Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 237. Dịch đạo trưởng, thế mà ngươi lại thầm mến ta!

Chương 237. Dịch đạo trưởng, thế mà ngươi lại thầm mến ta!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiêu Thanh Ca hỏi.
- Lý Lang, ngươi có việc phải đi ra ngoài sao?
Lý Nhiên gật đầu.
- Nếu như qua hai canh giờ mà ta vẫn chưa về thì nhớ bảo sư tôn báo thù giúp ta.
Nói xong thì cũng ủ rũ cúi đầu đi ra ngoài.
- …
...
Thính Vũ Các.
Đây là trà lâu lớn nhất Vô Ương Thành, bất kể là vị trí, lắp đặt thiết bị hay là bầu không khí thì đều có thể nói là thượng đẳng.
Tất nhiên Lý Nhiên cũng là khách quen của nơi này.
- Ai u, Thiên Ma đại nhân đến rồi, mau mời vào mau mời vào!
Lão bản nhìn thấy hắn đi tới thì vội vàng mà ân cần tiến lên đón.
Từ sau khi Thịnh Hoàng chiêu cáo thiên hạ, danh khí của Lý Nhiên ở Vô Ương Thành đã không ai sánh bằng nữa, hơn nữa thái độ của mọi người đối với hắn cũng từ sợ hãi mà biến thành kính nể.
- Hôm nay Lý công tử đến, chi tiêu của tất cả khách nhân ở đây đều miễn phí hết!
Lão bản hưng phấn hét lớn lên.
- Tốt lắm!
- Lý công tử tới rồi!
- Phong thái của Lý công tử vẫn như trước!
- Không hổ là Trấn Thế Thiên Ma!
...
Những vị khách nhân dồn dập đứng dậy, ân cần thăm hỏi.
Lý Nhiên gật đầu, xem như chào hỏi trở lại.
Lúc này, hắn nhìn thấy một thân ảnh màu trắng trên lầu hai, trong lòng lập tức nảy lên.
Hắn bước nhanh đi lên lầu, chỉ thấy Dịch Thanh Lam mang theo khăn che mặt đang an tĩnh ngồi ở bên cửa sổ.
- Dịch đạo trưởng, lại gặp mặt rồi.
Lý Nhiên đi tới, dửng dưng ngồi xuống đối diện nàng ta.
Dịch Thanh Lam nhìn hắn một cái, con ngươi cũng hơi ngưng trọng lại.
- Ngươi lại đột phá rồi sao?
Lần trước gặp hắn vẫn còn là Nguyên Anh Sơ Kỳ, bây giờ đã đến Trung Kỳ rồi.
Hơn nữa gân cốt vững chắc, khí huyết như rồng, giống như một bức tượng được điêu khắc ra vậy!
Tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy khiến cho nàng ta có chút ngây người.
Chẳng lẽ người này thực sự là Thiên Đạo Chi Tử hay sao?
Lý Nhiên cười cười.
- Tùy tiện luyện một chút thì đã đột phá rồi, có lẽ đây chính là thiên tài đúng không?
- …
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
- Nếu như ngươi có thể bớt cuồng vọng đi một chút, có lẽ ngươi thật sự sẽ có khả năng bước chân lên đỉnh cao đó.
Lý Nhiên nhún nhún vai.
- Ý của Dịch đạo trưởng là để cho ta làm một khối băng vô tình lạnh nhạt giống như ngươi sao? Như vậy không lên đỉnh cao cũng chả sao.
- Khối băng vô tình lạnh nhạt…
Đây là lần đầu tiên Dịch Thanh Lam nghe thấy có người hình dung mình như thế.
Nhưng nàng ta cũng không tức giận, chỉ thản nhiên mà nói:
- Ngươi có biết cái tính cách kiêu ngạo tự phụ này của ngươi sẽ có thể đưa tới họa sát thân cho chính bản thân ngươi hay không?
- Nếu ai có thể giết được ta thì cứ tới giết đi.
Lý Nhiên hoàn toàn không hề để tâm đến.
- Người chết chim hướng lên trời. Bất tử vạn vạn năm, có cái gì phải sợ đâu…
- Dừng.
Dịch Thanh Lam nhịn không được mà cắt ngang lời hắn.
Đây là đang nói lung tung lộn xộn cái gì vậy chứ? Làm sao mà mỗi lần nói chuyện phiếm với hắn đều sẽ bị hắn dẫn đi lệch hướng chứ…
Lý Nhiên hỏi.
- Lần này Dịch đạo trưởng tới tìm ta, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Sẽ không phải thật sự tới giết hắn đó chứ?
- Lần này bần đạo tới chính là muốn nhắc nhở ngươi một chút. Ngươi ngàn vạn lần không được để cho mình rơi vào trong tình cảnh nguy hiểm. Bất kể có như thế nào đi nữa cũng phải sống sót cho tốt.
Dịch Thanh Lam nói.
- Nếu như gặp phải nguy hiểm, Lãnh Vô Yên lại không phải tiện ra mặt, vậy ngươi cũng có thể đến Thiên Xu Viện tìm bần đạo.
- Hả?
Lý Nhiên sửng sốt, không thể tin nói:
- Dịch đạo trưởng đây là đang quan tâm ta sao?
Dịch Thanh Lam gật đầu nói:
- Tạm thời ngươi cứ cho là như vậy đi! Nhớ kỹ, mạng của ngươi không chỉ riêng một mình ngươi, còn liên quan đến bần đạo nữa…
Nàng ta còn chưa nói hết lời, chỉ thấy Lý Nhiên đã bày ra vẻ mặt sợ hãi, siết chặt lấy y phục, phảng phất tựa như một thiếu nữ nhu nhược đang đối mặt với một đám tráng hán vậy.
Dịch Thanh Lam cau mày.
- Ngươi làm cái gì vậy hả?
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói run run:
- Dịch đạo trưởng, không phải ngươi ngươi ái mộ ta đó chứ?
Nếu không phải, tại sao nàng ta lại cố ý chạy tới Vô Ương Thành chỉ vì quan tâm một tên nhóc như hắn chứ?
Còn nói gặp nguy hiểm thì đến Thiên Xu Viện tìm nàng ta nữa!
Chắc chắn là có vấn đề!
Dịch Thanh Lam:
- …
Lý Nhiên vội vã cuống cuồng nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi là Đế Cấp Cường Giả là đã có thể buộc ta đi vào khuôn khổ, ta cũng uy vũ không khuất phục lắm đó, chỉ có thể đồng tình với sự ái mộ của người khác. Nhưng nếu không có tình yêu, dù có xinh đẹp đến mấy, có cho ta cũng không từ chối thôi… Nếu không ngươi tháo khăn che mặt ra trước đi, sau khi ta xem xong sẽ suy nghĩ thêm một chút.
- …
Vẻ mặt Dịch Thanh Lam không thay đổi mà lẩm bẩm.
- Thôi bỏ đi, vẫn là giết đi.
Lý Nhiên:
- …
Dịch Thanh Lam nỗ lực khống chế sát ý tỏa ra trên người mình.
Trong nháy mắt, toàn bộ nhiệt độ bên trong trà lâu đều lạnh lẽo đến thấu xương, ngay cả nước trà cũng kết thành khối băng, những khách nhân kinh hô chạy ra ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất