Chương 76: TIÊN THIÊN TỨ TRỌNG
Long Quỳ sinh trưởng ở bên hồ, còn Ngũ Sắc Linh Hoa thì sinh trưởng ở trên vách đá.
Lâm Trần dẫn theo mấy người Chu Thành đi tới một vách đá trước mặt, chỉ lên phía trên vách đá: “Công tử, Ngũ Sắc Linh Hoa ở ngay đó!”
Mấy người Chu Thành ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy vách đá trước mắt dường như dựng lên thẳng tắp trên cao, chỗ phía trên đỉnh đầu bọn họ không quá một trăm mét, mọc ra một đóa hoa ngũ sắc.
Những hoa này, giống như là linh chi, mọc ra từ trong vách đá, hoa có năm cánh, mỗi một cánh có màu sắc khác nhau, hiện lên xanh, vàng, đỏ, lục, đen ngũ sắc.
Chính là Ngũ Sắc Linh Hoa.
Nhìn một đóa hoa Ngũ Sắc Linh Hoa lớn trên vách đá, Chu Thành trong lòng buông lỏng, lúc trước, hắn còn lo lắng Ngũ Sắc Linh Hoa không nhiều, không đủ luyện chế Tử Cực Kim Đan, bây giờ, lo lắng hoàn toàn là dư thừa.
Nhiều Ngũ Sắc Linh Hoa như vậy, đâu chỉ có thể luyện chế mười mấy lô Tử Cực Kim Đan.
Vách đá trước mắt, muốn lên lấy được Ngũ Sắc Linh Hoa, không phải dễ dàng gì, tuy nhiên, không làm khó được mấy người Chu Thành, ngay lúc mấy người Chu Thành muốn lên lấy Ngũ Sắc Linh Hoa, có tiếng bước chân truyền đến, chỉ thấy một đám cao thủ người mặc cẩm bào tím đen đi tới.
Thiếu niên cầm đầu nhìn Ngũ Sắc Linh Hoa trên vách đá, cao hứng cười to: “Ngũ Sắc Linh Hoa, quả nhiên là Ngũ Sắc Linh Hoa! Xem ra tiểu tử kia nói không sai, nơi này quả nhiên có một đóa Ngũ Sắc Linh Hoa!”
Lão hán Lâm Trần nhìn thấy thiếu niên và đám người vừa tới, biến sắc, nhích lại gần bên người Chu Thành.
“Người của Ma giáo!” Hắn nhắc nhở với Chu Thành.
Thật ra, căn bản không cần Lâm Trần nhắc nhở, Chu Thành thế nào lại không biết người của Ma giáo.
Người tới, chính là thiếu giáo chủ của Ma giáo Nam Thanh Hà cùng một đám cao thủ của Ma giáo.
Nam Thanh Hà đi tới, quét mắt mấy người Chu Thành một chút, nói với đám cao thủ Ma giáo sau lưng: “Lấy Ngũ Sắc Linh Hoa.” Sau đó nhìn Chu Thành từ trên xuống dưới, đang muốn mở miệng.
Đột nhiên, một đạo đao quang chợt lóe lên rồi biến mất, sau đó một tiếng hét thảm, chỉ thấy cao thủ Ma giáo đang leo lên vách đá để lấy Ngũ Sắc Linh Hoa rơi xuống, đầu từ trên cổ lăn xuống.
Nam Thanh Hà cùng đám cao thủ Ma giáo kinh ngạc, toàn bộ nhìn về hướng Tần Mãnh.
Vừa rồi, chính là Tần Mãnh ra tay.
Tần Mãnh lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn người Nam Thanh Hà.
Chu Thành nhìn Nam Thanh Hà: “Ngươi chính là Nam Thanh Hà?”
Nghe Chu Thành gọi thẳng đích danh của mình, Nam Thanh Hà sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm Chu Thành, Tần Mãnh: “Các ngươi là ai? !”
Chu Thành cũng không trả lời, mở miệng nói: “Động thủ!”
Lập tức, bốn người Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần, Dương Vũ di chuyển.
Tần Mãnh, Lâm Nho vẫn là đao kiếm hợp bích.
Đao quang giao nhau.
Kiếm khí tung hoành.
Mũi tên trong tay Khương Thần phá không.
Dương Vũ tung ra Phượng Vũ thương pháp, không khí trong cốc bị phá vỡ, một con Phượng Hoàng ẩn ẩn trên không trung rồi biến mất.
Tiếng kêu thảm liên miên.
Tiếng kêu thảm thiết, liên tiếp trong Độc Vụ cốc.
Nam Thanh Hà mang tới hơn 20 tên cao thủ, trong nháy mắt liền có một nửa ngã xuống nằm trong vũng máu.
“Giết!” Nam Thanh Hà ngay lập tức kịp phản ứng, kinh sợ rống to, trường kiếm trong tay không chần chờ, đâm tới hướng Chu Thành.
Kiếm của hắn, tốc độ cực nhanh, phương hướng phiêu hốt, tựa như như rắn độc, khiến cho người ta khó mà phân biệt.
Nhưng lúc trường kiếm của Nam Thanh Hà đâm đến trước mặt Chu Thành, liền bị Chu Thành dùng hai ngón tay kẹp lại.
“Linh Xà kiếm pháp.” Chu Thành nói.
Nam Thanh Hà thi triển, chính là Linh Xà kiếm pháp của Ma Gíao.
Chu Thành lúc trước từ trong bảo khố của Ma giáo lấy được rất nhiều bí tịch, trong đó có Linh Xà kiếm pháp này, Chu Thành đối với Linh Xà kiếm pháp này tất nhiên là quen thuộc.
Hai ngón tay của Chu Thành vừa dùng lực, bẻ gãy trường kiếm của Nam Thanh Hà.
Nam Thanh Hà giật nảy mình, không dám tin nhìn trường kiếm cấp bậc hạ phẩm Linh khí bị bẻ gãy của hắn.
Lúc này, trường kiếm trong tay Chu Thành vung lên.
Giống như là Linh Xà kiếm pháp.
Nhưng mà, Linh Xà kiếm pháp của hắn so với Nam Thanh Hà càng linh hoạt, càng nhanh, càng khiến người ta không thể phỏng đoán.
Trường kiếm của Chu Thành ngay lập tức liền đâm xuyên qua áo giáp của đối phương, đâm thấu ngực của đối phương.
Nam Thanh Hà đứng thẳng bất động ở đó, không thể tin được nhìn Chu Thành và thanh kiếm trước ngực.
Mọi thứ biến hóa quá nhanh.
Vừa rồi, vừa nhìn thấy một đóa Ngũ Sắc Linh Hoa lớn, trong lòng của hắn vui mừng, lúc này mới một chút thời gian, hắn liền phải chết?
Cảm nhận được sức sống đang lướt qua trong cơ thể, hắn không cam lòng rống to, điên cuồng một quyền đánh tới Chu Thành.
Chu Thành một quyền nghênh tiếp.
Hai quyền va nhau.
Nam Thanh Hà bị đánh cho bắn ngược ra ngoài.
“Thiếu giáo chủ!” một đám cao thủ của Ma giáo thấy thế, kinh sợ kêu to, muốn ra tay cứu Nam Thanh Hà, nhưng mà, bọn hắn còn không thể bảo vệ chính mình.
Chu Thành đi tới trước mặt Nam Thanh Hà, hờ hững nhìn Nam Thanh Hà nằm trên mặt đất, máu tươi trong miệng không ngừng toát ra.
“Phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Nam Thanh Hà sắc mặt lộ ra dữ tợn, dùng hết lực lượng kêu lên: “Các ngươi trốn không thoát Nam Cương đâu!”
“Sẽ không bỏ qua cho ta?” Chu Thành nhẹ giọng cười một tiếng: “Không ngại nói cho ngươi biết, Ma Diện tả sứ của Ma giáo các ngươi chính là do chúng ta giết.”
Nam Thanh Hà cùng đám cao thủ Ma giáo còn lại toàn thân đại chấn.
“Là ngươi!”
“Ngươi là chủ nhân của cửa hàng Ma Thần Luyện Khí!”
Lúc trước, Nam Minh Vương điều động Ma Diện tả sứ tiến về kinh thành điều tra cửa hàng Ma Thần Luyện Khí, lại bị giết chết trong rừng rậm ở ngoài kinh thành.
Chu Thành ngồi xổm xuống, vận lực hai ngón tay, phong bế huyệt vị ở ngực của đối phương, không cho máu của đối phương chảy nhanh như vậy, sau đó dùng thần hồn thi triển mê thần chi pháp, hỏi đối phương chỗ sào huyệt của Ma giáo hiện tại.
Lúc trước, bọn hắn truy sát Ma giáo, Ma giáo trốn vào trong núi sâu của Nam Cương, cho nên bây giờ, Chu Thành không biết sào huyệt của Ma giáo.
Rất nhanh, Chu Thành hỏi ra chỗ sào huyệt hiện tại của Ma giáo.
Sau khi hỏi xong, Chu Thành cầm dao cắt đứt, cắt đứt hoàn toàn sinh khí của Nam Thanh Hà.
Chu Thành đứng dậy, mấy người Tần Mãnh cũng đã đem những người khác của Ma giáo đánh giết sạch sẽ.
Lão hán Lâm Trần kinh ngạc đến ngây người nhìn Nam Thanh Hà và một đám cao thủ của Ma giáo bị giết chết.
Chu Thành để Tần Mãnh, Lâm Nho đi lên vách núi lấy Ngũ Sắc Linh Hoa, về phần Khương Thần cùng Dương Vũ thì xử lý hiện trường.
Sau khi lấy xuống tất cả Ngũ Sắc Linh Hoa, mấy người Chu Thành cũng không ở lại mà rời khỏi hiện trường.
Lúc này, đã là buổi chiều 3h, sắc trời còn sớm, nhưng Chu Thành không có ý định cứ vậy rời khỏi Độc Vụ cốc, hắn còn muốn tiếp tục thâm nhập sâu, xem có thể tìm tới Huyết Sâm trăm năm hay không.
” Huyết Sâm trăm năm?” Lâm Trần lắc đầu: “Độc Vụ cốc e là không có Huyết Sâm trăm năm.”
Phụ thân hắn là Dược Lý sư, trước kia hắn thường xuyên theo phụ thân hắn tiến vào Độc Vụ cốc, đối với Độc Vụ cốc vẫn là rất quen thuộc.
Nghe Lâm Trần nói Độc Vụ cốc không có Huyết Sâm trăm năm, Chu Thành không hề từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm.
Mấy canh giờ đi qua.
Sắc trời dần dần tối xuống.
Theo sắc trời dần dần hắc ám, sương độc của Độc Vụ cốc càng thêm dày đặc.
Trong cốc độc vật bắt đầu càng ngày càng nhiều.
Không có cách nào, mấy người Chu Thành chỉ có thể tìm một cái sơn động, nghỉ ngơi trong sơn động một đêm, ngày mai lại tiếp tục tìm kiếm.
Sơn động ở giữa sườn núi, cách xa mặt đất cao hai mươi mấy mét, vẫn là rất an toàn.
Trong sơn động, Chu Thành lấy ra gan của Giao Long, hòa trộn với rượu thuốc uống vào.
Lập tức.
” Bắc Minh Thần Công của ngài bởi vì nhờ gan của Giao Long ẩn chứa sức mạnh của Giao Long, tiến độ tu luyện bạo tăng.”
“Bạo tăng 3%.”
“Bạo tăng 6%.”
…
“Chúc mừng kí chủ Bắc Minh Thần Công tiến độ đạt tới 100%, đột phá Tiên Thiên tứ trọng.”