Chương 246. Tiểu tử ngươi chuyên chọn món đắt tiền mà lấy!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngươi thì lại chẳng giải quyết được vấn đề gì, nhưng bần đạo đây lại chịu tội cả một ngày một đêm đây!
Nàng ta cố nén tức giận mà nói.
- Trải qua thí nghiệm của bần đạo, có lẽ hồng tuyến này có thể để cho ngươi ta câu thông thần hồn với nhau mặc cho khoảng cách có bao xa, còn có thể truyền lại mọi cảm thụ của ngươi cho bần đạo.
- Truyền lại cảm thụ?
Lý Nhiên giật mình.
- Nói như vậy, chẳng phải là ta làm cái gì ngươi cũng biết hết sao?
Dịch Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi cho rằng bần đạo muốn biết chắc? Nếu không phải là… Bần đạo thật hận không giết chết được ngươi!
- …
Lý Nhiên giơ cổ tay lên, chỉ thấy hồng tuyến lóe ra ánh sáng nhạt, dường như đang nằm ở trong trạng thái “mở ra”.
Hắn không nhịn được mà đưa tay gãi gãi.
- Đừng… đừng cào!
- Hả? Vì sao?
Giọng nói run rẩy của Dịch Thanh Lam vang lên:
- Ngươi đừng có quan tâm. Dù sao thì cũng không cho phép ngươi đụng vào hồng tuyến này!
Lý Nhiên:
- …
Dịch Thanh Lam bình phục một cái rồi lại nói:
- Ngươi thử chìm tâm thần vào bên trong hồng tuyến này xem xem có thể cắt đứt cảm giác này hay không.
Lý Nhiên nghe theo.
Tâm thần hắn chìm vào bên trong, đột nhiên lại tiến vào một không gian đen kịt. Trước mặt hắn chỉ có một sợi hồng tuyến căng chặt, một đoạn đang trói lên trên cổ tay của hắn, mà một đầu khác lại duỗi thẳng về không gian đen kịt kia, không biết sẽ kéo dài đến đâu.
Cổ tay Lý Nhiên run lên, quang mang trên hồng tuyến cũng dần dần dập tắt, mà cảm giác cũng bị cắt ngang theo sự biến mất đó.
Lại run lên một cái, hồng quang lại sáng lên một lần nữa.
Giọng nói hưng phấn của Dịch Thanh Lam vang lên.
- Quả nhiên, thí nghiệm của bần đạo đúng rồi, ngươi có thể dập tắt được cảm giác này!
Nhân duyên này là một đường cực kỳ quỷ dị. Nàng ta có thể cảm nhận được Lý Nhiên, nhưng Lý Nhiên lại không cách nào cảm thụ được nàng ta cả. Hơn nữa chỉ có Lý Nhiên mới có thể cắt đứt cảm giác, nàng ta chỉ có thể bị động tiếp nhận mà thôi.
Giọng nói của Dịch Thanh Lam lại vang lên lần nữa.
- Lý Nhiên, bần đạo làm một giao dịch với ngươi.
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Giao dịch gì?
Dịch Thanh Lam nói:
- Bần đạo giúp ngươi tìm ra Linh Bảo quý nhất bên trong Bảo Khố này, mà ngươi phải bảo đảm về sau sẽ không tùy tiện mở hồng tuyến ra. Nhất là khi… ở cái thời điểm kia…
Lý Nhiên:
- …
Lý Nhiên quyết đoán lựa chọn đồng ý.
Mở ra hồng tuyến này ra tương đương với việc đối phương đang giám thị hắn. Không cần Dịch Thanh Lam phải nói, chính hắn cũng sẽ không chấp nhận chuyện này.
Hơn nữa đối phương còn có thể giúp hắn tìm bảo bối nữa, việc này cớ sao mà không làm chứ?
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, Dịch Thanh Lam nói:
- Trước tiên ngươi cứ đi dạo trong Bảo Khố vài vòng đi, để cho bần đạo cảm thụ linh lực tổng thể một chút một chút đã, như vậy thì mới có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất được.
- Được.
Lý Nhiên gật đầu, tiếp tục đi vòng vo.
Mà ở phía sau mặt tường.
Thịnh Diệp nhướng mày.
- Hắn còn lại bao nhiêu thời gian?
Tào Ngoan trả lời.
- Còn chưa đến hai nén nhang nữa,
- Hắn ở nơi này vòng vo cái gì vậy chứ? Thời gian đã trôi qua hơn phân nửa rồi, thế mà dường như vẫn chưa cầm được thứ gì cả?
Thịnh Diệp khó hiểu nói.
Tào Ngoan cũng không hiểu rõ được.
- Chẳng lẽ là bảo vật quá nhiều nên nhìn hoa mắt rồi sao?
Đúng lúc này, sau khi vòng vo hai vòng thì cuối cùng Lý Nhiên cũng động thủ. Hắn đưa tay ra cầm lên một bộ áo giáp mềm màu đen.
- Xít!
Thịnh Diệp trừng mắt.
- Thanh Huyền Giáp! Đây là trẫm hứa ban thưởng cho Đại Hoàng Tử, làm sao lại còn bày ra ở đây?
Tào Ngoan cào cào tóc.
- Đã hứa cho Đại Hoàng Tử rồi hả? Cựu thần không biết…
- Lạc Hồn Chung! Bảo bối này không nên ở tầng thứ nhất mới đúng!
- Âm Dương Kính? Hắn cũng không phải là nữ nhân, hắn cầm cái gương làm cái gì chứ?
- Thủy Nguyệt Chu Lăng? Hắn đang chuẩn bị lấy ra treo cổ đấy à!
...
Mỗi khi Lý Nhiên cầm lên một vật, ánh mắt của Thịnh Diệp lại trợn tròn lên thêm một phần.
Mỗi một Linh Bảo đối phương cầm đều là thứ trân quý nhất ở nơi đây!
Mà các loại pháp bảo ở đây chồng chất như núi, trông khá được mà không dùng được cũng có rất nhiều, linh lực pha tạp hỗn loạn không cách nào cảm nhận ra được. Dù cho có dùng nhãn lực của Tào Ngoan thì cũng không thể lựa chọn một cách chuẩn xác như vậy được.
Thế mà Lý Nhiên lại không chút do dự, giống như là nhắm chuẩn rồi thẳng tay mà lấy vậy!
Tuy là bản thân Thịnh Diệp vẫn chưa từng dùng tới mấy thứ này, nhưng không có nghĩa là những người khác trong hoàng thất cũng không cần.
Huống hồ còn có một vài bảo bối mà hắn ta đã hứa thưởng cho người khác rồi.
Lần này e là sẽ lúng túng rồi đây.
...
- Cái giá bên trái, hàng thứ tư, cái thứ năm. Hóa Huyết Huyền Nguyên Châm, sát nhân vô hình, cũng là cảnh giới rất khó đề phòng.
- Bên trên cái giá vũ khí đằng trước, cái thanh trường cung kia, có kèm theo Phá Ma Ý, hẳn là còn kèm theo thần thông nữa.
- Nhánh cỏ đen không hút mắt lắm ở phía bên phải đằng trước kia. Đó là tiên tài Cửu U Thảo đỉnh cấp, có thể luyện chế ra Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan.