Chương 247. Tiểu tử ngươi chuyên chọn món đắt tiền mà lấy!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Phía sau ngươi…
Dưới sự chỉ điểm của Dịch Thanh Lam, Lý Nhiên nhàn nhã đi bộ, bỏ hết đủ loại Linh Bảo vào trong túi.
Sắc mặt của Thịnh Diệp cũng càng ngày càng khó coi.
Hắn ta đột nhiên có hơi hối hận.
Hắn ta không nên mở ra Bảo Khố này và mặc cho Lý Nhiên tự do lựa chọn chỉ để quan sát hắn thôi, hắn ta hẳn là nên chọn xong rồi trực tiếp đưa cho hắn luôn!
Cũng không phải là do hắn ta keo kiệt gì, mà là những thứ này đều là Linh Bảo có hạn, không biết có biết bao nhiêu người trong tộc đang nhìn chằm chằm vào đó, kết quả tất cả đều bị Lý Nhiên lấy đi hết rồi.
...
Bất tri bất giác, Lý Nhiên đã lấy vào tay chín cái Linh Bảo, tám viên tiên tài, còn dư lại một bộ Linh Bảo cuối cùng có thể chọn được.
Lúc này, dường như Dịch Thanh Lam chú ý tới cái gì đó.
- Ngươi dời cái giá vũ khí ở trước mặt ra.
- Được.
Lý Nhiên nghe lời làm theo.
Sau khi dời cái giá ra xong, chỉ thấy phía sau có một thanh cự kiếm thẳng đứng, toàn thân đều ngập trong hắc huyền sắc, ở lưỡi kiếm loáng thoáng còn có hồng quang đang lưu chuyển.
Thoạt nhìn cực kỳ tà dị.
Dịch Thanh Lam nói:
- Thanh kiếm này là Cô Tà, được coi là một Ma Vật, có khí tức khát máu mãnh liệt và cuồng bạo, người bình thường rất khó có thể áp chế được nó. Chỉ có điều, bản thân ngươi có huyết mạch của Huyết Ma Đế, sử dụng cũng không thành vấn đề.
Lý Nhiên gật đầu.
- Vậy nghe lời ngươi.
Hắn vươn tay về phía thanh Cô Tà Kiếm kia.
Kết quả vừa mới cầm vào tay thì cự kiếm đã run rẩy kịch liệt, quang mang tinh hồng lưu chuyển ở trên thân kiếm đen nhánh. Thoạt nhìn giống như nó đang muốn tránh thoát ra ngoài vậy!
- Không phục sao?
Trong mắt Lý Nhiên lóe lên một tia khó chịu.
Trong nháy mắt, con ngươi hắn nhuộm đỏ, cánh tay phải đột nhiên trở nên lớn hơn một vòng, huyết khí nhàn nhạt quanh quẩn lấy người hắn.
Cô Tà Kiếm lập tức yên tĩnh lại.
Phảng phất cứ như Ác Lang trực tiếp biến thành con cừu nhỏ, quả thật ngoan ngoãn đến mức có hơi kỳ cục.
Lý Nhiên vung vẫy vài cái, bên trong Bảo Khố vang lên tiếng gió rít gào, sát ý dữ tợn tràn ngập ra từ bên trong mũi kiếm.
- Cũng rất tiện tay đó.
Lý Nhiên hài lòng thu cự kiếm vào lại.
Dịch Thanh Lam thấp giọng nói:
- Đồ ta cũng đã giúp ngươi chọn xong rồi, nhớ kỹ ước định của chúng ta đó.
- Biết rồi.
Lý Nhiên đưa tay gãi gãi hồng tuyến.
- Ngươi cứ yên tâm đi.
- …
Dịch Thanh Lam xấu hổ và giận dữ gần chết.
- Ngươi… cái tên đăng…
Lời còn chưa nói hết, hắn đã trực tiếp cắt đứt cảm giác.
- Còn muốn mắng ta nữa à? Không có cửa đâu.
Trên mặt Lý Nhiên hiện lên nụ cười xấu xa.
Hắn ngẩng đầu rồi hỏi.
- Đã chọn đồ xong rồi, có thể đi ra được rồi.
Kết quả trong Bảo Khố lại không có chút tiếng động nào.
Phía sau mặt tường.
Tào Ngoan lau mồ hôi lạnh trên trán, ánh mắt có chút hoảng loạn.
Thịnh Diệp trầm mặc một lát, sau đó mới trầm giọng mà nói:
- Chắc là trẫm đã nói với ngươi phải đặt thanh Cô Tà Kiếm này vào bên trong mật thất rồi nhỉ?
Tào Ngoan nuốt một ngụm nước bọt.
- Cựu thần cố ý đặt thanh kiếm ở phía sau cái giá kia chuẩn bị thu lại cùng với những thứ khác nữa.
Lão chẳng thể ngờ tới tên Lý Nhiên này lại còn có thể đẩy cái giá ra!
Thịnh Diệp vỗ vỗ bả vai của lão.
- Cho ngươi thời gian ba ngày. Lý Nhiên đã cầm bao nhiêu món, ngươi bù vào bấy nhiêu đó cho trẫm.
Nói xong, hắn ta cũng xoay người rời đi.
Tào Ngoan khóc không ra nước mắt.
Nghiệp chướng mà!
...
- Người đâu rồi?
Trong lúc Lý Nhiên vẫn còn đang buồn bực thì đột nhiên lại thấy hoa mắt, lúc mở mắt ra lần nữa thì hắn đã xuất hiện ở ngoài cửa rồi.
Thịnh Tri Hạ đang chờ ở bên ngoài, nhìn thấy hắn đi ra, nàng ta vội vàng bước nhanh tới đón.
- Thế nào rồi, có chọn được thứ gì tốt hay không?
Lý Nhiên cười nói:
- Đều là chọn thứ tốt cả, phỏng chừng lần này phụ hoàng ngươi phải đổ máu rồi đó.
- Không có việc gì.
Thịnh Tri Hạ lại hoàn toàn không để ý đến:
- Chỉ là vài món Linh Bảo mà thôi, phụ hoàng không có hẹp hòi như vậy đâu.
Lý Nhiên gật đầu.
- Được rồi, đồ đạc cũng đã chọn xong rồi, ta đi về trước đây.
- Chờ một chút…
Thịnh Tri Hạ kéo tay áo của hắn lại, thấp giọng nói:
- Tới thì cũng đã tới rồi, có muốn đến tẩm cung bên kia ngồi với bổn cung một chút hay không?
Lý Nhiên nhướng mày.
- Đến tẩm cung của ngươi? Không quá thích hợp đâu.
Hắn thì cũng không sao cả, nhưng đối phương lại là thân thể thiên kim, không sợ bị người ta nói xấu sao chứ?
Thịnh Tri Hạ lắc đầu.
- Bổn cung không có lập dị như vậy, lại nói cũng chỉ là uống trà nói chuyện phiếm mà thôi, có gì không hợp thích đâu chứ?
Lý Nhiên suy nghĩ một chút.
- Vậy cũng được, ngươi đi trước dẫn đường đi!
- Được!
Vẻ mặt Thịnh Tri Hạ rất tung tăng, dường như rất là vui vẻ.
...
Hai người đi thẳng một đường tới Ngọc Giao Các.
Thịnh Tri Hạ để cung nữ lui ra ngoài cửa rồi dẫn Lý Nhiên đi vào bên trong tẩm cung.
Nàng ta cười rồi nói:
- Ngươi cứ thoải mái ngồi một chút đi, bổn cung đi lấy một chút trà ngon cho ngươi uống.
Nói xong, nàng ta cũng tung tăng nhảy nhót mà chạy ra ngoài.