Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ, Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 88: QUYẾT CHIẾN

Chương 88: QUYẾT CHIẾN

Ngày kế tiếp.
Mặt trời chói chang.
Đạo chủ Chân Thần đạo Ông Vũ Hoành sớm đã đến tìm Chu Thành.
Gặp lại Chu Thành, ánh mắt Ông Vũ Hoành nhìn Chu Thành, đã không phải là nóng bỏng, mà là trở nên rực lửa.
Chu Thành bị ánh mắt rực lửa của Ông Vũ Hoành kia nhìn chằm chằm khiến hắn sợ hãi trong lòng.
“Thật ra, ta tới, là muốn cùng Chu thiếu hiệp bàn về Chân Long tông và Càn Nguyên môn.” Ông Vũ Hoành đi thẳng vào chủ đề: “Không biết Chu thiếu hiệp có từng nghe nói qua hai môn phái này?”
“Ta đã tùng xem qua giới thiệu một chút, nhưng ta không biết nhiều.” Chu Thành lắc đầu nói.
Lúc trước, hắn lật xem sách « Thiên Hạ » do Vạn Tinh môn phát, bên trong có giới thiệu đơn giản qua một chút thế lực nước ngoài.
Trong đó, đề cập tới Tam Tiên Đảo và Chân Long tông của Tam Tiên Đảo, Càn Nguyên môn.
Ông Vũ Hoành ừ một tiếng, giọng có chút nặng nề: “Hôm qua, Chu thiếu hiệp đánh chết trưởng lão của Chân Long tông Phạm Tam, thân phận của hắn không hề đơn giản, là cháu trai của Thái Thượng trưởng lão Chân Long tông Phạm Hải Thanh.”
“Phạm Hải Thanh, ngươi có thể không biết, nhưng mà hắn là đệ nhị cao thủ của Chân Long tông, là Tiên Thiên thập trọng hậu kỳ, mà lại trong vòng nửa năm có hy vọng đột phá Tiên Thiên thập trọng hậu kỳ đỉnh phong.”
“Còn nữa, ngươi giết vị cao thủ Khu Vật cảnh Càn Nguyên môn, ta điều tra ra hắn gọi Cố Đào, hắn là cháu trai của môn chủ Càn Nguyên môn.”
“Chân Long tông và Càn Nguyên môn nếu biết Phạm Tam và Cố Đào chết trong tay ngươi, sợ là sẽ không bỏ qua đâu.”
Chu Thành gật đầu, cũng không có quá để ý.
Thực lực của Chân Long tông và Càn Nguyên môn mặc dù không yếu, nhưng mà với thực lực của hắn bây giờ, cũng không có gì đáng e ngại.
Năm ngày trước, hắn đã đột phá Tiên Thiên lục trọng, qua năm ngày nữa, là hắn có thể đột phá Tiên Thiên thất trọng.
Thần hồn của hắn mặc dù có chút yếu, nhưng qua bảy tám ngày nữa, hẳn là cũng có thể đột phá đến Khu Vật thất trọng.
Đến lúc đó, nếu như không có bảy người Tần Mãnh, hắn cũng có thể độc chiến Tiên Thiên tuyệt đỉnh Đại Tông Sư.
Ông Vũ Hoành thấy bộ dạng không để ý của Chu Thành, nhắc nhở: “Chân Long tông có một vị Tiên Thiên tuyệt đỉnh Đại Tông Sư, gọi Vũ Hướng Dương, danh xưng đệ nhất phía dưới Vương cảnh, thực lực mạnh hơn so với rất nhiều Tiên Thiên tuyệt đỉnh Đại Tông Sư.”
” Thực lực của sư phụ ngươi Tinh Diệu tuy mạnh, nhưng mà khí huyết đã gần khô kiệt, hoàn toàn không phải là đối thủ của Vũ Hướng Dương này.” Ông Vũ Hoành nói: “Cho dù là sư phụ ngươi Tinh Diệu cùng Thái Minh Thánh Tổ hai người liên thủ, cũng không phải là đối thủ trong một trăm chiêu của Vũ Hướng Dương này.”
Chu Thành kinh ngạc: ” Vũ Hướng Dương này mạnh đến như vậy?”
Ông Vũ Hoành gật đầu: “Không sai, vả lại Vũ Hướng Dương này chưa đến năm mươi tuổi, khí huyết thịnh vượng, với tư chất của hắn, đột phá Vương cảnh là chuyện sớm muộn cũng xảy ra.”
Chu Thành hỏi: “Nghe nói đảo chủ của Tam Tiên Đảo là Vương cảnh?”
Ông Vũ Hoành khẽ giật mình, tiếp theo nói: “Đúng vậy, mà lại là đã đột phá Vương cảnh cường giả nhiều năm trước, cũng là đệ nhất cường giả của nước ngoài, đảo chủ của Tam Tiên Đảo đến từ Tứ Hải vương triều.”
Đại Phụng vương triều phía bắc là Mông Cổ, phía nam là Nam Cương, phía đông thì là hải vực.
Trong vùng biển, có vô số hải đảo.
Trong những hải đảo này, có thật nhiều cường giả ẩn cư ở trong đó, tu luyện, khai tông lập phái, dần dần, tạo thành những thế lực to lớn.
Xuyên qua hải vực, đến một hải vực khác, là một cường đại vương triều gọi là Tứ Hải vương triều.
Tứ Hải vương triều, còn mạnh hơn nhiều so với Đại Phụng vương triều.
Chu Thành lại hỏi Ông Vũ Hoành rất nhiều chuyện liên quan tới chư đảo nước ngoài.
Ông Vũ Hoành không ít lần đi qua nước ngoài và Tam Tiên Đảo, cho nên, biết được rất nhiều.
Thông qua Ông Vũ Hoành, Chu Thành đối với chư đảo nước ngoài có một cái nhìn khá là rõ ràng.
Ông Vũ Hoành nhìn Chu Thành, vẻ mặt chân thành nói: “Chu thiếu hiệp, với thiên phú của ngươi, thực sự thật là đáng tiếc nếu chỉ ở tại Đại Phụng vương triều, ngươi hẳn là nên tiến vào thế giới rộng lớn hơn, giao lưu cùng người mạnh hơn, ngươi mới có thể không ngừng tiến bộ.”
Sau đó nói: “Qua ít ngày, Hải Ngoại Tam Tiên Đảo sẽ tổ chức một đại hội giao lưu đạo thuật lớn, ta đi xem xem nếu như ngươi nhàn rỗi, chúng ta cùng đi?”
“Đại hội giao lưu đạo thuật?” Chu Thành cảm thấy hứng thú nói: “Đại hội giao lưu đạo thuật này là so tài đạo pháp?”
Ông Vũ Hoành thấy Chu Thành cảm thấy hứng thú, cười nói: “Đúng vậy, đại hội giao lưu đạo pháp này, chỉ cần là Thần Du cảnh trở lên đều có thể tham gia, chư đảo nước ngoài hàng năm đều sẽ tổ chức một lần, chính là một trong những sự kiện lớn của nước ngoài.”
“Có một vài tiết mục, một trong số tiết mục là so tài đạo pháp.”
“Nếu là trong so tài đạo pháp, có thể liên tục thắng được ba vị cao thủ cùng cảnh giới, có thể nhận được phần thưởng phong phú từ phía chủ sự.”
Chu Thành đột nhiên nói: “Nếu là liên tục có thể thắng được bốn vị cao thủ cùng cảnh giới thì sao?”
Ông Vũ Hoành khẽ giật mình, tiếp theo cười nói: “Ba vị, bốn vị, ban thưởng như nhau, nếu có thể thắng được sáu vị cao thủ cùng cảnh giới, ban thưởng gấp hai lúc trước, nếu mà có thể thắng được chín vị, ban thưởng là gấp ba lúc trước.”
“Cứ thế mà suy ra.”
“Nếu mà có thể liên tục thắng được ba người ở trên cảnh giới, ban thưởng thì là gấp 10 lần!”
“Cứ thế mà suy ra.”
Chu Thành không khỏi hỏi: “Không biết ban thưởng là vật gì?”
Ông Vũ Hoành nói ra: “Liên tục thắng được ba vị cao thủ cùng cảnh giới, ban thưởng một bản bí tịch đạo pháp, một viên Ngưng Thần Đan, một viên hạ phẩm pháp tinh.”
Chu Thành kinh ngạc: “Hạ phẩm pháp tinh?”
Ông Vũ Hoành cười nói: “Hạ phẩm pháp tinh , giống như là linh thạch hạ phẩm, lúc tu luyện, chúng ta nuốt Ngưng Thần Đan có thể gia tăng sức mạnh thần hồn, nhưng mà thời điểm đối địch, chúng ta có thể lợi dụng hạ phẩm pháp tinh bổ sung sức mạnh của thần hồn đã bị tiêu hao.”
Sau đó, Ông Vũ Hoành lại cùng Chu Thành nói rất nhiều phương diện có liên quan đạo pháp.
Ông Vũ Hoành đem những gì mình biết, đều giảng giải cho Chu Thành.
Những ngày này, Chu Thành mặc dù tu luyện qua không ít công pháp đạo pháp, nhưng mà biết rất ít về những khía cạnh liên quan đến Đạo Pháp này, Ông Vũ Hoành đã mở ra một thế giới mới tinh cho hắn.
Hai người trò chuyện với nhau thật vui.
Cuộc trò chuyện này kéo dài tới trưa.
Lúc giữa trưa, nếu không phải Chu Uy tới gọi hai người đi qua đại sảnh tham gia yến hội, hai người còn dự định tiếp tục trò chuyện.
Bởi vì tà chú trong thần hồn của Chu Kiện đã được giải trừ, toàn bộ Chu gia trang trí bằng đèn và màu sắc, và khắp nơi đều có niềm vui.
Ngày mai sẽ là ngày đại thọ của Chu Chí, từ trên xuống dưới Chu gia đều đang bận rộn, săp xếp.
Chu Thành nhàn rỗi, cũng đang giúp đỡ.
Đến ban đêm, toàn bộ Chu gia đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo, ba huynh Chu Uy, Chu Kiện, Chu Huy đệ nói chuyện cùng Chu Chí, tiếng cười của Chu Chí, dường như vang vọng toàn bộ Chu phủ, ai cũng nghe ra được Chu Chí vui mừng trong lòng.
Ngày kế tiếp.
Đại thọ của Chu Chí.
Khách đến đây chúc mừng nối liền không dứt.
Khiến Chu Thành không ngờ tới chính là, Tử Tuyết quận chúa cũng theo Vinh thân vương tới.
Vinh thân vương đích thân tới, vượt qua tất cả mọi người tới dự kiến.
Biết được Vinh thân vương đến đây, Chu Chí dẫn theo bọn người Chu Uy ra nghênh đón.
Vinh thân vương chính là Nhị đệ của Chu Huyễn, cũng là cánh tay trái bờ vai phải của Chu Huyễn, được Chu Huyễn tín nhiệm, Vinh thân vương đến đây, là đại diện cho Chu Huyễn đến đây, cho nên ý nghĩa cực kỳ khác biệt.
Vinh thân vương đến, Chu gia là càng thêm náo nhiệt, những người đến đây chúc thọ thậm chí còn chen chúc trước cửa Chu gia.
Trên yến tiệc, Tử Tuyết quận chúa đến tìm Chu Thành hàn huyên một hồi, còn hỏi đến Huyền Vũ Thần Thú của Chu Thành, sau khi nhìn thấy Huyền Vũ Thần Thú, lộ ra vẻ mừng rỡ, sờ soạng một hồi lâu đầu của Huyền Vũ Thần Thú.
Yến hội sôi động suốt cả ngày.
Chu Thành cùng phụ thân Chu Uy ở lại Chu gia thêm lại ba ngày, lúc này mới cùng phụ thân Chu Uy, mẫu thân Lạc Thủy, đại ca Chu Lập rời khỏi quê quán.
Sau khi rời đi, lúc gần về tới kinh thành, Chu Thành cùng phụ mẫu ba người tách ra, quay trở về Vạn Tinh môn.
Mặc dù bây giờ cách kỳ hạn hắn và Tô Hoàng ước chiến còn hơn năm mươi ngày, nhưng mà hiện tại, hắn không muốn đợi lâu.
Cho nên, vừa về tới Vạn Tinh môn, Chu Thành liền đi tìm Tô Hoàng.
“A, tiểu sư đệ muốn cùng ta quyết chiến sớm hơn?” Tô Hoàng nghe xong, sau khi ngạc nhiên, mừng thầm trong lòng.
Chu Thành gật đầu: “Chọn ngày không bằng đụng ngày, chi bằng hôm nay đi, nửa giờ sau, chúng ta ra lôi đài gặp, ý sư huynh thế nào?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất