Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 201. Dịch Thanh Lam? Chỉ là đạo cô chưa từng yêu đương qua mà thôi!

Chương 201. Dịch Thanh Lam? Chỉ là đạo cô chưa từng yêu đương qua mà thôi!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dịch Thanh Lam nhướng mày, đây là có hàm ý khác nha.
- Ngươi nói đồ đệ của ai là Nguyên Anh tầm thường? Lãnh Vô Yên, ngươi thực cho rằng bần đạo sợ ngươi?
Lãnh Vô Yên ôm bả vai:
- Ai tầm thường thì người đó biết! Ha ha, ngươi không phải là đang cho rằng ngươi có thể đánh thắng bổn tọa đấy chứ!
Lý Nhiên và Lâm Lang Nguyệt mơ màng không rõ. Tại sao hai vị cao thủ Đế cấp như này lại cãi nhau tựa như hai tiểu hài tử vậy...
- Nàng là Dịch Thanh Lam?
Đây là lần đầu tiên Lý Nhiên thấy nàng ta. Người bị Lãnh Vô Yên xưng là "Người đáng ghét nhất".
Đạo cô này mang mạng che mặt, tướng mạo thấy không rõ, hai con ngươi ngập nước, phảng phất như có thể xem thấu lòng người.
Vóc người dấu dưới đạo bào màu trắng, tuy là không nhìn được tướng mạo chân chính, nhưng vẫn cho người ta có cảm giác là người trẻ tuổi. Đứng chung một chỗ với Lâm Lang Nguyệt đoán chừng sẽ bị người coi trở thành tỷ muội.
Dịch Thanh Lam phát giác được ánh mắt Lý Nhiên, hai mắt lóe lên. Lý Nhiên lập tức cảm thấy Thiên Địa như bị đè ép, áp lực còn mạnh hơn mấy lần bên trong Bí Cảnh. Trong nháy mắt áp hắn cong lưng.
- Dịch Thanh Lam!
Lãnh Vô Yên vừa muốn nổi đóa, đột nhiên dừng động tác lại. Chỉ thấy toàn thân Lý Nhiên tách ra kim quang, sắc vàng lan ra đầy làn da, gân cốt toàn thân "cách cách" rung động, chống đỡ áp lực thật lớn nhưng vẫn cứng rắn ưỡn ngực! Đôi mắt hắn xẹt qua một tia đỏ sậm, lạnh lùng nhìn Dịch Thanh Lam.
- Cái này là phương thức đối đãi ân nhân của Thiên Xu Viện?
- Ân nhân?
Con ngươi Dịch Thanh Lam hơi ngưng lại.
Bên ngoài thân Lý Nhiên mờ mịt huyết khí nhàn nhạt, từng bước một gian nan đi về phía nàng ta:
- Ta đã cứu hơn mười người đệ tử Thiên Xu Viện từ bên trong thú triều.
- Đối mặt với yêu nhân Phần Thần Cảnh, chỉ cần ta đến chậm một bước, Lâm Lang Nguyệt sẽ thân tử đạo vong!
- Ta vốn khinh thường thi ân cầu báo, nhưng mà...
Hắn đi đến trước mặt Dịch Thanh Lam, từ trên cao nhìn xuống nàng ta:
- Đây chính là cách thức Thiên Xu Viện đối đãi với ân nhân ư?
Con ngươi Dịch Thanh Lam run một cái. Ngoại trừ Lãnh Vô Yên, không có người khác dám chất vấn nàng ta như thế!
- Một màn vừa rồi, ngươi lại giải thích thế nào?
Chứng kiến học trò cưng của mình quần áo không chỉnh tề quỳ trên giường mát xa cho nam nhân, trái tim nàng ta thiếu chút nữa đột nhiên ngừng đập. Nếu không phải Lãnh Vô Yên ở bên cạnh, nàng ta không biết mình sẽ làm ra chuyện gì.
- Giải thích?
Lý Nhiên cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cũng không phải sư tôn của ta, ta không cần giải thích với ngươi!
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Ngươi thực sự cho rằng bần đạo không dám giết ngươi?
- Sư tôn!
Lâm Lang Nguyệt sợ hãi hô một tiếng, muốn ngăn tại trước người Lý Nhiên, lại phát hiện mình không nhúc nhích được.
Lý Nhiên gật đầu:
- Đúng vậy, ngươi không dám.
Lãnh Vô Yên lạnh lùng nói:
- Dịch Thanh Lam, ngươi nói lại loại lời này lần nữa xem, bổn tọa sẽ giết ngươi ngay lập tức.
- ...
Dịch Thanh Lam bị hai thầy trò làm cho tức gần chết.
Lãnh Vô Yên ngươi bắt nạt ta cũng đủ rồi, đệ tử của ngươi cũng đòi bắt nạt đệ tử ta?
- Bần đạo thừa nhận ngươi có ân đối với Thiên Xu Viện, nhưng ngươi cũng biết như vậy sẽ hủy hoại đạo tâm của Lang Nguyệt?
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Đồ vật bị phá hủy dễ như thế thì cần nó có lợi ích gì?
Dịch Thanh Lam nhăn mày lại:
- Ngươi nói cái gì?
- Tu hành chính là tranh đoạt với thiên đạo, mỗi một bước đều có xương trắng lót đường! Nếu như ngay cả đạo tâm mà cũng phải cẩn thận che chở, vậy sau này làm sao cạnh tranh sống sót trong vạn vật đây?
Mặt Lý Nhiên lộ vẻ khinh thường, giọng nói sang sảng:
- Đóa hoa trưng trong nhà ấm không xứng leo lên tiên lộ, chỉ có đại thụ phát triển trong Lôi Đình mới có tư cách vĩnh sinh! Ngươi thân là cường giả Đế cấp, còn cần ta nói cho ngươi biết đạo lý kia ư?
Dù sao có chỗ dựa là Lãnh Vô Yên, hắn căn bản không sợ hãi. Vừa vặn cũng xả giận cho mình và sư tôn.
Dịch Thanh Lam không tức giận, bình tĩnh nói:
- Ngươi không hiểu Vong Tình Chi Đạo, cũng chỉ giỏi nói đạo lý như vậy thôi.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Ta nghĩ, người như vậy chắc hẳn là bọn ngươi mới đúng chứ? Phải hết sức với tình thì mới quên được tình, một đám đạo cô chưa từng yêu đương, tại đây lại cứ luôn miệng nói vong tình?
- Ngươi!
Con ngươi Dịch Thanh Lam lần thứ nhất nhấc lên gợn sóng.
- Miệng lưỡi bén nhọn, Lãnh Vô Yên, đây quả là đồ đệ mà ngươi dốc lòng dạy dỗ!
Lãnh Vô Yên gật đầu:
- Đúng vậy, thật đúng là đồ đệ tốt của bổn tọa, những câu này đều nói đúng ý bổn tọa!
Lý Nhiên khiêm tốn nói:
- Đâu có, là sư tôn có phương pháp dạy bảo tốt.
Lãnh Vô Yên dựng thẳng ngón tay cái cho hắn.
Lý Nhiên mở trừng hai mắt nhìn nàng, rồi nháy mắt một cái.
- ...
Dịch Thanh Lam thiếu chút nữa tức đến mức phun máu. Hai thầy trò này căn bản chính là có cùng một cái đức hạnh!
- Đạo không giống, không thể cùng đường! Lang Nguyệt, trở về cùng bần đạo!
Dịch Thanh Lam đứng dậy muốn rời đi. Lâm Lang Nguyệt gật đầu:
- Vâng, sư tôn.
Ánh mắt nàng ta nhìn về phía Lý Nhiên có chút không nỡ, nhưng cũng không nói thêm gì.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất