Chương 211. Không đúng, Thịnh Tri Hạ có vẻ không thích hợp!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dựa theo yêu cầu của hắn, làm ra những động tác xấu hổ, nói vài lời khiến người nghe đỏ mặt tía tai. Mà cảnh đó còn bị đối phương dùng Lưu Ảnh Thạch quay lại nữa. Lúc này, cả ý muốn chết cũng đã dâng lên trong lòng Thịnh Tri Hạ luôn rồi.
- Phụ hoàng, nhi thần có lỗi với người!
Nàng ta ôm đầu gối, trong mắt mênh mang hơi nước. Thân là Hoàng Nữ của Thịnh Triều, thân phận tôn quý, địa vị cao thượng, nàng ta chưa từng trải qua loại chuyện như vậy, quả thực đã phá vỡ phòng tuyến sinh lý cùng tâm lý của nàng ta. Đột nhiên, Thịnh Tri Hạ nghĩ tới điều gì.
- Cái dáng vẻ kia, không phải là giống với dáng vẻ của Nhạc thủ tịch đêm đó sao... Trời ạ!
Nàng ta lập tức mặt đỏ tới mang tai, hận không thể chui vào trong lòng đất luôn.
- Muốn chết muốn chết thật, thật mắc cỡ chết người ta mà!
- Lý Nhiên, tên ác quỷ nhà ngươi!
...
Trong phòng khách dưới tầng, Lý Nhiên đang chăm chú tìm kiếm trong mỗi một góc phòng. Nhạc Kiếm Ly nghi ngờ nói:
- Ngươi đang tìm cái gì vậy?
Lý Nhiên tỏ ra cẩn thận.
- Xoay mình trên đường núi trơn trượt, cẩn thận lật xe!
Sáng sớm hôm sau, Tần Như Yên ra khỏi phòng. Vịn lan can nhìn ra xa, ánh mặt trời chiếu xuống người cực kỳ ấm áp, đám mây mù phảng phất như có thể vươn tay chạm đến. Nàng ta thích ý duỗi người, đường cong thắt lưng uyển chuyển hiện ra không sót chút nào.
- Đêm qua thật là yên tĩnh.
Tần Như Yên chớp chớp ánh mắt.
- Nhớ đến việc Lý Thánh Tử dùng trận pháp cách âm, thật đúng là cẩn thận quá mức mà.
. Tiếp xúc mấy hôm nay, dựa vào sự hiểu biết của nàng ta với Lý Nhiên, tối qua chắc chắn hắn sẽ không thành thật như vậy. Nàng ta đi tới trước cửa, nhẹ nhàng gõ lên cửa.
- Lý Thánh Tử, không còn sớm nữa, nên dậy ăn sáng thôi.
Kết quả đợi nửa ngày, một chút động tĩnh cũng không có.
- Chẳng lẽ hắn đã dậy rồi?
Tần Như Yên lắc đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.
Lúc đi qua phòng của Nhạc Kiếm Ly, cửa phòng đột nhiên mở ra, Lý Nhiên với dáng vẻ thoải mái bước ra ngoài.
- Chào buổi sáng Tần Thánh Nữ.
- ...
Tần Như Yên nhìn hắn một cái, lại thấy Nhạc Kiếm Ly đang xấu hổ đứng ở phía sau hắn, không khỏi có chút sững sờ.
- Lý Thánh Tử, ngươi không thèm tránh mặt luôn hả?
Nàng ta nghi ngờ hỏi. Nhưng Lý Nhiên lại nhún nhún vai:
- Tầng này chỉ có ba người chúng ta, mà ngươi cũng đã biết rồi, còn có gì phải giấu nữa đâu?
- Cũng phải.
Tần Như Yên gật đầu.
Sau đó, nàng ta nhớ ra cái gì đó rồi lên tiếng nhắc nhở:
- Nhưng ngươi vẫn phải chú ý chút, lỡ như bị Thịnh Tri Hạ bắt gặp thì khó nói lắm.
- Thịnh Tri Hạ?
Lý Nhiên lắc đầu cười cười. Người ta ngược lại còn theo dõi toàn bộ cuộc chiến nhiều hơn ngươi đấy. Nhưng bây giờ, trong tay hắn đã có nhược điểm của nàng ta, hắn cũng không lo lắng đối phương sẽ gây ra sóng gió gì.
Lý Nhiên hoạt động một chút gân cốt, phát ra một trận tiếng giãn gân giòn vang.
- Đi, đi ăn cơm.
Nói xong cũng nhanh rời khỏi phòng, Nhạc Kiếm Ly vẫn theo sát ngay đằng sau.
Nhìn da thịt hắn cường tráng như rồng, đáy mắt Tần Như Yên bỗng xuất hiện vụ khí.
- Cũng không biết Nhạc thủ tịch có thể chịu được hắn hay không…
...
Mấy người họ đi tới phòng ăn ở tầng hai, Thịnh Tri Hạ đã sớm chờ ở đây rồi.
Nàng ta mặc một thân y phục màu vàng óng, váy dài cao quá eo, bao quanh vóc người hoàn mỹ, trên váy thêu kim sắc Giao Long, làm tăng thêm một tia đoan trang hoàng tộc cho nàng ta.
Búi tóc trên đầu có độ cong lỏng lẻo, tóc đen tựa gấm rũ xuống từ trên vai, tinh thần cả người tràn đầy phấn chấn và trẻ trung.
Tần Như Yên cười híp mắt nói:
- Hôm nay Thịnh công chúa ăn mặc rất đẹp nha.
- Tần Thánh Nữ quá khen rồi, chỉ là tùy tiện rửa mặt chải đầu một chút mà thôi.
Thịnh Tri Hạ khiêm tốn nói. Lúc này, Lý Nhiên đã đi tới. Khuôn mặt tươi cười của nàng ta thoáng chốc đỏ bừng, ánh mắt né tránh không dám nhìn hắn. Lý Nhiên thì ngược lại rất thản nhiên:
- Chào buổi sáng, Thịnh công chúa.
- Chào… chào buổi sáng, Lý Thánh Tử.
Nàng ta cúi đầu lắp bắp nói. Lúc này, cung nữ lần lượt bưng đồ ăn đi đến, các loại mỹ vị quý và lạ đều được bày đầy bàn ăn. Thức ăn bên trên hòa hợp với linh khí nhàn nhạt, hiển nhiên nguyên liệu nấu ăn không phải đồ tầm thường. Đám người bưng đồ ăn tới xong thì cũng đi ra ngoài ngay, trong phòng ăn chỉ còn lại có bốn người bọn họ.
- Các vị, mời dùng bữa.
Thịnh Tri Hạ mời một tiếng, mấy người nhanh chóng ngồi xuống.
...
Trong bữa ăn, nàng ta luôn luôn lặng lẽ quan sát Lý Nhiên. Vừa nghĩ tới chuyện xảy ra ngày hôm qua thì trái tim tựa như bị cào cấu trăm vết, lập tức không còn cảm nhận được mùi vị gì nữa.
- Lý Nhiên sẽ không để cho người khác xem những hình ảnh đó chứ? Lỡ Lưu Ảnh Thạch bị hắn làm mất rồi thì phải làm sao bây giờ? Lỡ hắn làm những chuyện kỳ lạ với những hình ảnh đó trong Lưu Ảnh Thạch thì làm sao đây?
Thịnh Tri Hạ cảm giác đầu của mình sắp nổ tung rồi.
Lúc này, Tần Như Yên cất tiếng:
- Thịnh công chúa, có phải ngươi…
Thịnh Tri Hạ lại càng hoảng sợ, nàng ta vội vàng lắc đầu ngay lập tức:
- Ta không, ta không có!
- ...