Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 202. Lý Thánh Tử một thân chính khí!

Chương 202. Lý Thánh Tử một thân chính khí!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Nhiên đuổi theo ở phía sau nói:
- Dịch đạo trưởng, ngươi còn chưa nói cám ơn ta đâu đấy.
Dịch Thanh Lam mắt điếc tai ngơ. Lâm Lang Nguyệt xoay người:
- Cảm ơn...
- Không được cám ơn hắn!
- ...
Dịch Thanh Lam vung tay phải lên, thân ảnh hai người biến mất.
Trong mật thất yên tĩnh trở lại.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Dịch đạo trưởng này thật sự là không biết lễ phép, thái độ đối đãi ân nhân như thế đấy?
Lúc này hắn bắt gặp ánh mắt cổ quái của Lãnh Vô Yên, vội vàng xum xoe cười cười đi tới:
- Sư tôn, vừa rồi đệ tử biểu hiện như thế nào?
Lãnh Vô Yên gật đầu:
- Không tồi, thiếu chút nữa tức chết Dịch Thanh Lam rồi.
- Hehe sư tôn thoả mãn là tốt rồi, đây đều là điều đệ tử phải làm.
Lý Nhiên dáng tươi cười nịnh nọt.
- Cho nên...
Lãnh Vô Yên thản nhiên nói:
- Để cho Lâm Lang Nguyệt lộ đùi đấm lưng cho ngươi, cũng là điều ngươi phải làm hay sao?
Lý Nhiên:
- ...
Dịch Thanh Lam đi rồi, Lãnh Vô Yên cuối cùng cũng bỏ lớp ngụy trang xuống.
Con ngươi nàng tối lại, ánh mắt giống như u oán, khiến cho người nhìn không rõ tâm tình.
- Rốt cuộc ngươi cho Lâm Lang Nguyệt ăn bùa mê thuốc lú gì mà nàng ta nguyện ý mặc thành cái dạng kia, lại bóp vai cho ngươi?
Nàng có nghe qua danh tính Lâm Lang Nguyệt. Thiên tài mạnh nhất đương đại Thiên Xu Viện, cũng là đệ tử đắc ý nhất của Dịch Thanh Lam, càng là người còn sống đi ra từ trong Đạo Tuyệt Tử Địa.
Theo lý thuyết, có lẽ sẽ có đạo tâm vững chắc, tâm như băng thanh.
Sao mà lại giống như câu lan nữ tử, cam nguyện làm việc này cho nam nhân chứ?
Lý Nhiên gãi đầu:
- Đệ tử cũng không có làm cái gì mà... Chỉ là tâm sự, ăn cơm nói chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng...
Lãnh Vô Yên trợn mắt trắng liếc hắn:
- Ngươi đường đường Thánh Tử Ma Đạo, lại còn nói chuyện lý tưởng nhân sinh gì với thủ tịch chính đạo đây?
Nàng hiểu rất rõ Lý Nhiên. Không có mấy người nữ nhân có thể chịu được cái miệng dẻo quẹo của gia hỏa này.
Nhất định là tẩy não Lâm Lang Nguyệt rồi, lừa tình con gái người ta, tựa như lúc ấy thổ lộ với chính mình vậy... Nghĩ đến đây, trong lòng Lãnh Vô Yên ê ẩm, quay đầu không hề để ý hắn.
Lý Nhiên lập tức luống cuống, vội vàng đi đến trước mặt nàng:
- Sư tôn, đệ tử sai rồi.
Lãnh Vô Yên không biểu tình, coi như không nghe thấy. Lý Nhiên thấp giọng nói:
- Sư tôn, nếu không người đánh đệ tử một chầu cho hả giận đi?
Lãnh Vô Yên căn bản không thèm phản ứng lại với hắn.
Lý Nhiên đi đến phía sau nàng, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, nói khẽ bên tai:
- Tiểu bảo bối Vô Yên đừng nóng giận có được không?
Lãnh Vô Yên: O.O Gian manh!
Gò má nàng đỏ bừng, trên người nổi lên tầng tầng da gà, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.
Buồn nôn,
Quá buồn nôn rồi!
Hơi nóng phả lên tai khiến cho toàn thân nàng căng cứng, đầu ngón tay dùng sức nắm lấy làn váy, cố gắng bảo trì bình tĩnh.
Lý Nhiên nhướng mày.
Này mà vẫn kiên trì nổi sao?
Xem ra sức chống cự của sư tôn càng ngày càng mạnh rồi.
Nhìn vành tai trắng nõn trước mắt, ma xui quỷ khiến thế nào, hắn cắn nhẹ nhẹ một cái.
- !!!
Toàn thân Lãnh Vô Yên tê dại giống như là bị điện giật, rốt cuộc không thể gượng được nữa, nàng lắc mình một cái chạy đến trong góc, hai tay ôm lấy đôi má nóng hổi, lắp bắp lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi ngươi ngươi ngươi... Cái tên nghịch đồ này, sao lại không cần mặt mũi như thế? Không biết xấu hổ!
- Chỉ cần sư tôn không tức giận, đệ tử muốn da mặt dày như thế nào cũng được.
Lý Nhiên đi đến trước mặt nàng, cười tủm tỉm nói:
- Mà thân mật với nữ nhân của mình chính là sự tình thiên kinh địa nghĩa, làm sao lại là không biết hổ thẹn rồi hả?
- Ai là nữ nhân của ngươi chứ?
Lãnh Vô Yên quay đầu qua, khóe miệng nhếch lên, hừ hừ nói:
- Ngươi muốn thân mật, vậy đi tìm Lâm Lang Nguyệt kìa, ít đến trêu chọc bổn tọa.
- Vâng, đệ tử tuân mệnh.
Lý Nhiên quay người định đi ra ngoài. Lãnh Vô Yên không nghĩ tới hắn còn dám làm như vậy, tức tới mức dậm chân:
- Ngươi dám!
Lý Nhiên xoay người, cười giống như không cười nhìn nàng:
- Sư tôn rốt cuộc là muốn đệ tử đi hay là không đi?
- Bổn tọa... A... !
Lãnh Vô Yên trừng lớn mắt phượng, trong ánh mắt tràn đầy bối rối. Nàng muốn đẩy Lý Nhiên ra, nhưng lại không nhấc nổi một chút sức lực, chỉ có thể đỏ mặt để hắn hôn.
Thật lâu thật lâu qua đi.
Lãnh Vô Yên cúi đầu xuống, vành tai nhiễm sắc đỏ ửng, trong đôi mắt giống như có phong ba nhộn nhạo. Nàng vô lực tựa ở trong ngực Lý Nhiên:
- Ngươi là cái tên nghịch đồ...
Lý Nhiên ôm nàng, thấp giọng nói bên tai nàng:
- Sư tôn, đệ tử nhớ người.
Lãnh Vô Yên thoáng im lặng. Đôi mắt mịt mờ sương mù, tình ý đậm đặc đến tan không ra. Nàng cắn môi, thở dài nói:
- Khắc tinh trời sinh của ta, bổn tọa thật sự là không chịu nổi trong tay ngươi rồi.
Lý Nhiên hỏi:
- Chẳng lẽ sư tôn không muốn?
Lãnh Vô Yên cúi đầu, âm thanh như muỗi...
- Nếu không phải bổn tọa nguyện ý, ngươi sao có thể dễ dàng khinh bạc? Ta đã sớm một kiếm chém chết ngươi tên tiểu tặc này rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất