Chương 203. Lý Thánh Tử một thân chính khí!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Nhiên cười hà hà, chặn ngang ôm lấy nàng đi nhanh về phía giường.
- Ngươi muốn làm điều gì?
Lãnh Vô Yên hoảng sợ nói. Lý Nhiên ôm nàng ngồi ở bên giường:
- Sư tôn đừng hiểu lầm, đệ tử chỉ là muốn nói chuyện với sư tôn một chút mà thôi.
- Chắc chắn chỉ là trò chuyện? Ngươi đừng có mơ đánh chủ ý gì khác.
Vẻ mặt Lãnh Vô Yên cảnh giác. Lý Nhiên nói:
- Đệ tử làm người chính trực, người người xưng tiểu lang quân thành thật dũng cảm, sư tôn còn không tin được đệ tử?
- Ngươi có tí quan hệ gì với hai chữ chính trực này sao?
Lãnh Vô Yên trợn mắt trắng, cũng không đứng dậy, giống như con mèo nhỏ ngồi tựa ở trong lồng ngực của hắn. Nghe tiếng tim đập cường tráng hữu lực, trong nội tâm một mảnh an bình.
Lý Nhiên tò mò hỏi:
- Sư tôn làm sao biết đệ tử ở đây vậy?
Lãnh Vô Yên đáp:
- Là Tần Như Yên nói cho bổn tọa, nói ngươi mất tích tại Thập Vạn Đại Sơn.
Nàng tự thuật đơn giản sự tình qua một lượt.
- Thì ra là thế.
Lý Nhiên hiểu rõ gật đầu. Lãnh Vô Yên nghĩ đến cái gì, cau mày nói:
- Bổn tọa xem nàng có vẻ rất quan tâm ngươi đấy, các ngươi không có quan hệ gì mà không thể cho ai biết đấy chứ?
Lý Nhiên lắc qua lắc lại:
- Không có, đương nhiên không có!
Lãnh Vô Yên gật đầu:
- Tần Như Yên kia Nguyên Âm chưa tán, có lẽ cũng không phát sinh gì với ngươi...
- Nguyên Âm không tán?
Lý Nhiên nghe vậy sững sờ:
- Hợp Hoan Tông không phải là tông môn song tu sao, sao lại sẽ...
Lãnh Vô Yên buồn cười nói:
- Ai nói với ngươi tông môn song tu là phải làm chuyện này đấy? Hạ nhân A Thấm kia của ngươi lúc đó chẳng phải luyện công pháp song tu sao, đến nay vẫn là tấm thân xử nữ đó.
Lý Nhiên gãi đầu:
- Vậy cũng đúng...
Hóa ra Tần Như Yên yên thị mị hành như vậy, tất cả đều là giả vờ.
Đột nhiên hắn ý thức được cái gì, khẩn trương nói:
- Sư tôn, ngươi còn có thể xem tướng nữa?
Lãnh Vô Yên tùy ý nói:
- Cái này có được tính là xem tướng gì đâu, chỉ là năng lực phân biệt cơ bản nhất mà thôi.
Nếu không phải nhìn ra Lâm Lang Nguyệt còn trinh, hai người cũng không làm sự tình hoang đường, nàng làm sao dễ dàng tha thứ hắn như vậy? Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương nói:
- Vậy với nam nhân... Sư tôn cũng có thể nhìn ra được sao?
- Không nhất định.
Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:
- Nguyên Âm tản đi là tản, nhưng Nguyên Dương thì có thể không ngừng bổ sung, nhất là võ tu, khí huyết như như rồng, cơ hồ nhìn không ra có gì khác.
- Vậy là tốt rồi.
Lý Nhiên nhẹ nhàng thở ra. Lãnh Vô Yên nhướng mày:
- Ngươi không phải là làm chuyện xấu gì rồi chứ?
- Làm sao có thể, làm sao có thể ha ha...
Lý Nhiên cười cười xấu hổ. Lãnh Vô Yên hoài nghi dò xét hắn cả buổi, hừ hừ nói:
- Bổn tọa sẽ không hỏi gì về hôn ước trước kia gia tộc ngươi định ra, nhưng nếu ngươi dám hát hoa ngắt cỏ, nhất định phải trả giá đắt...
Lý Nhiên nghiêm mặt nói:
- Đệ tử một thân chính khí, chưa bao giờ dám câu tam đáp tứ!
- Vậy tốt nhất thì...
Lãnh Vô Yên còn chưa nói hết lời, lập tức lách mình đứng ở một bên.
- Có người đến.
Qua không bao lâu, ba muội tử như hoa như ngọc vọt lên. Sau khi Nhạc Kiếm Ly nhìn thấy hắn thì giật mình, che miệng, hai mắt đẫm lệ mông lung:
- Lý Nhiên!
Trong mắt Tần Như Yên nhúc nhích thần thái tung tăng:
- Lý Thánh Tử, ta đã biết ngươi nhất định không có chuyện gì mà!
Thịnh Tri Hạ cũng nhẹ nhàng thở ra, vừa cười vừa nói:
- Có thể nhìn thấy Lý Thánh Tử bình an vô sự, thật sự là quá tốt...
- ...
Lãnh Vô Yên nhìn xem Lý Nhiên bị oanh oanh yến yến vây quanh, thân thể mềm mại run nhè nhẹ:
- Hay cho câu một thân chính khí!!!
Từ khi nhìn thấy Lâm Lang Nguyệt mát xa cho Lý Nhiên, trong lòng Lãnh Vô Yên ngoại trừ ghen tị ra thì loáng thoáng cũng có chút thích thú.
Dù sao thì đó cũng là đồ đệ của Dịch Thanh Lam.
Dù cực kỳ giận khi nhìn thấy nàng ta quần áo xộc xệch, ngoan ngoãn vâng lời Lý Nhiên, khiến cho nàng có cảm giác rất hả giận.
Nàng cũng không chấp nhặt bọn họ.
Còn bây giờ thì sao?
Công chúa Đại Thịnh Hoàng Triều, Thủ Tịch Vạn Kiếm Các, Thánh Nữ của Hợp Hoan Tông, bọn họ không phải nghiêng nước nghiêng thành thì cũng là thiên tài tuyệt thế.
Vậy mà lúc này, tất cả bọn họ đều đứng đó hỏi han ân cần Lý Nhiên.
- Ngươi nói đây là một thân chính khí, không tam thê tứ thiếp sao?
Lãnh Ngọc Yên run rẩy khoé miệng.
Không khéo mấy cô nương xinh đẹp ở đây đều bị hắn ăn hết rồi.
Dấm chua từ người nàng toả ra bốn phía.
- Tên nghịch đồ này, thật là tức chết mà!
Lãnh Vô Yên hờn dỗi, yên lặng đứng đó.
Cảm nhận được cảm xúc của nàng, Lý Nhiên có hơi giật mình, hắn đứng dậy đi lại gần nàng.
Lúc này, mọi người mới tỉnh hồn lại.
Lãnh Vô Yên vẫn đang đứng đây mà.
Đây chính là chưởng môn của U La Điện, là Đế Cấp đại năng, nổi tiếng là giết người như ngoé.
Các nàng vội vàng khom người, chắp tay hành lễ.
- Vãn bối bái kiến Chưởng Môn, kính mong Chưởng Môn khoan dung bỏ qua cho sự thất lễ này.
Lãnh Vô Yên bình tĩnh mà yên lặng nhìn các nàng.
Ba người đứng đó, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.