Chương 1: Xe Pháo Mã
Năm Bắc Nguyên thứ 3000.
Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm.
Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ".
Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng.
Nghe nói trò chơi rất vui nhộn.
Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu.
Tại quán cà phê:
Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành.
Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai hơn mình. Do hoàn cảnh gia đình Mã Kế Tiên không mấy dư dả, sau khi tốt nghiệp, anh ta đi làm thẳng tại một khách sạn 4 sao, hiện đã lăn lộn lên được chức quản lý hành lý. Dù chức vụ không lớn nhưng lương, tiền bo kha khá. Theo lời anh ta, lương cơ bản gần như không đụng đến, còn tiền bo thì dùng để ăn chơi, mỗi tháng vẫn gửi về nhà được 3 nghìn đồng.
Đối diện bọn họ là một cô gái khóe miệng có nốt ruồi, nhỏ tuổi hơn bọn họ một tuổi, tên là Xa Minh. Xuất thân từ gia đình giàu có, con gái nhà tư bản, con ông cháu cha... Tuy nhiên, cô cũng từng là một thành viên trong nhóm "Xa Mã Pháo" ở đại học A. Vóc dáng người mẫu, mái tóc xõa vai thướt tha, lông mày không trang điểm toát lên vẻ tự nhiên... Nói chung, ngoại trừ làn da hơi ngăm đen, cô nàng thực sự là một mỹ nữ tiêu chuẩn thế giới. Cho dù vậy, Xa Minh ít nhất cũng không hề kiêu ngạo trước mặt Mã Pháo, mối quan hệ của ba người có thể nói là rất thấm thía tình bằng hữu... nam nhân.
Ba người thân thiết không phải không có lý do, bọn họ là bạn học từ tiểu học đến đại học, cha mẹ của họ cũng quen biết nhau từ rất sớm. Hơn nữa, cả ba gia đình đều là gia đình võ thuật. Tuy nhiên, theo cách nhìn của bọn họ, đến thế hệ của họ thì coi như đã kết thúc truyền thống, phải xem đó là võ công bế môn rồi. Ba người luyện tập các môn võ khác nhau, có liên quan lớn đến họ của họ. Xa Minh luyện Thiếu Lâm Quyền, môn võ dũng mãnh và cương nghị, đừng có lấy làm lạ, ông của ông của cô là đệ tử tại gia của Thiếu Lâm. Đến đời này khuyến khích sinh con độc nhất, nên đành phải truyền võ nghệ cho Xa Minh. Cha của Xa Minh nói: Dù sao cũng đừng để đời cha bị đoạn tuyệt, về sau con có truyền tiếp hay không thì không liên quan đến cha.
Mã Kế Tiên luyện cước phái, người xưa nói nam quyền bắc cước, hắn luyện chính là Thiên Đạn Cước phái hung mãnh nhất. Còn về môn phái võ công, thì ông già nhà hắn cũng nói không rõ, điều này cũng cho Mã Kế Tiền một lý do để không truyền thụ tiếp.
Pháo Thiên Minh là người phương nam, luyện Nhạc Gia Tán Thủ nổi tiếng trong lịch sử, nhấn mạnh tận dụng kẽ hở mà lao vào, ép sát đối thủ mà tiến công, không nhằm vào vượt trội về sức mạnh mà chú trọng vào sức tấn công trong nháy mắt. Nhưng Xa Mã rất bất mãn với Pháo Thiên Minh, lý do là khi đánh nhau rất khó chịu, theo lời Xa Minh là: "Chẳng có chuyện gì lại hay dính sát vào sàm sỡ người ta". Nhìn Xa Mã đấu võ thì rất thú vị, đùng đoàng ầm ĩ. Tuy nhiên, trong ba người, chỉ có Pháo Thiên Minh sau khi tốt nghiệp vẫn kiên trì luyện võ, còn việc truyền dạy thì không cần thiết, bởi Nhạc Gia Tán Thủ vẫn còn nhiều người luyện tập.
Ba người còn có cách xử sự cũng rất khác nhau. Ví dụ, Xa thấy một nhóm nam sinh đánh nhau, lơ đi không để ý! Thấy một nhóm nữ sinh đánh nhau, cũng lơ đi! Nhưng nếu thấy một nhóm nữ sinh đánh một nam sinh, sẽ tiến lên giúp đá vài cái. Thấy một nam thanh niên tát một cái vào mặt một thiếu nữ, lập tức hai tay xuất chiêu, đánh cho anh ta ngất đi rồi gọi điện báo cảnh sát. Cô gái cảm động khóc lóc: "Chồng à, chồng có sao không?". Xa Minh lập tức phóng nhanh đi mất dạng trong đám đông.
Mã thấy một nhóm nam sinh đánh nhau, cũng lơ đi không để ý! Nhưng thấy một nhóm nữ sinh đánh nhau, liền hăng hái lao vào, tự nguyện làm lá chắn thịt. Thấy một nhóm nữ sinh đánh một nam sinh, cũng lơ đi! Nhưng nếu thấy một cô gái xinh đẹp bị nam sinh bắt nạt, bèn ra chân đá cho hắn ta bay người, rồi nhẹ nhàng nói: "Này đồng học, tôi là Mã Kế Tiên, cô có sao không! Cần tôi đỡ cô về không?".
Pháo thấy một nhóm nam sinh đánh nhau, lập tức hỏi: "Này các anh, ai đánh ai vậy?... À, ra là thế à!". Rồi bỏ đi. Thấy một nhóm nữ sinh đánh nhau, cũng lập tức hỏi: "Này các chị, ai xé ai vậy?... À, ra là vậy à!". Rồi cũng bỏ đi. Thấy một nhóm nữ sinh đánh một nam sinh, bèn la lên: "Này anh bạn! Anh trộm quần áo lót của họ phải không?". Kết quả nam sinh bị đánh bất tỉnh. Thấy một nam sinh bắt nạt nữ sinh, lập tức gọi điện thoại kêu Xa Minh: "Pháo gọi Xa, ở đằng kia có một nữ sinh sắp bị một nam sinh đánh chết... Tại sao tôi không giúp? Làm sao giúp được, biết đâu hai người đang cãi nhau? Xa mau tới đi!". Vài phút sau, Xa Minh lao tới, rồi việc kể trên xảy ra.
Nói chung, Xa Minh rất ghét việc nam giới bắt nạt nữ giới, có chút tư tưởng nữ quyền. Còn Mã Pháo, thuộc loại đào hoa, chuyện của nam giới chẳng can hệ gì đến hắn ta, nhưng chuyện của nữ giới thì liên quan mật thiết đến sống chết của hắn ta. Pháo Thiên Minh là người khá nhàm chán, hơi tò mò. Trừ khi có người bị thương nặng nguy hiểm, nếu không sẽ kiên quyết không can thiệp vào việc của người khác.
Xa lấy ra hai cái hộp, nói: "Hàng cao cấp, mỗi người tám ngàn, lấy được rất khó khăn đấy". Nói xong, đốt điếu thuốc hút.
Mã Pháo mở hộp ra, bên trong chính là kính thực tế ảo trò chơi Võ Lâm Bá Đồ, mỗi người lấy một cái cất kỹ. Mã Pháo nói: "Tháng này coi như túng quẫn, trên người sạch trơn, tạm thời nợ trước đã.".
Chỉ có Pháo là người thành thật, lục tung túi quần ra rồi nói: "Xa này! Còn 80 đồng đây, bà cứ lấy trước đi."
Xa thổi một vòng khói thuốc, nói: "Sau khi tốt nghiệp liên lạc ít đi, nhưng coi như các cậu vẫn đủ tình bạn, không nên khách khí với tôi như vậy. Pháo này! Sao ông lại thích lăn lộn trong công ty nhỏ đó thế, bây giờ gia tài bác nhà cậu rất dư dả mà, sao không giúp cậu phát triển sự nghiệp tương lai?"
Pháo thở dài, nói: "Bà vẫn chưa hiểu rõ ông già nhà tôi, quan điểm của ông là sau khi thành gia mới nên lập nghiệp, nói không thành gia thì không có trách nhiệm. Đợi tôi thành gia, ông ấy sẽ cho tôi một số vốn nhỏ khởi nghiệp, tuy nhiên gần đây ông cũng tiến bộ, nói là giúp ông sinh cháu đầu lòng trước cũng được! Cứ như tôi có thể tự giao phối với chính mình ấy."
Mã nói đắc ý: "Các đồng chí đều kém tôi rồi đấy, mấy đứa bồ của Xa, cậu ấy đều không ưa nên chia tay hết, còn Pháo sau mối tình đầu đã luôn chờ đợi mùa xuân thứ hai. Các cậu nên học theo tôi, rải tình yêu khắp nơi, rồi sẽ có một người thích và phù hợp nhất với mình."
Xa và Pháo giơ ngón tay thối về phía Mã, Xa hỏi: "Các đồng chí nghĩ sẽ đặt tên trong game là gì chưa?"
Mã nói: "Hôm qua tôi suy nghĩ cả đêm, vẫn quyết định dùng tên cũ của mình trên mạng là Lô Cốt - vững chắc nhưng cũng đầy năng lượng."
Pháo nói: "Tôi cũng vậy, vẫn dùng 'Thanh Mai Chử Trà', ai dùng rồi thì là Cật Trà, Ẩm Trà, Quán Trà. Còn bà Xa? Chẳng lẽ vẫn là Xa Hành Thiên Hạ?"
Xa nhìn khinh bỉ, nói: "Làm gì có chuyện ấy Lần này tôi phải làm nữ nhân một lần, khỏi phải nghe hai người nói sau lưng: Trời ơi! Cơ ngực của Xa to thế cơ đấy."
Mã và Pháo vội giải thích: "Lúc đó chúng tôi thật sự không nhớ ra bà là nữ."
Xa vẫy tay ra hiệu không để tâm, nói: "Tôi bây giờ đã hơn 30 cấp rồi, tên là Phượng Hoàng Lạc Vũ, thế nào, cái tên này rất thơ mộng phải không?"
Mã và Pháo đồng thời giật mình một cái. Pháo nói: "Tôi phải nghiên cứu lại giới tính của mình, sao gặp đàn bà con gái mà chẳng có cảm giác gì".
Mã cười đáp: "Pháo khanh thật quá đáng, sao có thể nói thẳng như vậy, chút nữa chúng mình sẽ tâm sự riêng".
Xa đập mạnh xuống bàn rồi nói: "Lần này tôi nhất quyết phải trở lại làm con gái, có sao không?".
Mã Pháo vội vàng lắc đầu, Xa này tính khí thật nóng nảy, nhất là khi có nam nhân khinh thường nữ nhân, sức nóng vọt thẳng lên trăm độ. Đây cũng là lỗi của ông lão nhà ấy, nuôi nấng như con trai suốt mười năm, tiểu học còn cùng ngủ chung giường với Mã Pháo. Chẳng riêng gì bọn họ, ngay cả cha mẹ ba nhà đều cho là bình thường.