Chương 232. Thịnh Diệp, ngươi có thể đừng làm loạn thêm được không?
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thịnh Diệp đưa thánh chỉ cho Dịch Thanh Lam, nói:
- Dịch đạo trưởng, ngươi trước nhìn một chút, đây là kết quả điều tra của Tri Hạ ở Nam Cương. Khi thời điểm đến, trẫm sẽ chiếu cáo khắp thiên hạ.
Thịnh Tri Hạ nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt, nắm tay siết thật chặt, nàng ta muốn đứng ra nói cái gì đó nhưng một bàn tay mảnh khảnh đã giữ nàng ta lại.
Thịnh Tri Hạ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Thịnh An Ức nhìn về phía nàng ta lắc đầu.
Thịnh Tri Hạ hiểu rõ ý tứ của tỷ tỷ.
Hiện tại có nói cái gì cũng đều muộn rồi.
Ở trước mặt hai vị đế cấp là Thịnh Diệp cùng Dịch Thanh Lam thì nàng ta có cơ hội để nói chuyện sao?
Việc này không chỉ liên quan đến Thịnh Tộc mà cũng liên quan đến quyền lợi của Thiên Xu viện!
Thịnh Tri Hạ nếu đứng ra không những không thay đổi được cục diện mà còn mang đến tai họa cho chính nàng ta.
- Nhưng mà...
Thịnh Tri Hạ cúi đầu, hai mắt mờ mịt.
- Đây không phải là sự thực a!
Dịch Thanh Lam nhận lấy thánh chỉ, mở ra xem.
Đột nhiên động tác của nàng ta hơi dừng lại một chút.
- Lâm Lang Nguyệt, đệ tử của Thiên Xu viện, đã dẫn dắt các đệ tử của chính đạo đẩy lùi thủy triều quái thú, cứu hàng trăm ngàn bách tính. Công lao quá to lớn, nàng ấy là anh hùng của Nhân Tộc! Vì lẽ đó chiếu cáo thiên hạ, khao thưởng mười Linh Bảo, tiên tài tám viên và phong Lâm Lang Nguyệt thành Hộ Quốc chi Chân Tiên!
Nhìn Dịch Thanh Lam thần sắc ngưng đọng, Thịnh Diệp trong mắt lóe lên vẻ đắc ý.
- Dịch đạo trưởng cảm thấy thánh chỉ này như thế nào?
Dịch Thanh Lam khép lại thánh chỉ.
- Chữ viết không tệ.
- …
Thịnh Diệp cảm thấy buồn cười.
- Dịch đạo trưởng cư nhiên cũng biết đùa.
Dịch Thanh Lam bình tĩnh nói:
- Bần đạo không có nói đùa, chữ viết quả thật không tệ nhưng nội dung lại có chút vấn đề.
Thịnh Diệp nhíu mày lại.
- Có vấn đề gì sao?
Dịch Thanh Lam nói:
- Theo bần đạo biết, người dẫn dắt đẩy lùi thủy triều quái thú không phải Lâm Lang Nguyệt, mà là U La điện Thánh Tử Lý Nhiên.
Thịnh Diệp có hơi không vui.
Đây là muốn nói ra nữa à.
Nói ra cũng tốt, giúp mọi người khỏi giả vờ bối rối.
Hắn ta cười híp mắt nói:
- Dịch đạo trưởng yên tâm, trấm đã sắp xếp xong xuôi, phần công lao này chắc chắn là của Thiên Xu viện! Chỉ cần có trẫm ở đây, Lâm thủ tịch vĩnh viễn cao hơn Lý Nhiên một cấp bậc!
Thịnh Diệp lần này gắt gao gây khó dễ cho Dịch Thanh Lam.
Lúc đầu Dịch Thanh Lam cùng Lãnh Vô Yên không hợp nhau, Lý Nhiên lúc trước lại làm hỏng đạo tâm của Lâm Lang Nguyệt.
Thiên Xu viện còn vì vậy mà ban xuống chiếu gặp đâu giết đó với hắn.
Từ điều này có thể thấy được Dịch Thanh Lam là ước gì Lý Nhiên chết đi a!
Hai người họ có thể có cùng tiếng nói chung với nhau!
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Vậy phiền phức cho Thịnh Hoàng rồi...
Thịnh Diệp nở nụ cười đắc ý.
- Không phiền phức, không phiền phức a! Trẫm chỉ là vì chính đạo mà góp một phần lực mà thôi.
- Vậy phiền Thịnh Hoàng đổi lại thánh chỉ đi.
Thịnh Diệp:
- Sao cơ?
Thịnh Diệp sửng sốt nói:
- Dịch đạo trưởng mới vừa nói … Đổi lại sao?
Thịnh Diệp hoài nghi mình nghe lầm.
Dịch Thanh Lam nói lại:
- Nếu chuyện này là công trạng của Lý Nhiên thì dựa vào cái gì mà Lâm Lang Nguyệt được hưởng chứ?
Thịnh Diệp nuốt một ngụm nước bọt, không hiểu nói:
- Dịch đạo trưởng, chẳng lẽ ngươi không hy vọng áp chế được Lý Nhiên sao?
Dịch Thanh Lam cau mày nói:
- Bần đạo vì sao phải áp chế hắn?
Hiện tại nàng ta hy vọng nhất, chính là Lý Nhiên có thể nhanh chóng Chứng Đạo xưng đế, như vậy con đường tu tiên của Lâm Lang Nguyệt mới là một mảnh đường bằng phẳng.
Thịnh Diệp còn làm cho Lâm Lang Nguyệt áp chế Lý Nhiên sao?
Chuyện này không phải chỉ gây thêm phiền phức sao.
Thịnh Hoàng nhắc nhở:
- Dịch đạo trưởng đừng quên, Lý Nhiên này là ma đạo...
Dịch Thanh Lam nói lời chính đáng.
- Ma đạo thì làm sao chứ? Lý Nhiên mặc dù là ma đạo, nhưng cùng lúc cũng là Nhân Tộc. Thịnh Hoàng dựa vào cái gì mà cướp đoạt công lao của hắn vậy? Đây là chuyện đại sự của Nhân Tộc, hy vọng ngài có thể xử lý công bằng!
Thịnh Diệp ngơ ngác nhìn Dịch Thanh Lam, hắn ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?
Đạo cô này thế mà lại đi nói giúp cho Lý Nhiên a!
Thịnh Tri Hạ cũng mờ mịt rồi.
Dịch đạo trưởng cũng quá chính trực a!
Yết hầu của Thịnh Diệp giật giật.
- Ý của Dịch đạo trưởng là viết tất cả tên của ma đạo lên sao?
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
- Tên của người khác viết hay không viết, bần đạo không xen vào nhưng tên của Lý Nhiên thì phải viết!
Thịnh Diệp lấy tay đỡ trán.
Đây là chuyện gì xảy ra a!
Thịnh Diệp ngồi trên Long Ỷ, khuôn mặt không có biểu tình gì.
Hắn ta thực sự không nghĩ ra, Dịch Thanh Lam đến cuối cùng là vì cái gì?
Bất kể là nhìn từ góc độ nào mà nói thì Lý Nhiên đều là kẻ thù của Thiên Xu viện.
Nhưng Dịch Thanh Lam không những không đối phó với Lý Nhiên mà còn có thái độ cương quyết bảo vệ hắn!
- Lý Nhiên rốt cuộc là U La điện Thánh Tử, hay là Thiên Xu viện Thánh Tử đây?
Thịnh Diệp có hơi mơ hồ.