Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 222. Thịnh Tri Hạ yêu đương rồi?!

Chương 222. Thịnh Tri Hạ yêu đương rồi?!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tên ma quỷ kia vậy mà dám làm việc đó với bổn cung, thật sự là hơi quá đáng!
Khuôn mặt Thịnh Tri Hạ đỏ bừng, trong con ngươi tươi đẹp tràn đầy phẫn nộ.
Lúc này, bên tai nàng ta vang lên một giọng nữ:
- Ai làm gì ngươi?
- Hắn làm...
Thịnh Tri Hạ vừa muốn nói tiếp, đột nhiên kịp phản ứng, vội vàng bịt miệng lại. Thịnh Tri Hạ xoay người, chỉ thấy một nữ tử đứng ở phía sau cười tủm tỉm nhìn nàng ta.
Nàng ta mặc váy Tường Vân màu trắng, bộ dáng cực kỳ tương tự Thịnh Tri Hạ, giống như khắc ra từ một khuôn mẫu vậy.
- Tỷ tỷ, ngươi đi đường sao lại cứ không có âm thanh thế chứ?
Thịnh Tri Hạ gắt giọng. Người nọ là Nhị tỷ của nàng ta. Nhị công chúa Thịnh tộc, Thịnh An Ức. Thịnh An Ức buồn cười nói:
- Ta sắp gõ nát cả cửa rồi kìa, mà ngươi lại không có một chút phản ứng nào. Nghĩ chuyện gì mà say mê thế?
Thịnh Tri Hạ lắc đầu nói:
- Ta chả nghĩ cái gì cả, chỉ là đang ngẩn người mà thôi.
- Ngẩn người?
Thịnh An Ức xoa xoa cái cằm trơn bóng, nghi ngờ hỏi:
- Ta lại thấy không phải thế nha, ban nãy ai còn đang đứng lầu bầu một mình, nói ai làm chuyện gì quá phận với ngươi cơ đấy...
- Không có!
Thịnh Tri Hạ đỏ mặt nói:
- Nhất định là tỷ tỷ nghe lầm rồi!
Thịnh An Ức nhìn bộ dáng ngượng ngùng hấp tấp của muội muội, cau mày nói:
- Tri Hạ, không phải là ngươi đang yêu rồi chứ?
- Yêu... yêu đương?!
Thịnh Tri Hạ đột nhiên đứng lên, nói năng lộn xộn:
- Tỷ tỷ, ngươi đừng nói loạn, ta... Ta chả có yêu ai đâu nhá! Hơn nữa, sao ta lại có thể yêu hắn được chứ?!
Thịnh An Ức nghiêng đầu nói:
- Cho nên, hắn là ai?
- ...
Thịnh Tri Hạ che miệng lại, trong con mắt đen trắng rõ ràng tràn đầy bối rối.
Nói lỡ miệng!
...
Trong tẩm cung.
Thịnh An Ức ngồi ở trên mặt ghế, ánh mắt nghiêm túc chăm chú. Thịnh Tri Hạ đứng đối diện nàng ta, vân vân vê vê mấy đầu ngón tay, giống như tiểu hài tử phạm sai lầm vậy. Thịnh An Ức ôm bả vai, hỏi:
- Nói, nói mau. Các ngươi đã phát triển tới mức nào rồi?
- Cái này...
Thịnh Tri Hạ không biết nghĩ tới điều gì, đôi má đỏ tươi một mảnh, nhăn nhó nói không ra lời. Thịnh An Ức thấy thế cả kinh:
- Các ngươi... đừng nói là đã...
- Đương nhiên không có!
Thịnh Tri Hạ vội vàng nói:
- Chúng ta chỉ mới quen biết mấy ngày mà thôi, căn bản không thể phát sinh gì hết!
Đồng thời trong lòng bổ sung nói:
【 Ngoại trừ bị đối phương trói lại, với ấn tượng đã lưu lại ra... 】
Thịnh An Ức cẩn thận đánh giá muội muội, xác thực không có gì thay đổi so với trước kia, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Mặc dù Thịnh Tri Hạ thiên phú rất mạnh, tấm lòng từ bi thương người, nhưng cũng rất đơn thuần. Thịnh An Ức thật sự lo lắng nàng bị người khác lừa.
- Mới quen biết vài ngày mà đã khiến ngươi mất hồn mất vía? Xem ra vị tiểu ca này rất có mị lực nha.
Thịnh Tri Hạ giải thích:
- Ai mất hồn mất vía chứ? Ta mới không thèm hắn đâu.
Có thể thấy giọng nói không chắc chắn chút nào.
- Thật là không thèm ư?
Thịnh An Ức cười hỏi. Thịnh Tri Hạ thấp giọng nói:
- Ta thừa nhận là có một chút thôi, nhưng tuyệt đối không phải vì yêu thích hắn, mà là đã xảy ra một số chuyện...
Thịnh An Ức nói:
- Như vậy đi, ngươi nói một chút cảm giác trong lòng đối với hắn như thế nào, ta phân tích giúp ngươi.
Thịnh Tri Hạ nghĩ nghĩ rồi nói:
- Thì cũng chỉ là có chút chán ghét, có chút xấu hổ còn có chút...
- Nhung nhớ?
Thịnh An Ức bổ sung nói. Thịnh Tri Hạ đỏ mặt, vân vê mãi ngón cái và ngón trỏ:
- Cũng... cũng chỉ có như vậy thôi.
- Haha
Thịnh An Ức buồn cười:
- Muội muội, chúc mừng ngươi, ngươi yêu rồi.
- Hả?
Thịnh Tri Hạ khẽ nhếch khóe miệng, sau đó vội lắc đầu:
- Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng xảy ra. Ta chán ghét hắn, ngươi cũng không biết người nọ xấu xa như thế nào đâu!
Thịnh An Ức lắc đầu nói:
- Vậy người trước kia ngươi thấy đáng ghét nhất là ai?
Thịnh Tri Hạ nói ra:
- Hẳn là Lệ Quý Phi, nàng cứ thích nói xấu sau lưng người khác.
Thịnh An Ức tiếp tục nói:
- Vậy ngươi suy nghĩ thật kỹ, sự chán ghét của ngươi đối với hai người này có giống nhau không?
Thịnh Tri Hạ ngây ngẩn cả người. Hình như không giống nhau. Đối với Lệ Quý Phi, là phiền chán phát ra từ nội tâm. Mà nghĩ lại, đối với Lý Nhiên thì giống như trong lòng vừa giận vừa vui, có loại cảm giác chua xót chưa từng thấy!
Thịnh An Ức cười tủm tỉm nói:
- Muội muội ngốc của ta, xem ra ngươi thật sự thích hắn rồi.
- Không thể nào đâu, hắn hư hỏng như vậy, còn đối với ta như vậy...
Thịnh Tri Hạ càng ngày càng không nắm chắc chính kiến, xấu hổ như phát sốt. Thịnh An Ức trêu ghẹo nói:
- Chúc mừng nha, Tiểu Hạ của chúng ta cuối cùng cũng tìm được chân mệnh thiên tử rồi!
- Tỷ tỷ!
Thịnh Tri Hạ không chịu, dậm dậm chân. Đột nhiên nàng ta nghĩ đến cái gì, nghi ngờ nói:
- Nhị tỷ, làm sao ngươi có thể hiểu những thứ này? Rõ ràng từ lúc chui ra từ trong bụng mẹ tới giờ, ngươi đều độc thân mà?
- Khụ khụ...
Thịnh An Ức lúng túng nói:
- Ta tịch thu một ít thoại bản từ chỗ cung nữ, trên đó ghi như vậy đấy...
- Được lắm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất