Chương 89: ĐAO Ý CỦA TÔ HOÀNG
Tô Hoàng nghe xong, sợ Chu Thành đổi ý, lúc này cười nói: “Được! Nếu tiểu sư đệ không kịp chờ đợi như vậy, vậy chúng ta nửa giờ sau, gặp nhau ở trên lôi đài!”
Chu Thành thấy bộ dạng Tô Hoàng không kịp chờ đợi, gật đầu cười một tiếng, sau đó đi ra khỏi cung điện, rời đi.
Tô Hoàng nhìn bóng dáng Chu Thành rời đi, dáng tươi cười dần dần giảm bớt, vẻ mặt lạnh lùng.
Trưởng lão nhiệm vụ Liễu Phi cười nói với Tô Hoàng: “Xem ra chuyện ở Thanh Châu, khiến Chu Thành này mất lý trí, lại muốn sớm quyết chiến!”
Càng sớm, đối với Tô Hoàng càng có lợi.
Dù sao hiện tại chênh lệch hai người là ở đó.
Tô Hoàng nhìn về hướng cung điện của Tinh Diệu, nói ra: “Sư phụ, nếu tiểu sư đệ sớm ước chiến, vậy thì không trách ta được.”
Hai ngày trước, Tinh Diệu có việc rời khỏi Vạn Tinh môn, vừa vặn không ở đấy, như vậy càng tốt, đợi lát nữa trên lôi đài, sẽ không có người ngăn cản hắn.
“Môn chủ, vậy ta thông báo các Thái Thượng trưởng lão Thạch Phi, Ngô Thước?” Liễu Phi xin chỉ thị.
“Cũng được.” Tô Hoàng gật đầu, giọng lạnh lùng nói: “Những ngày này, bọn người Thạch Phi, Ngô Thước không phải muốn ủng hộ Chu Thành tiểu tử này sao, đợi lát nữa trên lôi đài, ta phế đi tiểu tử Chu Thành này, xem bọn hắn còn duy trì tiểu tử này thế nào.”
Từ sau khi Cao Nghị bị Chu Thành phế đi, bọn người Thạch Phi, Ngô Thước và Tô Hoàng khoảng cách càng ngày càng xa, bây giờ hầu như đều không bước vào cung điện của Tô Hoàng.
Tô Hoàng đương nhiên biết trong lòng bọn người Thạch Phi, Ngô Thước có tính toán.
Liễu Phi xác nhận, lui ra ngoài, thông báo cho bọn người Thạch Phi, Ngô Thước.
“Cái gì, quyết chiến sớm hơn!”
“Nửa giờ sau?”
Bọn người Thạch Phi, Ngô Thước nghe xong Chu Thành và Tô Hoàng quyết chiến sớm hơn, đều là giật nảy cả mình ngạc nhiên.
“Chuyện gì đã xảy ra? Vì sao lại quyết chiến sớm?” Thạch Phi hỏi.
Liễu Phi giải thích nói: “Là Chu Thành chủ động, hắn vừa về liền đến tìm tới môn chủ, nói muốn quyết chiến sớm hơn.” Sau đó, hắn cũng không giải thích, hướng tới bọn người Thạch Phi, Ngô Thước cáo lui, rời đi.
Nhìn bóng dáng Liễu Phi rời đi, Thạch Phi nổi giận: “Chu Thành này quá lỗ mãng!”
“Tổ sư không ở đây, đến lúc đó trên lôi đài, chỉ sợ Tô Hoàng sẽ không để Chu Thành rời khỏi lôi đài.” Ngô Thước lắc đầu.
“Chu Thành là Tiên Thiên lục trọng, thực lực có thể so với Tiên Thiên cửu trọng, ta thấy, Tô Hoàng chưa hẳn có thể tuỳ tiện thắng được Chu Thành.” Một vị Thái Thượng trưởng lão Trần Kính nói ra.
Mấy ngày trước, chuyện Chu Thành quyền oanh hơn 20 vị cao thủ Tô gia, đã truyền ra.
Thạch Phi lắc đầu: ” Thực lực của Chu Thành bây giờ không yếu, nhưng mà so sánh với Tô Hoàng, vẫn còn kém quá xa, ngay cả Tiên Thiên thập trọng bình thường, chỉ sợ ở trong tay Tô Hoàng sống không qua mười chiêu!”
“Hôm trước, Tô Hoàng tiến vào cảnh giới Vô Pháp Vô Niệm, đã tu luyện Bàn Nhược Đao đến cảnh giới tối cao, tu luyện ra đao ý.”
Bọn người Ngô Thước nghe xong, đều là giật mình: “Đao ý!”
Thạch Phi gật đầu: “Chu Thành mặc dù tu luyện ra quyền ý, nhưng mà, bản thân hắn cảnh giới mới Tiên Thiên lục trọng, so sánh với Tô Hoàng còn thua kém nhiều lắm.”
Lúc này, sau khi Chu Thành rời khỏi cung điện của Tô Hoàng, cũng không về sân nhỏ của mình, mà trực tiếp đi đến lôi đài.
Đi vào phía sau lôi đài, Chu Thành ngồi xuống điều chỉnh khí tức.
Chỉ chốc lát, Tô Hoàng cũng đi đến lôi đài.
Sau đó biết được tin tức Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão cùng đệ tử nội môn cá biệt của Vạn Tinh môn cũng nhao nhao đuổi tới.
Thấy đã sắp đến giờ, Chu Thành đứng dậy.
Tô Hoàng nhìn Chu Thành bình tĩnh, dáng tươi cười xán lạn: “Nghe nói tiểu sư đệ trước mấy ngày trước tại Thanh Châu, quyền oanh Tiên Thiên thất trọng Tông Sư cường giả, thực lực của tiểu sư đệ, kinh hãi thế nhân.”
“Cho nên đợi lát nữa ra tay, sư huynh sẽ dốc toàn lực ứng phó.”
“Còn xin tiểu sư đệ đợi lát nữa hạ thủ lưu tình.”
Thấy bộ dáng giả mù sa mưa của Tô Hoàng, Chu Thành lười nhác nói nhảm, tiến lên một bước, mở miệng nói: “Sư huynh, mời!”
Tô Hoàng thu dáng vẻ tươi cười, đột nhiên toàn thân đao khí bắn ra ra, chỉ thấy toàn thân hắn đao khí giống như một loạt cầu vồng kỳ diệu, thẳng vào không trung, lơ lửng trên không trung, ngưng tụ không tan.
Đao khí kinh người quay cuồng, cuốn lên trùng điệp sóng, đám người chung quanh lôi đài đều bị cái này sóng đao kinh người làm cho lùi lại, ai cũng kinh hãi.
“Quả nhiên là đao ý!”
“Đao ý thật mạnh!”
“Đây chính là sức mạnh của đao ý?”
“Ngũ đại chân lý võ đạo, đao ý xếp tại thứ hai!”
Thạch Phi, Ngô Thước cùng một đám Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão của Vạn Tinh môn kinh hô.
Tô Hoàng nhìn Chu Thành, cười nói: “Ta quên nói với tiểu sư đệ, ta hôm trước tiến nhập cảnh giới Vô Pháp Vô Niệm, cuối cùng đem Bàn Nhược Đao tu luyện đến cảnh giới tối cao, tìm hiểu ra đao ý.”
“Tiểu sư đệ, ngươi vận khí không tệ, có thể là người đầu tiên lĩnh giáo uy lực đao ý của ta!”
Nói đến đây, Tô Hoàng hơi chuyển động ý nghĩ, trùng điệp đao khí đột nhiên chém tới Chu Thành.
Ông!
Theo trùng điệp đao khí chém xuống, không gian truyền đến vù vù tiếng vang.
Đao khí kinh khủng, ngay lập tức chém tới đỉnh đầu của Chu Thành.
Đúng lúc này, đột nhiên, Tô Hoàng trùng điệp đao khí kia chém xuống đến đỉnh đầu của Chu Thành thì toàn bộ ngừng lại, ngừng lại mà không hề báo trước, giống như bị lực cản trở vô hình nào đó.
Bọn người Tô Hoàng cùng Thạch Phi, Ngô Thước khẽ giật mình.
Ngay sau đó, đột nhiên, một luồng đao khí đáng sợ bùng phát từ cơ thể của Chu Thành giống như một luồng lửa, luồng đao khí này mạnh hơn rất nhiều so với đao khí của Tô Hoàng.
Khi luồng đao khí này phun ra,, lấy thế dễ như trở bàn tay, trong nháy mắt làm nổ tung đao khí của Tô Hoàng, đánh tan, oanh bạo, đánh cho không còn một mảnh.
Vừa rồi uy lực đao khí kinh người của Tô Hoàng, vậy mà yếu ớt như vậy!
Tô Hoàng nhìn Chu Thành điên cuồng gào thét mà ra đao khí, sắc mặt đại biến, như là gặp ma: “Ngươi, đao ý, ngươi cũng tìm ra được đao ý!”
Chu Thành đi tới Tô Hoàng: “Ta cũng quên nói với sư huynh, trước quyền ý, ta liền tu luyện ra đao ý.”
Trước quyền ý, liền tu luyện ra đao ý!
Bọn người Tô Hoàng, Thạch Phi, Ngô Thước nội tâm chấn động mãnh liệt.
Chu Thành nhìn Tô Hoàng: ” Đao ý của sư huynh, ta đã lĩnh giáo qua, còn bây giờ, xin sư huynh lĩnh giáo một chút sức mạnh đao ý của ta!” Nói đến đây, toàn thân đao khí bắn ra, trùng điệp đao khí như là cuồn cuộn như sóng biển, phóng tới Tô Hoàng giống như đại dương cuồn cuộn.
Cảm nhận được đao ý của Chu Thành, Tô Hoàng sắc mặt đại biến, một thanh đại đao trong tay xuất hiện.
Thanh đại đao trong tay hắn, hiện lên màu lam băng, Tiên Thiên thập trọng trung kỳ đỉnh phong nội lực điên cuồng thúc giục, đột nhiên chém ra một đao, nghiêm nghị nói: “Đao ý của ngươi mạnh hơn thì thế nào, cảnh giới của ngươi quá thấp, mới Tiên Thiên lục trọng, ta muốn đánh bại ngươi, ba chiêu là đủ!”
“Bàn Nhược Đao!”
“Bàn Nhược Địa Ngục!”
Khi hắn chém ra một đao, chỉ thấy từng luồng đao khí vô cùng kinh người phá không bay ra, bên trong đao khí, âm thanh vù vù, sát khí đỏ thẫm cuồn cuộn, tựa như Địa Ngục tái hiện.
Ầm ầm!
Bàn Nhược Đao khí của Tô Hoàng va chạm với đao ý của Chu Thành được thúc giục đao khí mãnh liệt.
Có một tiếng nổ liên tục.
Đao khí của hai người bắn ra tung tóe.
Cột đá trên lôi đài bị đao khí của hai người bắn tung tóe, lập tức thủng trăm ngàn lỗ, bị đánh cho bột đá rơi xuống đầy đất, bay lả tả.
Đám người kinh ngạc, liên tiếp lui về phía sau.
Sức mạnh mạnh mẽ, xông đến hai người Tô Hoàng cùng Chu Thành liên tiếp lui về phía sau.
Cuối cùng, hai người Tô Hoàng và Chu Thành đứng vững.
Hai người đi qua lôi đài trên mặt đất, lưu lại một loạt dấu chân thật sâu.