Chương 209. Thịnh Tri Hạ bi bị dọa khóc
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ cần nàng ta cử động một chút thôi thì tuyệt đối sẽ không chút do dự mà chém xuống.
Gương mặt nhỏ nhắn của Thịnh Tri Hạ lạnh lùng như sương giá, nàng ta tức giận nói:
- Bản cung có lòng tốt mời ngươi đi cùng, vì sao ngươi lại còn đối xử với bổn cung như vậy?
Nàng ta còn tưởng rằng Lý Nhiên sẽ làm vài chuyện không thể nói ra với nàng ta.
- Lòng tốt?
Lý Nhiên hơi nheo mắt lại:
- Đã như vậy, vì sao ngươi phải bí mật theo dõi ta?
Thịnh Tri Hạ sửng sốt.
- Bổn cung theo dõi ngươi lúc nào chứ?
- Còn mạnh miệng vậy sao?
Lý Nhiên nhe răng cười:
- Có lẽ Thịnh công chúa đã quên mất ta là người trong Ma Đạo, am hiểu nhất chính là nghiêm hình bức cung!
Trong tay hắn lóe lên u quang, một thanh dao găm sắc bén xuất hiện. Hắn đứng lên rồi đi tới trước mặt Thịnh Tri Hạ, lưỡi dao lạnh như băng di qua di lại trên người nàng ta, khiến cho nàng ta đều dựng hết cả tóc gáy lên.
- Ngươi… ngươi ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Bản cung là công chúa của Đại Thịnh Hoàng Triều, tốt nhất là ngươi đừng có xằng bậy!
Thịnh Tri Hạ lắp bắp nói.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Không phải vội, nếu Thịnh công chúa không muốn nói, vậy chúng ta sứ từ từ chơi thôi. Làn da trắng nõn nhẵn nhụi này chính là vật liệu may mặc tốt nhất, nếu như cắt hỏng thì quá đáng tiếc, nên ta sẽ cắt từng chút từng chút một thôi.
- Vật liệu may mặc?
Thịnh Tri Hạ không phản ứng kịp.
- Đúng vậy, da thân trên có thể dùng làm y phục, da ở hai chân có thể làm đế giày, còn da bắp đùi mềm mại nhẵn mịn nhất có thể làm một đôi bao tay! Tới mùa đông dùng hẳn là sẽ ấm áp lắm đây!
Lý Nhiên liếm môi một cái, dáng vẻ cực kỳ giống biến thái. Thịnh Tri Hạ run rẩy cả người, tóc gáy phía sau lưng đã dựng hết lên. Nàng ta cắn răng nghiến lợi nói:
- Tên ác ma này, bản cung có thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
- Yên tâm, nhất thời ngươi sẽ không chết được ngay đâu. Tay nghề này của ta phải thực hiện khi người còn sống, hiệu quả mới có thể đạt được cực hạn. Đau đớn cùng căm phẫn sẽ khiến cho cơ thể của ngươi căng cứng, rồi da ngươi sẽ chặt lại, như vậy mới càng thêm mềm mại và co dãn. Cho nên cứ tức giận thoải mái đi! Như vậy sẽ chỉ làm ta hưng phấn thêm thôi!
- Hi hi hi!
Lý Nhiên cười quái dị, lại liếm liếm lưỡi dao, sau đó sửng sốt một chút, xoay người ọe một tiếng
…
Nhập vai diễn quá sâu rồi thì phải.
- Bắt đầu từ đâu nhỉ?
Lý Nhiên tỏ vẻ nghiêm túc suy nghĩ. Thịnh Tri Hạ ngây ngốc nhìn hắn, cảm nhận được mũi dao lạnh như băng, nước mắt đột nhiên phiếm ướt viền mắt.
- Biến thái!
Nói xong thì oa một tiếng khóc lên.
- ...
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt:
- Này, ta còn chưa có động thủ đâu...
- Hu hu…
Thịnh Tri Hạ lớn tiếng khóc, tiếng khóc vang lên điếc tai nhức óc. Lý Nhiên trợn tròn mắt nhìn:
- Ta chỉ là tùy tiện thể hiện một tí, đáng sợ tới vậy sao?
- Tốt xấu gì ngươi cũng là một Hoàng Nữ, Tu Hành Giả thuộc Kim Đan Cảnh, khóc cái gì mà khóc chứ!
Nhưng mà Thịnh Tri Hạ lại càng khóc càng dữ, thanh âm phảng phất như Ma Âm trôi vào trong não, nhất thời đầu óc Lý Nhiên đau nhức như vừa bị đánh vậy.
- ...
Sau nửa canh giờ. Lý Nhiên nằm bò trên bàn, hai mắt dại ra. Mà Thịnh Tri Hạ với con mắt sưng đỏ, trút mưa xối xã, thoáng chút lại tiếp tục khóc thút thít.
- Ta nói này.
Lý Nhiên chậm rãi mở miệng, giọng điệu nặng nề:
- Ngươi chắc là nghe hiểu được, vừa rồi là ta đang hù dọa ngươi mà?
- Nghe không hiểu!
Giọng nói của Thịnh Tri Hạ khàn khàn.
- Rõ ràng là ta bị theo dõi, ngươi dựa vào cái gì khóc hăng như thế?
Lý Nhiên ủy khuất vô cùng. Thịnh Tri Hạ lại nức nở nói:
- Ai theo dõi ngươi? Bản cung căn bản không biết ngươi đang nói cái gì.
Lý Nhiên nhướng mày, nói ngay vào điểm chính:
- Vậy làm sao ngươi biết chuyện của ta với Nhạc Kiếm Ly?
Thịnh Tri Hạ sửng sốt, sau đó gò má bỗng đỏ bừng lên. Thì ra hắn nói việc này sao.
Thịnh Tri Hạ nhớ lại hình ảnh đã thấy ngày hôm đó, sắc mặt ngay lập tức đỏ bừng bừng, trái tim đập nảy lên thình thịch.
- Ngươi… ngươi đang nói cái gì, bổn cung nghe không hiểu gì cả.
- Nghe không hiểu?
Lý Nhiên híp mắt lại, lộ ra vẻ nguy hiểm.
- Tốt nhất ngươi đừng có thử thách sự kiên nhẫn của ta, chẳng lẽ ngươi muốn để cho tất cả mọi người ở đây chôn cùng mình sao?
Thịnh Tri Hạ im lặng. Mặc dù Lý Nhiên là anh hùng đã chống lại Thú Triều, nhưng đó là đứng trên lập trường của con người, cũng không đại biểu hắn là kẻ thiện nam tín nữ gì cả.
Mà ngược lại, hắn còn là Thánh Tử của Ma Đạo sát phạt quyết đoán.
Thịnh Tri Hạ ủ rũ cúi đầu nói:
- Làm sao mà ngươi biết được...
Nàng ta rõ ràng giấu rất kỹ, Lý Nhiên sao lại phát hiện chứ?
- Ngươi không cần quan tâm. Nói đi, ngươi theo dõi ta thế nào, tại sao muốn theo dõi ta?
Hắn bóp gương mặt xinh đẹp của Thịnh Tri Hạ, cười híp mắt nói:
- Nếu như bị ta phát hiện ngươi đang nói dối, cẩn thận khuôn mặt của ngươi không giữ được nữa.
- ...
Gò má truyền tới xúc cảm cùng nhiệt độ làm cho nàng ta xấu hổ và giận dữ gần chết. Dựa vào thân phận cao quý của nàng ta, chưa bao giờ có ai dám khinh bạc nàng ta như vậy.