Chương 228. Hao Lý Vô Thường!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tại sao chứ?
- Quá to.
- ...
...
Sáng sớm hôm sau.
Lý Nhiên sảng khoái tinh thần mở cửa phòng ra rồi thoải mái duỗi người.
Vừa đúng lúc Tần Như Yên đi ngang qua cửa.
- Buổi sáng tốt lành, Lý Thánh Tử... Ồ, dường như tu vi của ngươi đã đột phá rồi nhỉ?
Chỉ thấy khí tức của hắn càng thêm hồn hậu nội liễm so với trước đó, trong mắt thỉnh thoảng còn có tinh quang xẹt qua nên chắc chắn tu vi đã cao hơn một bậc.
Lúc này Tiêu Thanh Ca cũng đi ra.
Sau khi Tần Như Yên nhìn thấy nàng thì trực tiếp sững người tại chỗ.
- Kim Đan Hậu Kỳ, ngươi cũng đã đột phá sao? Lại còn đột phá được hai cảnh giới nhỏ!
Tần Như Yên nuốt một ngụm nước bọt.
Còn được ngủ với Lý Nhiên nữa, lại còn có loại lợi ích này sao?
Vô Ương hoàng cung.
Ngọc Giao Các.
Thịnh Tri Hạ tựa vào cửa sổ, nhìn xuống, tự hỏi mình đang nghĩ gì.
- Tri Hạ.
Một tiếng gọi khẽ vang lên bên tai nàng ta.
Thịnh Tri Hạ quay lại nhìn thì thấy Thịnh An Ức đang đứng bên cạnh mình.
- Tỷ đã gọi muội đến mấy lần rồi, sao muội lại mê mẩn như vậy?
Thịnh An Ức cười nói.
- Không phải là lại nghĩ tới Lý Thánh Tử của muội rồi chứ?
Thịnh Tri Hạ hơi ngạc nhiên nhưng không phản bác lời của Thịnh An Ức, mà chỉ cúi đầu thở dài.
Thịnh An Ức xoa đầu nàng ta.
- Chuyện gì xảy ra rồi, sao muội lại im lặng như vậy? Nói cho tỷ tỷ biết đi.
Thịnh Tri Hạ nói.
- Còn không phải là do phụ hoàng sao.
Sau đó, Thịnh Tri Hạ kể lại những gì đã xảy ra trong Càn Nguyên cung.
Thịnh An Ức im lặng sau khi nghe nàng ta tường thuật lại.
Thịnh An Ức không ngạc nhiên chút nào khi biết được quyết định của Thịnh Diệp.
Trong mắt đế vương, lợi ích của gia tộc là trên hết, ngay cả tính mạng của hai tỷ muội bọn họ cũng không quan trọng bằng lợi ích đó.
Trên thực tế, ngay cả khi Lý Nhiên có trở thành anh hùng thì điều đó cũng không nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự thống trị thiên hạ của của Thịnh Tộc.
Nhưng theo quan điểm của Thịnh Diệp, bất kỳ rủi ro nào có thể xảy ra hắn ta cũng đều phải bóp chết từ trong trứng nước.
Đây là luật bất thành văn của hoàng đế khi làm việc.
Ngược lại, nguyên tắc của Thịnh Tri Hạ lại khác với quan điểm của Thịnh Diệp.
Thịnh An Ức bất lực nói:
- Vì đó là quyết định của phụ hoàng nên chúng ta thực sự không thể làm gì được.
Thịnh Diệp nói rằng quyết định của hắn ta chưa bao giờ thay đổi.
Thịnh Tri Hạ lí nhí nói:
- Lý Nhiên đã hi sinh rất nhiều cho Nhân Tộc mới đạt được chiến công to lớn như vậy, thế mà bây giờ vì cái gọi là rủi ro mà tất cả đều bị xóa bỏ. Điều này là không công bằng với Lý Nhiên, Tần Như Yên và tất cả những đệ tử ma tộc đã tham gia vào cuộc chiến.
- Muội đã hứa với Lý Nhiên là sẽ cho hắn một phần thưởng xứng đáng nhưng bây giờ có lẽ muội sẽ phải thất hứa rồi.
Đôi mắt Thịnh Tri Hạ rưng rưng, gương mặt lộ rõ vẻ xấu hổ.
Thịnh An Ức nghĩ tới đây nói:
- Vậy thì tại sao muội không giải thích rõ ràng với Lý Nhiên, nếu hắn có thể hiểu được nỗi khổ tâm của muội thì sao?
Thịnh Tri Hạ lắc đầu nghẹn ngào:
- Nhưng bây giờ muội thật sự không còn mặt mũi nào để đối mặt với hắn …
Nhìn Thịnh Tri Hạ giống như sắp khóc, Thịnh An Ức không khỏi đau lòng.
- Có vẻ như trong lòng muội muội Lý Nhiên là người rất quan trọng.
- Tại sao mình không đến Lý gia để giúp muội ấy tìm hiểu rõ mọi chuyện nhỉ?
- Chỉ cần xem Lý Nhiên có phải là người đáng tin cậy hay không, phải biết rằng tâm tư của Tri Hạ rất đơn thuần, nhất định không thể để muội ấy bị lừa gạt mà lại không biết.
Thịnh An Ức bí mật tính toán như vậy.
…
Lý gia bí địa.
Bùm!
Lý Nhiên một cước đạp văng cánh cửa làm bằng Đãng Ma Thạch, sau đó hắn đùng đùng bước vào.
Lý Vô Thường không có chút rung động nào, tự mình chơi với Anh Vũ, không quay đầu lại nói:
- Đóng cửa lại.
Lý Nhiên ôm vai lão ta nói:
- Lão lý, ngươi không đáng tin cậy quá đi. Ngọc Nữ La Sát Công kia thật ra là thuật song tu sao? Tại sao không nói cho ta biết sớm hơn chứ?
Tuy rằng hắn và Tiêu Thanh Ca đều được lợi rất ít, nhưng họ vẫn miễn cưỡng để bên kia thực hành song tu.
Loại kỹ thuật tu luyện này nhìn chung tiến bộ nhanh chóng, nhưng nền tảng nhìn chung không ổn định, hơn nữa năng lực chiến đấu lại bình thường.
A Thấm không có thiên phú tu luyện, chỉ có thể thay đổi thể chất của mình bằng Xá Nữ Linh Tủy Thể.
Nhưng Tiêu Thanh Ca thì khác.
Bản thân nàng ta thiên phú dị bẩm, luyện loại công phu này chẳng phải là lãng phí tài năng sao!
Lý Vô Thường bình chân như vại nói:
- Ai nói với ngươi La Sát Công là công pháp song tu?
Lý Nhiên nhướng mày.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Lý Vô Thường ậm ừ nói:
- Đây là di sản của Cửu Thiên Thần Nữ trong truyền thuyết, nàng có thiên phú khống chế quái ác, khi đạt đến cảnh giới La Sát cửu chuyển, càng có khả năng Chứng Đạo xưng đế. Làm sao bài công pháp đỉnh cao này lại có thể trở thành bài công pháp song tu chứ?
- Lợi hại đến vậy sao?
Lý Nhiên tự hỏi:
- Vậy thì tối hôm qua mình đã đột phá như thế nào nhỉ?