Chương 206. Dịch Thanh Lam: nghịch đồ, thế mà lại dám trêu chọc vi sư!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Nhiên thật sự không phải lãng tử hay nói mấy lời mây bay giả dối.
Không những vậy, hắn còn có tâm chí kiên nghị, dũng mãnh tiến lên.
Một thiếu niên thiên tài chưa tròn hai mươi tuổi mà Phật Đạo Song Tu, thân thể như rồng, thiên phú mạnh mẽ làm người ta khó có thể tin được.
Pháp tướng của Tinh Thần Cự Nhân là cách cục mà có thể đến cả đại năng cũng không thể có được.
Còn Hám Thế Thần Lôi cùng với Trảm Ma Kim Cương kia nữa. Thậm chí nàng ta còn cảm giác như Lãnh Vô Yên cũng không thể dạy ra được một đệ tử như vậy.
- Nếu không ngã xuống, người này chắc chắn có thể bước vào Đế Cảnh.
Giờ khắc này, cuối cùng nàng ta cũng hiểu được lựa chọn của Lâm Lang Nguyệt.
Trong trí nhớ khi nãy, Dịch Thanh Lam còn nghe được Lý Nhiên nói:
- Nếu ta chính là Thiên Đạo thì sao?
- Nếu trên đỉnh đầu ta là bầu trời, trên người khoác tinh hà, vậy không phải Minh Nguyệt này của ngươi cũng nằm trong lòng bàn tay ta sao?
- Thiên phú của ngươi có mạnh đến mấy thì giờ cũng chỉ là Nguyên Anh Kỳ thôi, ngươi dựa vào cái gì mà có thể to gan muốn thay thế Thiên Đạo hoàn toàn?
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
Không biết vì sao, nàng ta đột nhiên nhớ tới uy áp từ trên cao nhìn xuống mình.
- Thật quá cuồng vọng.
…
Lâm Lang Nguyệt tò mò nhìn sư tôn của mình, lúc này Dịch Thanh Lam đã biến đổi sắc mặt liên tục, khi thì gật đầu, lúc lại lắc đầu rồi nghiến răng nghiến lợi.
- Sư tôn, người làm sao vậy?
- Hả?
- Lang Nguyệt, ngươi quá xúc động rồi!
Dịch Thanh Lam nói tiếp.
- Dù Lý Nhiên thật sự có tư chất đạt đến Đế Cảnh… Nhưng thế sự biến đổi thất thường, với tính tình cuồng vọng lỗ mãng của hắn, nếu chẳng may vì quá đắc ý mà ngã xuống, vậy chẳng phải ngươi cũng chôn vùi tiên lộ theo cùng sao?
Lâm Lang Nguyệt mỉm cười nói.
- Có sư tôn ở đây, đệ tử rất yên tâm.
- Hả?
Dịch Thanh Lam sửng sốt.
Lâm Lang Nguyệt nghiêm túc nói.
- Lý Nhiên vốn có thực lực cực mạnh, hơn nữa còn có hai vị Đế Cấp là người và Lãnh Vô Yên bảo vệ ở bên. Có hai vị Đế Cấp bảo hộ, hắn muốn ngã cũng không ngã nổi.
Dịch Thanh Lam nhíu mày hỏi.
- Vì sao bần đạo phải bảo hộ hắn?
Lâm Lang Nguyệt ra vẻ tội nghiệp hỏi lại.
- Chẳng lẽ sư tôn muốn trơ mắt nhìn đạo tâm của đồ nhi tiêu tán ư?
- …
Dịch Thanh Lam vừa bực mình vừa buồn cười.
- Giỏi lắm, giờ lớn rồi, ngươi đã biết tính kế cả vi sư rồi!
- Chuyện này đâu gọi là tính kế, là người muốn bảo vệ tiên lộ của đồ đệ mà thôi.
Lâm Lang Nguyệt vui vẻ ôm cánh tay của sư phụ làm nũng.
Dịch Thanh Lam ngây ngẩn cả người.
Hơn mười năm nay, từ khi thầy trò các nàng ở chung đến giờ, Lâm Lang Nguyệt vẫn luôn kính trọng nàng ta, chưa bao giờ trở nên thân thiết, gần gũi như vậy.
Điều này khiến nàng ta cảm thấy ấm lòng.
- Hình như Lang Nguyệt thật sự thay đổi rồi, nhưng thay đổi như vậy, bần đạo vẫn rất thích.
- Còn Lý Nhiên... vì Lang Nguyệt, ta chắc chắn sẽ không để hắn ngã xuống.
Nhớ lại tên tiểu tặc cuồng vọng kia, giọng nói trêu tức còn vang vọng bên tai nàng ta.
- Đạo cô chưa từng nói đến chuyện luyến ái mà cũng có tư cách nói Vong Tình sao?
Dịch Thanh Lam tức giận đến nghiến răng.
- Thật là khó chịu!
…
Nam Phong Thành.
Lý Nhiên đang uống rượu quên sầu, dưới chân đầy rẫy vò rượu rỗng.
Nhạc Kiếm Ly, Tần Như Yên và Thịnh Tri Hạ bất đắc dĩ nhìn hắn.
- Lý Thánh Tử, ngươi đã uống cả ngày rồi… Rượu của Thu Phong Lâu cũng sắp bị ngươi uống gần hết rồi.
Lý Nhiên lắc đầu thở dài.
- Ngươi biết cái gì, ta đang uống rượu giải sầu. Nhưng vì sao uống vào lại không say chứ? Lão bản, ngươi bán rượu giả cho ta đúng không?
- …
Tần Như Yên không biết nói gì.
- Ngươi cũng đã là Nguyên Anh Kỳ rồi, đừng nói là uống rượu, cho dù có ném ngươi vào trong thùng rượu thì ngươi cũng không say được đâu.
Lý Nhiên sáng bừng mắt lên.
- Ngâm trong thùng rượu? Ý kiến hay!
- …
Thật vất vả mới kiềm hãm hắn lại được.
Thịnh Tri Hạ khó hiểu hỏi.
- Nhưng Lý Thánh Tử ngươi đang sầu vì chuyện gì vậy?
Lý Nhiên thở dài.
- Ngươi còn nhỏ, ta có nói, ngươi cũng không hiểu.
Thịnh Tri Hạ không phục, cúi đầu nhìn lại mình.
- Gạt người, ta cũng đâu có nhỏ!
Lý Nhiên âu sầu chống cằm.
- Haizz… lần này sư tôn thật sự ghen tị, đều trở về tông môn luôn rồi, làm sao bây giờ?
Thấy Lý Nhiên ủ rũ, Thịnh Tri Hạ nói.
- Lý Thánh Tử, có phải ngươi đang lo lắng về vấn đề trở về bằng cách nào không? Không sao đâu, ngươi có thể dùng Truyền Tống Trận của Thịnh Tộc.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Không phải chuyện này.
Dù không thể dùng Truyền Tống Trận, hắn vẫn còn có Long Liễn Loan Gía, không cần hao phí một tia linh lực này mà vẫn có thể quay về tông môn được.
Quan trọng là sau khi trở về thì phải làm như thế nào đây?
Lần trước bị bại lộ chuyện có hôn ước, hắn vắt hết óc dỗ dành sư tôn mấy ngày mới khiến nàng hết giận.
Mà lần này hắn còn “ở chung” với Lâm Lang Nguyệt, còn chuyện với Nhạc Kiếm Ly nữa.
Chuyện để sư tôn bảo thủ hết giận này làm khó hắn rồi.
Thịnh Tri Hạ cúi đầu thì thầm.
- Lý Thánh Tử, nếu không vội thì trở về Vô Ương Thành cùng bản cung được chứ?