Chương 83: CHU UY THƯƠNG THẾ KHÔI PHỤC
Trong suốt một ngày, Cấm Vệ quân cùng Vũ Lâm quân đã bắt người, niêm phong phủ.
Đại Phụng kinh thành khủng hoảng.
Mùi máu tươi, nồng nặc khắp đường phố..
Bởi vì Chu Huyễn phong tỏa tin tức của hoàng cung, cho nên, Lạc Thủy ở Chu phủ chờ đợi hai cha con Chu Thành, nhìn thấy toàn thành đều là Cấm Vệ quân và Vũ Lâm quân, không khỏi nơm nớp lo sợ.
Thấy hai người Chu Thành và Chu Uy bình yên trở về, lúc này mới hoàn toàn thở dài một hơi.
Lạc Thủy vui mừng tiến lên đón, nàng vừa muốn mở miệng, Chu Uy lắc đầu nói: “Chúng ta vào phủ lại nói.”
Hắn mang theo Chu Thành, Lạc Thủy tiến vào đại sảnh của Chu phủ.
Ba người Chu Thành sau khi ngồi xuống, Chu Uy thấy bảy người Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần, Dương Vũ đứng ở phía sau, lấy lại tinh thần, vội vàng đứng dậy, ôm quyền nói: “Mấy vị tiên sinh, xin mời ngồi.”
Chu Thành gật đầu với bảy người Tần Mãnh.
Bảy người Tần Mãnh lúc này mới ngồi xuống.
Đợi bảy người Tần Mãnh sau khi ngồi xuống, Chu Uy nhìn con trai Chu Thành, muốn nói lại thôi, trong lòng phức tạp.
Chu Thành biết phụ thân Chu Uy muốn hỏi về việc của bảy người Tần Mãnh, muốn hỏi về việc của Thần Thú Thanh Long, muốn hỏi về việc mình ước chiến Tô Hoàng, càng muốn hỏi hơn về việc thực lực của mình bây giờ.
Chu Thành suy nghĩ, nói ra: “Phụ thân, lần này ta đi Nam Cương, tìm được linh dược Huyết Sâm trăm năm.” Nói đến đây, lấy ra hộp ngọc, mở ra nắp hộp, lập tức, ánh sáng bích hồng chiếu đầy đại sảnh, vị của nhân sâm tràn ngập các ngõ ngách của đại sảnh.
” Linh dược Huyết Sâm trăm năm!” Chu Uy và Lạc Thủy giật mình.
Chu Thành gật đầu cười một tiếng: ” Linh dược Huyết Sâm trăm năm này, không chỉ có thể triệt để chữa trị vêt thương tâm mạch của phụ thân, hơn nữa còn có thể làm cho thực lực của phụ thân tăng lên nhiều.”
Đương nhiên, linh dược Huyết Sâm trăm năm này tác dụng không chỉ có như vậy.
Chu Uy nhận lấy Huyết Sâm trăm năm Chu Thành đưa tới, hai tay có chút run rẩy, những ngày này, tâm mạch hắn bị thương nặng, căn bản không dám liên tiếp vận chuyển nội lực, vận một hồi nội lực, tâm mạch liền đau đớn không thôi, đây đối với một võ giả mà nói, cực kỳ thống khổ.
Hắn nằm mơ cũng muốn tâm mạch bị thương có thể khôi phục.
Lạc Thủy cũng kích động.
“Thành nhi.” Chu Uy kích động ngẩng đầu, nhìn Chu Thành: ” Huyết Sâm trăm năm này thật sự có thể chữa trị tâm mạch bị tổn thương của ta?”
Thế nhưng mà thái y Cát Húc từng nói, muốn trị khỏi tổn thương tâm mạch của hắn, nhất định phải là có sự trợ lực của cường giả Vương cảnh thần thông mới được.
Chu Thành cười nói: “Phụ thân yên tâm, Huyết Sâm trăm năm này hiệu quả còn tốt hơn so với Vương cảnh thần thông trợ lực.”
Chu Uy hai tay nắm hộp ngọc, nắm thật chặt, hắn hỏi Chu Thành: ” Huyết Sâm trăm năm này của ngươi, tại sao lại là ở Nam Cương?”
Chu Thành gật đầu: “Ta luyện đan thiếu đi Long Quỳ và Ngũ Sắc Linh Hoa, ta từ Tứ Quý tiệm thuốc biết được Nam Cương có Long Quỳ và Ngũ Sắc Linh Hoa, liền đi đến Nam Cương một chuyến.”
“Sau đó ở Nam Cương phát hiện Huyết Sâm trăm năm này.”
Hắn cũng không đề cập đến Độc Vụ cốc, sợ phụ thân và mẫu thân lo lắng.
Chu Thành nói tiếp: “Còn nữa, ta gặp thiếu giáo chủ của Ma giáo Nam Thanh Hà.”
“Nam Thanh Hà.” Hai người Chu Uy và Lạc Thủy kinh ngạc.
Chu Thành gật đầu: “Ta từ trên người Nam Thanh Hà, hỏi được sào huyệt của Ma giáo ở Nam Cương, sau đó đi vào sào huyệt của Ma giáo bắt Tà Đao hữu sứ.”
“Còn Nam Thanh Hà, đã bị ta giết.”
“Cái gì!” Hai người Chu Uy, Lạc Thủy nghe nói Nam Thanh Hà bị Chu Thành giết, cực kỳ giật mình.
Trước Chu Thành, Nam Thanh Hà được mệnh danh là đệ nhất thiếu niên của Đại Phụng.
Thậm chí có người nói, với thiên phú của Nam Thanh Hà, về sau có hy vọng đột phá Vương cảnh.
Bây giờ lại bị Chu Thành con trai của bọn họ giết!
“Phụ thân, chúng ta chữa trị tâm mạch tổn thương của người trước đi.” Chu Thành chuyển đổi đề tài, nói ra.
Bây giờ, quan trọng nhất chính là chữa trị tâm mạch bị tổn thương của phụ thân hắn trước.
Chu Uy khẽ giật mình, sau đó gật đầu nói: “Được!”
Sau đó cùng mấy người Chu Thành đi tới phòng luyện công.
Sau khi tất cả đã sẵn sang, Chu Uy ngồi xếp bằng xuống, lấy Huyết Sâm trăm năm kia ra ngoài, sau đó cắn một cái, ngay lập tức, dịch sâm bên trong Huyết Sâm trăm năm không ngừng chảy vào trong miệng của Chu Uy.
Theo dịch sâm không ngừng chảy vào trong miệng của Chu Uy, Huyết Sâm trăm năm bắt đầu khô cạn, cuối cùng dịch sâm toàn bộ chảy vào trong miệng của Chu Uy không một giọt dư thừa.
Chu Uy chỉ cảm thấy toàn thân cực kỳ nóng rực, dịch sâm hóa lỏng giống như là nham tương, tuôn vào các đại kinh mạch và đan điền toàn thân hắn, giống như là muốn thiêu đốt toàn thân hắn.
Lúc này, bảy người Tần Mãnh sớm đã chuẩn bị xong đứng vững ở vị trí của mỗi người, vận chuyển nội lực, lần lượt đánh vào cơ thế của Chu Uy, bắt đầu trợ lực cho Chu Uy luyện hóa dược dịch của Huyết Sâm trăm năm.
Dược lực của Huyết Sâm trăm năm cực mạnh, một mình Chu Uy căn bản là không có cách nào luyện hóa được, không chỉ là không có cách nào luyện hóa, mà lại có khả năng bị nổ tung, thế nhưng mà dưới lực áp chế của bảy người Tần Mãnh, dược lực của Huyết Sâm trăm năm cuồn cuộn ôn thuận chảy xuống.
Chu Uy như đói như khát luyện hóa, hút dược lực Huyết Sâm trăm năm, toàn thân hắn bắt đầu đỏ lên, cuối cùng, giống như là Huyết Sâm trăm năm, bên ngoài toàn thân xuất hiện từng tia bích hồng quang mang.
Lạc Thủy một bên thấy thế, không khỏi lo lắng.
“Mẫu thân yên tâm, tâm mạch tổn thương của phụ thân nhất định có thể khỏi hẳn.” Chu Thành thấy thế, an ủi.
Lạc Thủy nắm chặt tay Chu Thành: “Thành nhi, lần này may mắn mà có ngươi, nếu không thì phụ thân ngươi.”
Chu Thành mặc dù không có đề cập tới quá trình tìm Huyết Sâm trăm năm, nhưng mà nàng biết muốn tìm được Huyết Sâm trăm năm này nhất định là không dễ dàng.
“Mẫu thân, những ngày này người tu luyện thế nào?” Chu Thành hỏi.
Lạc Thủy nghe xong, cười nói: “Có cực phẩm Đại Hoàn Đan của ngươi, ta gần đây tu luyện thần tốc, đã nhanh đột phá đến Luyện Khí thập trọng hậu kỳ đỉnh phong.”
“Vậy là tốt rồi.” Chu Thành cười nói.
“Thành nhi, việc ngươi và Tô Hoàng ước chiến?” Lạc Thủy lại hỏi vấn đề này.
Chu Thành suy nghĩ, nói ra: “Hai tháng sau, ta sẽ thắng.”
Sau một ngày một đêm.
Dưới sự tương trợ của bảy người Tần Mãnh trong lực, Chu Uy thuận lợi luyện hóa Huyết Sâm trăm năm.
Sau khi luyện hóa Huyết Sâm trăm năm, Chu Uy đứng dậy chuyện đầu tiên chính là đi ra sân nhỏ, thỏa thích thi triển một hồi Xích Dương Chưởng, đánh cho không gian bạo hưởng trong sân nhỏ, sóng nhiệt cuồn cuộn không thôi.
“Ha ha, thoải mái!”
“Thoải mái!”
Chu Uy liên tiếp nói hai lần thoải mái.
Chu Thành lộ ra dáng vẻ tươi cười, tâm mạch tổn thương của phụ thân rốt cục cũng khỏi.
Hơn nữa nội lực tăng lên nhiều.
Lạc Thủy thấy thế, cũng cười vui mừng.
Chu Uy thi triển một hồi Xích Dương Chưởng, lại thi triển một hồi liệt hỏa quyền, lại thi triển một hồi thiên lôi chân, như thể anh ấy muốn trút bỏ tất cả những kiềm chế tích tụ trong những ngày này
Cuối cùng, vẫn là Lạc Thủy quát bảo hắn mới ngưng lại.
“Người đã bao lớn rồi, còn giống như đứa trẻ con, cũng không sợ làm trò cười cho con của người.” Lạc Thủy tiến lên, giống thường ngày đưa khăn lên mặt hắn.
Chu Uy cười ha ha một tiếng, nhận lấy khăn mặt, vừa muốn mở miệng, liền nhìn thấy hộ vệ Thường Thanh chạy ào vào: “Đại nhân, phu nhân, hoàng thượng tới!”
Chu Uy nghe xong, vội vàng mang theo Lạc Thủy ra ngoài nghênh giá.
Chu Thành cũng đi theo ở phía sau.
Chu Huyễn lần này tới, đương nhiên là để khen thưởng Chu Thành.
Gặp lại Chu Thành, Chu Huyễn nhiệt tình kéo Chu Thành, giống như hôm qua gọi thẳng Chu Thành là huynh đệ, khiến Lạc Thủy hai mắt trợn tròn.
Từ hôm qua đến giờ, nàng và mấy người Chu Thành luôn ở trong phòng luyện công, cho nên nàng còn không biết chuyện xảy ra trong hoàng cung.
Lúc giữa trưa, Chu Huyễn ở lại Chu phủ dùng bữa, trong bữa tiệc, cùng Chu Thành chạm cốc, trò chuyện việc gia tộc, hoàn toàn không có một chút uy danh hoàng đế.