Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 215. Lão Tử chính là thích làm bằng hữu với yêu nữ đó!

Chương 215. Lão Tử chính là thích làm bằng hữu với yêu nữ đó!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ha ha.
Một bên truyền đến tiếng cười. Chỉ thấy Tần Như Yên đang dựa vào khung cửa, mắt cười cong cong nhìn hắn:
- Lý thánh tử, chú ý thân thể, trên chữ sắc có treo một thanh đao đấy.
Lý Nhiên chắp tay sau đít, ngạo nghễ nói:
- Bản Thánh Tử có thiên phú dị bẩm, đầu khớp xương cứng rắn mười chuôi đao đều không chạm vào được, Tần thánh nữ chẳng lẽ muốn tự mình thử?
- Ai muốn thử chứ?
Tần Như Yên đỏ mặt nhẹ gắt một cái. Tên này cứ nói chuyện thô bỉ như vậy, còn giống đệ tử của Hợp Hoan Tông hơn mình nữa…
- Đúng rồi, ngươi cứ như vậy mà đưa ta vào trong phủ, cũng không sợ người khác xì xào sao?
Tần Như Yên hỏi. Lý Nhiên không hiểu nói:
- Có thể xì xào cái gì?
Tần Như Yên nhẹ giọng nói:
- Ta là yêu nữ của Hợp Hoan Tông, trong mắt người khác sợ rằng còn không bằng với nữ tử Câu Lan nữa, Lý thánh tử không sợ ô uế danh tiếng của mình sao?
Bởi vì thân phận đặc thù của nàng ta, thế nên ra ngoài vẫn phải mang sẵn mũ, bất luận người khác mơ ước nàng ta biết bao, nhưng thế giới bên ngoài cũng sẽ trực tiếp phân rõ giới hạn với nàng ta, nếu không thì nhất định cũng sẽ lưu truyền mấy lời xằng bậy.
- Danh tiếng?
Lý Nhiên cười lạnh một tiếng:
- Nắm đấm mới là đạo lý chắc chắn, mà danh tiếng là thứ vô dụng nhất, nếu như vẫn còn để ý đến danh tiếng, vậy thì chỉ có thể nói là do nắm đấm còn chưa đủ cứng thôi!
- Hơn nữa...
Lý Nhiên quét mắt nhìn nàng ta:
- Yêu Nữ thì sao? Lão Tử chính là thích làm bằng hữu với Yêu Nữ đó, ai dám có ý kiến gì?
Nói xong cũng xoay người đi ra ngoài. Tần Như Yên nhìn bóng lưng của hắn, hồi lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
- Bằng hữu ư?
Đôi môi anh đào của nàng ta hơi nhếch lên, nở một nụ cười quyến rũ tột cùng.
...
Phủ đệ của Tiêu gia.
Đám người Tiêu Gia đang ngồi ở phòng tiếp khách, từ tộc trưởng đến trưởng lão, toàn bộ đều ở đây. Bầu không khí có vẻ ngưng trọng, mà Tiêu Thanh Ca nhìn nam nhân trẻ tuổi ngồi đối diện, trong ánh mắt tràn đầy cảnh giác.
- Không có chuyện gì lại lên Tam Bảo Điện, lần này Phùng thủ tịch tới Tiêu gia ta, rốt cuộc là vì chuyện gì?
Nàng cất tiếng hỏi.
Còn nam nhân kia đặt chén trà xuống, cười nói:
- Lâu rồi không gặp Tiêu sư muội, vẫn nhanh mồm nhanh miệng như thế nhỉ.
Tuy nụ cười của hắn ta ôn hoà, nhưng Tiêu Thanh Ca lại không thả lỏng cảnh giác chút nào. Đây chính là Phùng Vạn Giang! Ái đồ được yêu quý nhất của Trần Uẩn Đạo, đệ tử thủ tịch của đệ nhất Thần Đạo Cung. Mà nàng hiểu rõ Phùng Vạn Giang, kẻ này là một kẻ nham hiểm, cười càng xán lạn, hạ thủ lại càng tàn nhẫn. Hắn ta đến tìm nàng chắc chắn là không có chuyện gì tốt.
Phùng Vạn Giang tỉ mỉ nhìn ngắm Tiêu Thanh Ca, hơi kinh ngạc nói:
- Ta thấy Tiêu sư muội dường như đã nội liễm hơn rất nhiều, chẳng lẽ là đã đột phá đến Kim Đan cảnh rồi sao?
Tiêu Thanh Ca gật đầu nói:
- Vận khí tốt, may mắn đột phá mà thôi.
Bản thân nàng đã bước nửa bước tới Kim Đan rồi, lại thêm bí địa của Lý gia có nhiều linh khí, đột phá cũng là chuyện đương nhiên.
Bốp bốp bốp!
Phùng Vạn Giang vừa cười vừa vỗ tay:
- Không hổ là Thanh Tiên Tử, thiên phú siêu phẩm quả nhiên không giống bình thường, sau này tiền đồ mở rộng, đúng là may mắn của Thần Đạo Cung chúng ta.
Tiêu Thanh Ca nhướng mày, nói thẳng:
- Ta đã bị trục xuất khỏi sư môn từ lâu rồi, tu luyện thế nào sao lại có liên quan với Thần Đạo Cung?
- Ừm?
Phùng Vạn Giang nghe vậy thì ngừng cười, trong mắt lóe lên một tia nguy hiểm.
Bầu không khí bỗng trầm xuống.
- Khụ khụ!
Tiêu Niên lên tiếng nói:
- Phùng thủ tịch, trước đây Thanh Ca mất đi thiên phú, bị trục xuất khỏi tông môn là sự thực, bây giờ nàng đã không còn là đệ tử của Thần Đạo Cung nữa rồi.
Phùng Vạn Giang cười cười mà nói:
- Ta hiểu ý của Tiêu tộc trường, ban đầu quyết định như vậy đúng là sơ xuất của Thần Đạo Cung, mà hôm nay ta tới đây, chính là muốn mang tới cho các người một tin tốt.
Hắn ta lấy một tờ văn thư từ trong lồng ngực ra và nói:
- Trải qua sự thương nghị của các vị trưởng lão của tông môn, đồng ý cho Tiêu sư muội một lần nữa quay lại tông môn, trở thành đệ tử đích truyền của đệ nhất Tiên Cung chúng ta.
- Chuyện này...
- Đệ nhất Tiên Cung?
Người của Tiêu gia bàn tán sôi nổi. Tiêu Thanh Ca nhếch đôi môi lên, trong mắt lóe lên vẻ tức giận. Lúc trước Thần Đạo Cung nhìn trúng thiên phú của nàng, ép nàng gia nhập tông môn, mà khi nàng mất hết thiên phú thì lại một cước đá văng nàng ra.
Mà bây giờ, nàng trải qua bao nhiêu khó khăn mới khôi phục được tu vi, Thần Đạo Cung một câu sơ xuất nhẹ bẫng mà lại muốn kéo nàng về tông môn. Lại còn dùng cái loại thái độ như bố thí này nữa chứ. Điều này làm cho nàng cảm thấy như mình đang bị sỉ nhục vậy.
Phùng Vạn Giang lên tiếng nói:
- Tiêu sư muội, còn không qua đây lĩnh chiếu?
Tiêu Thanh Ca không cử động, lạnh lùng nói:
- Phùng thủ tịch chớ gọi ta là sư muội, từ ngày bị trục xuất khỏi tông môn, ta đã không còn liên quan tới Thần Đạo Cung nữa rồi. Còn cái chiếu thư này, hay là mời Phùng thủ tịch thu hồi lại thôi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất