc Minh Thần Công đã tu luyện tới Tiên Thiên nhị trọng 72%, mà Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh của hắn đã đạt tới Khu Vật nhất trọng 90%.
Xem ra, ngày mai, lại thêm một viên Ngưng Thần Đan, Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh của hắn có thể đột phá đến Khu Vật nhị trọng cảnh.
Khu Vật nhị trọng cảnh, tương đương với Tiên Thiên nhị trọng Tông Sư.
Những ngày này, hắn để Lâm Nho đi thương hội tìm kiếm bí tịch đạo pháp, chỉ là, bí tịch đạo pháp mua được, nhưng là đều là một ít bí tịch đạo pháp, hắn tu luyện hai quyển, đối với Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh tu luyện căn bản không có bất kỳ trợ giúp nào.
Bên đống lửa ngồi xếp bằng xuống, Chu Thành ngồi xuống nhập định, thần hồn đi ra bên ngoài khỏi cơ thể,
Nếu là chưa đột phá Khu Vật cảnh, thần hồn của hắn tới gần đống lửa, chắc chắn sẽ bị đốt bị thương, nhưng mà bây giờ, cho dù là thần hồn của hắn xuyên qua đống lửa, cũng sẽ không có bị gì.
Thần hồn của Chu Thành suy nghĩ ngưng tụ, chui vào bên trong phi kiếm Xích Hồng Kiếm hắn luyện chế pháp khí, cùng Xích Hồng Kiếm hợp hai làm một, sau đó khống chế xích hồng phi kiếm bắt đầu bay lên xung quanh.
Trải qua những ngày này rèn luyện, lúc thần hồn của hắn điều khiển Xích Hồng Kiếm, đã có thể cùng Xích Hồng Kiếm hoàn toàn tương hợp.
Ngay lúc thần hồn của Chu Thành khống chế Xích Hồng Kiếm bay lượn trong trời đêm, đột nhiên, thần hồn của hắn thấy được ở một nơi rất xa có một đám bóng người đang không ngừng bay tới hướng bên này.
Đám bóng người này, có hơn mười người, tốc độ cực nhanh, lặng yên không một tiếng động.
Đột nhiên, hơn mười người toàn bộ ngừng lại.
“Mọi người bây giờ nuốt thuốc giải độc, theo kế hoạch , đợi lát nữa sau khi tới gần, trước hết đem Mê Hồn Tán phát ra giữa không trung.” Một người cầm đầu thân hình cao lớn mặc áo đen che mặt hạ giọng: “Nhớ kỹ, trước hết giết chết mấy người Tần Mãnh!”
Một người áo đen khác che mặt xác nhận, sau đó móc ra một viên đan dược nuốt vào.
Sau đó, người cầm đầu mặc áo đen che mặt đưa tay ra hiệu, để mọi người tách ra đi tới.
Thần hồn của Chu Thành hai mắt lạnh lẽo, lập tức trở về cung mệnh.
Một lát sau, sau khi bọn người áo đen che mặt tới gần, lấy ra một bọc thuốc bột nhỏ, tản ra trên không trung.
Đây chính là Mê Hồn Tán.
Đương nhiên, không phải loại Mê Hồn Tán bình thường, so với loại Mê Hồn Tán bình thường dược hiệu phải mạnh hơn không chỉ gấp mười lần, chỉ cần hít vào một chút, cho dù là cường giả Tiên Thiên, cũng sẽ khiến thần hồn hôn mê.
Mê Hồn Tán sau khi bị tản vào không trung, tan theo gió, thổi tới hướng Chu Thành .
Ngừng lại một hồi, bọn người áo đen này mới cẩn thận tới gần hướng Chu Thành.
Nhưng khi họ đến gần,, nhưng nhìn thấy từ xa, trừ đống lửa, mấy người Chu Thành đã biến mất!
Ngay lúc bọn hắn đang ngạc nhiên, đột nhiên, một đạo như tấm lụa đao quang từ không trung chém xuống.
Sau đó bức màn kiếm cuộn lên từng đợt sóng lớn.
Trường thương tỏa sáng điểm điểm, như sao rơi xuống.
Mười mấy mũi tên phá không mà tới.
“Lui!“Người cầm đầu mặc áo đen kinh ngạc kêu to, nhanh chóng rút lui.
Các người mặc áo đen khác cũng đều kinh ngạc lui lại, nhưng mà vẫn chậm một bước.
Đao chém xuống, một người áo đen bị chém thành hai nửa, phân liệt làm hai.
Sau đó là mấy tiếng kêu thảm vang lên, chỉ thấy năm kẻ mặc áo đen khác cũng lần lượt bị kiếm mạc, trường thương, mũi tên đánh trúng.
Trong đó hai kẻ mặc áo đen trực tiếp bị mũi tên xuyên qua cổ họng, đóng đinh trên mặt đất, mắt trừng trừng, vẻ mặt không thể tin được.
Lúc này, một thanh kiếm xuyên qua không trung, , lại là một tiếng hét thảm, chỉ thấy một thanh phi kiếm bay vụt qua, đầu của một kẻ mặc áo đen bị bay ra, cổ phun ra máu cao một mét.
Bốn người Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần, Lâm Vũ ra đòn duy nhất, ra tay lần nữa, họ lại bắn và tấn công những kẻ mặc áo đen che mặt khác.
Tốc độ của bốn người Tần Mãnh quá nhanh, kẻ mặc áo đen che mặt còn chưa kịp để phản ứng, trong lúc hoảng sợ, có mấy người lần nữa bị bốn người Tần Mãnh đánh bay.
Người tới, chính là sát thủ thủ lĩnh Thiên Lục cùng với một đám sát thủ dưới trướng, hết tất cả mười ba người, trừ Thiên Lục, mười hai người khác đều là cao thủ Tiên Thiên tứ trọng trở lên.
Vì đánh giết Chu Thành, thủ lĩnh Thiên Lục suất lĩnh 12 vị cường giả Tiên Thiên tứ trọng trở lên đến đây, mười hai người này dường như là hắn trong thời gian ngắn có thể điều động tất cả cường giả Tiên Thiên.
Trước khi đến, thủ lĩnh Thiên Lục tự tin, Chu Thành chắp thêm cánh cũng khó thoát, nhưng mà không ngờ tới còn chưa thực sự ra tay, liền bị giết bảy tám người.
Hắn tức giận gầm lên, trường kiếm trong tay đột nhiên chém tới tấp bốn người Tần Mãnh, Lâm Nho.
Dưới nội lực truyền vào của hắn,, kiếm khí tung hoành, bao phủ lại bốn người Tần Mãnh.
Khương Thần lách mình lùi lại.
Hai người Tần Mãnh, Lâm Nho tiến lên, kiếm đao hợp nhất.
“Đoạt Hồn Trảm!”
“Thái Huyền Chi Quang!”
Trường đao khiếu động, ẩn ẩn có âm thanh nhiếp hồn.
Trường kiếm nhảy lên không, nhanh đến mức khiến cho người ta không thấy rõ.
Kiếm khí của thủ lĩnh Thiên Lục bị phá vỡ ngay lập tức.
Đao kiếm tiếp tục đâm đến.
Thủ lĩnh Thiên Lục vốn dĩ giận tím mặt mà ra tay giật mình, trường kiếm trong tay muốn ngăn hai người Tần Mãnh, Lâm Nho công kích, đột nhiên, trường kiếm trong tay của hắn vậy mà bị lệch ra không khống chế được.