Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 65: Bình cảnh (1)

Chương 65: Bình cảnh (1)
“Không nhìn thấy cảnh cáo sao? Không đến học đồ cấp ba mà đi ra ngoài chính là chịu chết!”


Một giọng nói vang lên, Khắc Lôi Uy Nhĩ xuất hiện sau lưng Nghê Lan.
“Trở về rồi hả?“Lôi Lâm hỏi.
“Ừm! Đây là thù lao nhiệm vụ, mười lăm khối ma thạch!“Khắc Lôi Uy Nhĩ xòe tay ra, bên trong có năm khối tinh thể màu đen.
“Dựa theo thương lượng lúc trước, một người ba khối ma thạch!“Khắc Lôi Uy Nhĩ phân phối ma thạch trước, kế tiếp lại mở ra một bao lớn màu đen, bên trong có thật nhiều móng vuốt Hồng Nhãn Hắc Nha, vẫn còn lông vũ, con mắt.
“Còn có những vật này! Hồng Nhãn Hắc Nha chỉ có hai móng vuốt là đáng giá một chút, hai cái có thể bán một khối ma thạch, cộng với các tài liệu khác, có chừng mười lăm khối ma thạch! Thế nào, các cậu có ý kiến khác hay không? Không thì chúng ta cứ phân phối như vậy!”
Móng vuốt Hồng Nhãn Hắc Nha chỉ là chứng minh hoàn thành nhiệm vụ, về sau vẫn sẽ trả lại cho học đồ, cũng coi như một lượng thu nhập.
“Tôi không có vấn đề!“Lôi Lâm cười nhạt nói, lần này hắn vốn chỉ muốn tích lũy kinh nghiệm thôi, cũng không phải quá khát vọng đối với ma thạch.
Lần này thu nhập được 30 khối ma thạch, xem như rất phong phú rồi, nhưng cũng phải nhìn tiêu hao, trong nhiệm vụ lần này, Nghê Lan cùng Lỵ Lỵ sử dụng gia tốc dược tề, Khắc Lôi Uy Nhĩ sử dụng hạt cỏ mau lẹ, Lôi Lâm còn trực tiếp dùng dược tề bạo liệt, thuốc cầm máu, dược tề thể lực, tổng giá trị vượt xa 30 khối ma thạch.
Thật sự muốn tính thì nhiệm vụ lần này bọn hắn hoàn toàn đã lỗ vốn, còn không kiếm được nhiều bằng Lôi Lâm phối trí dược tề.
Nhìn thấy Lôi Lâm đồng ý, Nghê Lan cùng Lỵ Lỵ, Lam Dạ chỉ có thể gật đầu.
“Trong nhiệm vụ lần này Lôi Lâm xuất lực nhiều nhất, nếu không phải cuối cùng có cậu ra tay, chúng ta đã sớm chết, có thể chọn nhiều hơn một phần!“Khắc Lôi Uy Nhĩ chân thành, xem ra hắn sớm đã hạ quyết tâm.
“Thật sự không cần!“Lôi Lâm mỉm cười, lấy trong một đống tài liệu ra hai móng trái Hồng Nhãn Hắc Nha, và một ít tài liệu khác, tính toán ra tương đương với tầm sáu khối ma thạch thì dừng tay.
“Tôi chỉ lấy thế này là đủ rồi.”
“Được rồi, chúng ta lại phân chia…“Khắc Lôi Uy Nhĩ có chút bất đắc dĩ, nhưng đáy mắt Lỵ Lỵ cùng Lam Dạ rõ ràng hiện ra vẻ vui mừng.
Bởi vì trên người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có tổn thương, quanh học viện giống như xảy ra vấn đề gì, đột nhiên biến thành nguy hiểm, muốn tiếp nhận vụ nữa là không thể nào, mấy người vội vàng trao đổi phương thức liên lạc rồi rời đi khu nhiệm vụ.
Khắc Lôi Uy Nhĩ đi nhanh nhất, lúc này lông màu đen đã mọc đầy bắp đùi của hắn, nhìn hai chân hắn lúc này giống như chân một con Tinh Tinh, xem ra hắn đang vội vàng muốn đi cầu cứu.
“Tạm biẹt!“Lỵ Lỵ cùng Lam Dạ cũng tạm biệt rời đi.
“Có thể cho tôi biết số phòng của cậu không?“Cả người Nghê Lan gần như đã dán lên người Lôi Lâm, gé sát vào tai Lôi Lâm thì thầm.
Hơi thở nóng bỏng thổi vào lỗ tai khiến hắn có chút ngứa.
“Tôi tạm thời không có tâm tình kìa! Sau này hãy nói đi!“Lôi Lâm cự tuyệt, bây giờ trên người hắn vẫn còn ẩn ẩn đau, đâu còn lòng dạ nào chú ý tới những chuyện này?
“Tốt lắm! Tôi chờ cậu!“Nghê Lan cười duyên, sau đó hôn vào má Lôi Lâm một cái mới nhanh chóng chạy đi.
Lôi Lâm lắc đầu, quay người đi về ký túc xá của mình.
Mở cửa phòng, đồ vật trong phòng vẫn giống như trước khi đi, về tới đây chỉ có cảm giác vô cùng an toàn.
“Làm nhiệm vụ không đến một tháng, vì sao mình lại có cảm giác đã qua thật lâu?”
Lôi Lâm đóng cửa thật kỹ, để Thập Tự kiếm và cái bọc đựng đồ vật sang một bên, nằm chết dí trên giường.
Giường chiếu mềm mại bao lấy thân thể của hắn, cảm giác rất thoải mái.
“Chip! Điều tra số liệu hiện tại của tôi!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất