Chương 208. Thịnh Tri Hạ bi bị dọa khóc
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Giờ đây, tinh thần của hắn giống như thị giác của thượng đế vậy, một chút động tĩnh nhỏ cũng không trốn khỏi hai mắt của hắn.
Lúc này, Nhạc Kiếm Ly đang đi qua đi lại trong phòng, thỉnh thoảng lại mở cửa ra dò xét xung quanh.
Nàng có chút chờ mong, lại có chút thẹn thùng, sợ hãi.
Còn Tần Như Yên lại dán cả người lên vách tường như muốn nghe lén động tĩnh của phòng Lý Nhiên.
- …
Lý Nhiên nhướn mày.
- Cô nàng này chắc chắn có vấn đề!
Hắn hồn nhiên quên bản thân cũng đang rình coi người ta.
Lúc này, có một chút dị động ở trên lầu, hắn vô thức tra xét lên trên.
Chỉ thấy trong phòng ngủ hoa lệ, Thịnh Tri Hạ đang ôm chăn lăn qua lăn lại, trằn trọc không ngủ được.
Nàng ta đỏ mặt lẩm bẩm.
- Lý Thánh Tử và Nhạc thủ tịch ở trong mấy phòng gần nhau như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ… Không, không được, Thịnh Tri Hạ, bỏ cái suy nghĩ đen tối này khỏi đầu ngay, mau mau quên đi!
- Nhưng bản cung lại không thể quên được.
- Lý Thánh Tử là Thánh Tử Ma Đạo, Nhạc thủ tịch là Kiếm Tiên của Chính Đạo. Nhìn đi nhìn lại, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau, sao lại có thể trở thành đạo lữ của nhau được nhỉ?
- Không đúng, không phải U La Điện cấm tình yêu nam nữ sao? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Thịnh Tri Hạ vò một mớ tóc mà vẫn chưa nghĩ ra được vì sao.
Lý Nhiên thu hồi thần thức, ngơ ngẩn ngồi trên ghế.
Sau khi yên lặng một lúc, Lý Nhiên mới thì thào.
- Chết dở, lộ tẩy rồi!
Lý Nhiên xoa mi tâm, mặt lộ vẻ trầm tư. Mình rốt cuộc là vì sao mà bị lộ nhỉ? Hắn cùng Nhạc Kiếm Ly đã có ràng buộc từ trước, nhưng những chuyện kia đều là bí mật của bọn họ, người khác không thể nào biết được. Huống hồ nghe Thịnh Tri Hạ nói, có vẻ đã biết việc bọn họ đi qua Vân Vũ rồi.
Chuyện này vừa mới xảy ra không bao lâu, sao nàng ta lại biết được chứ?
- Chẳng lẽ là Tần Như Yên tiết lộ ra ngoài?
Lý Nhiên suy nghĩ một chút, cảm giác không đúng lắm.
Tần Như Yên từng nhìn thấy dáng vẻ hắn lộ sát tâm, biết hắn tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay. Huống hồ việc này mà bị tiết lộ ra ngoài cũng không có lợi gì cho nàng ta cả. Nếu như muốn dùng bí mật này uy hiếp hắn, vậy càng không thể nào nói cho người khác biết.
- Xem ra là bị Thịnh Tri Hạ theo dõi rồi.
Lý Nhiên lộ ra ánh mắt lạnh lùng:
- Nếu thật sự có ý đồ xấu gì, cho dù là Hoàng Nữ thì lão tử cũng giết không tha!
Trên thuyền, người có thực lực mạnh nhất chính là Vương Tướng Quân, nhưng chẳng qua cũng chỉ là một Nguyên Anh Hậu Kỳ mà thôi. Ngay cả Phân Thần mà hắn cũng có thể chém chết được, Nguyên Anh còn có thể ngăn được hắn à?
Lý Nhiên trực tiếp ra khỏi phòng, một đường đi thẳng lên lầu.
...
Thịnh Tri Hạ vẫn còn ở trên giường lăn qua lăn lại, đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Nàng ta hắng giọng một cái:
- Ai thế?
Ngoài cửa truyền đến giọng thị vệ:
- Khởi bẩm công chúa điện hạ, Lý Thánh Tử nói có chuyện tìm người.
-Lý Thánh Tử?
Thịnh Tri Hạ nhất thời cả kinh:
- Chờ chút.
Nàng ta vội vàng rời khỏi giường, nhìn về phía gương sửa soạn lại tóc tai một chút, rồi vuốt lại nếp nhăn trên y phục, sau đó mới đoan trang ngồi lên ghế.
- Được rồi, mời Lý Thánh Tử vào đi.
- Vâng, mời Thánh Tử vào.
Thị vệ mở cửa phòng, Lý Nhiên cười mà tiến vào:
- Tham kiến công chúa điện hạ.
Thịnh Tri Hạ đứng dậy:
- Lý Thánh Tử đừng khách khí, tìm bản cung có chuyện gì sao?
Lúc này, cửa phòng vừa hay đóng lại. Trong nháy mắt, Lý Nhiên đã thu liễm nụ cười lại, một tay bịt miệng nàng ta lại rồi trực tiếp đè lên giường.
- Ưm!
Ánh mắt Thịnh Tri Hạ đầy vẻ hoảng sợ, không biết vì sao hắn bỗng làm thế. Trong lúc nhất thời thậm chí nàng ta còn quên cả phản kháng.
Lý Nhiên đầu tiên là mở Phá Vọng Đồng ra, tỉ mỉ xem xét trong phòng, xác định không có bất kỳ trận pháp hay cơ quan nào rồi mới thi triển trận pháp cách âm. Sau đó, hắn cúi đầu nhìn Thịnh Tri Hạ, ánh mắt sắc bén, lạnh nhạt tột cùng:
- Nói, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?
Thịnh Tri Hạ:
- Ưm ưm ưm!
- ...
- Quên mất, che miệng thì ngươi không nói được.
Lý Nhiên buông tay ra, Thịnh Tri Hạ đứng dậy rồi vội vã chạy về phía cửa. Nhưng vừa mới chạy chưa được hai bước là đã huỵch một tiếng mà ngã xuống đất.
Chỉ thấy một sợi dây đỏ trói nàng ta lại, hai tay buộc lại với nhau, đặt thật cao trên đỉnh đầu. Thân thể bị trói thành hình dạng xấu hổ, vóc người có lồi có lõm đều lộ hết ra ngoài. Một luồng u quang lóe lên, nàng ta bị lực lượng vô hình giữ lấy, treo ở không trung. Lý Nhiên dời ghế, bình chân như vại mà ngồi đối diện với nàng ta.
- Thịnh công chúa, đừng có nghĩ sẽ làm ra cái gì, bởi vì sự gian trá của ngươi không qua được mắt ta đâu!
Thịnh Tri Hạ vội vã nói:
- Bản cung cảnh cáo ngươi, ngươi không được làm xằng bậy, ngoài cửa đều là thị vệ của Thịnh Tộc ta!
Lý Nhiên nhún nhún vai:
- Vậy ngươi kêu đi! Kêu rách cổ họng xem sẽ có ai đến cứu ngươi hay không?
- Người đâu! Hộ giá!
Thịnh Tri Hạ gào nửa ngày mà bên ngoài căn bản không có người đáp lại.
Nàng ta nỗ lực sử dụng tu vi, nhưng ngay một giây kế tiếp, một lưỡi đao màu đen đã đặt trên cổ nàng ta.