Chương 251. Cạo lông dê của Thịnh Diệp, đầy bồn đầy bát!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không đẹp đẽ gì hết!
Đối mặt ánh nhìn trêu tức của Lý Nhiên, trong lòng nàng ta hoảng loạn một hồi, nàng ta bèn xốc làn váy lên rồi chạy trối chết.
Nhìn bóng lưng yểu điệu của nàng ta, Lý Nhiên không khỏi lắc đầu.
- Quả thực rất đẹp mà, còn không cho người ta nói nữa…
...
Trở lại Lý phủ.
Một đám người đang bận rộn ở trước cửa, gia đinh đang dẫm lên chiếc thang mà leo lên phía trên cánh cửa. Còn Lý Đạo Duyên thì đứng ở phía dưới chỉ huy.
- Dịch qua bên trái, qua trái một chút nữa, lại nghiêng qua phải một chút.
Lý Nhiên đi tới.
- Cha, đây làm đang cái gì vậy?
Lý Đạo Duyên lên tiếng trả lời:
- Không phải Thịnh Hoàng tặng tới một tấm bảng ngự bút đó sao, ta đang sai người treo nó lên đây này.
Lý Nhiên nhìn chữ “Lý” như rồng bay phượng múa kia, chân mày không khỏi giật giật một hồi.
- Theo ta thấy, hay là treo lên cửa sau đi.
Lý Đạo Duyên sửng sốt.
- Cửa sau? Ngươi có lầm hay không vậy? Đây chính là tấm bảng do đích thân Thịnh Hoàng ngự bút đó!
Tuy đúng thật là hắn ta cũng không ưa thích gì cho lắm, nhưng dù sao thì đay cũng là do Nhân Hoàng tự tay viết viết xuống, Lý gia nhà hắn ta vẫn phải cho một chút mặt mũi thôi.
Lý Nhiên lắc đầu, hắn phân tích:
- Lý phủ hướng mặt ra đường phố phồn hoa, có vô số đạt quan quý nhân lui tới, kết quả bây giờ tất cả đều phải xuống ngựa hay hạ thấp kiệu, sợ rằng sẽ gây ra bất mãn, trêu chọc thị phi đó. Ngược lại, treo ở cửa sau cũng có vẻ Lý gia ta khiêm tốn, không hề được sủng ái mà kiêu căng.
Lý Đạo Duyên hoài nghi nhìn hắn.
- Thật ra trong lòng ngươi cũng không hề nghĩ như vậy đúng không?
- Khụ khụ…
Lý Nhiên hắng giọng một cái.
- Đương nhiên rồi, chủ yếu là ta nhìn Thịnh Diệp không thuận mắt, treo tấm bảng này ở đây làm trong lòng ta khó chịu lắm.
Hắn cũng đã biết chuyện xảy ra ở chỗ cung miếu kia rồi.
Nếu như không phải Dịch Thanh Lam giúp đỡ hắn, sợ rằng phần công tích này sẽ thật sự bị đối phương gạt bỏ luôn mất.
- …
Lý Đạo Duyên bưng bít khuôn mặt.
- Nhìn Nhân Hoàng không thuận mắt? Ngươi thật đúng là cái gì cũng dám nói mà!
Lý Đạo Duyên không còn lời nào để nói mà nhìn về phía Lý Nhiên.
Đầu tiên là ôm ấp thủ tịch của Vạn Kiếm Các, sau đó lại trêu chọc Thánh Nữ của Hợp Hoan Tông, lại còn có mối quan hệ không rõ ràng với Giao Long công chúa nữa chứ.
Bây giờ lại còn ngang nhiên nói nhìn Nhân Hoàng không thuận mắt?
- Sao cứ luôn cảm thấy có ngày nào đó sẽ ngã xuống từ trên tay tiểu tử này vậy nhỉ…
Hắn ta bắt đầu suy nghĩ cẩn thận xem có cần phải đoạn tuyệt quan hệ cha con với Lý Nhiên hay không đây.
Lý Nhiên nhìn ra được sự lo lắng của hắn ta, hắn bèn vỗ vai hắn ta một cái rồi an ủi:
- Yên tâm đi, có ta ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu.
Lý Đạo Duyên lắc đầu nói:
- Ngươi mới là sự ngoài ý muốn lớn nhất đấy.
- …
Lý Nhiên gãi đầu.
- Lời này nói ra cứ giống như ta không phải là nhi tử ruột thịt của người vậy.
Vẻ mặt của Lý Đạo Duyên vô cùng nghiêm túc.
- Lúc cần thiết, ngươi cũng có thể không phải là nhi tử ruột thịt của ta. Lão phu đã chuẩn bị sẵn sàng để có thể phân rõ giới hạn với ngươi bất kỳ lúc nào rồi.
Lý Nhiên:
- …
Nhìn bóng lưng hắn đi vào trong phủ đệ, Lý Đạo Duyên thở dài.
- Tiểu tử này có thiên phú tuyệt luân, ngộ tính vô cùng tốt, điểm điểm xuất phát cũng cao hơn người khác vô số lần! Chỉ cần đợi một khoảng thời gian nữa thôi thì ắt sẽ có thể trở thành một đại năng trấn áp một đời!
- Nhưng nhìn cái trình độ hoa tâm và năng lực gây chuyện này của hắn, lão phu thật lo rằng hắn còn không sống được đến lúc đó nữa là!
- Chẳng qua cũng còn tốt, Lý gia ta có Tộc Đế tọa trấn, cho dù có là Thịnh Diệp thì cũng phải cân nhắc một chút thôi!
Lý Đạo Duyên tự an ủi bản thân mình.
Thật không nghĩ tới, Lý Vô Thường bây giờ đã ôm ấp suy nghĩ có nên chạy trốn hay không luôn rồi…
Lúc này, gia đinh ở cửa đã đi tới.
- Lão gia, bảng hiệu đã treo xong rồi.
- Ừm.
Lý Đạo Duyên gật đầu.
- Rất tốt. Lại tháo xuống đi!
- Hả?
Toàn bộ đám gia đinh đều ngây ngẩn cả người.
Lý Đạo Duyên thản nhiên nói:
- Tháo tấm bảng xuống rồi treo ra cửa sau đi.
Nói xong, hắn ta cũng chắp tay ra sau lưng rồi rời đi, chỉ còn lại có mấy tên gia đinh hai mặt nhìn nhau.
...
Trong phòng.
Lý Nhiên bắt đầu kiểm kê lại thu hoạch trong chuyến đi Hoàng Cung lần này.
Thanh Huyền Giáp, Lạc Hồn Chung, Phá Ma Cung Thần, Âm Dương Kính, Thủy Nguyệt Chu Lăng…
Từng đạo thần quang hoà lẫn vào nhau, linh khí mãnh liệt tràn đầy khắp cả căn phòng.
Những thứ này đều là những Linh Bảo hiếm có khó tìm, có thể để nó vào trong cơ thể rồi nuôi dưỡng giống như Vân Linh Thương vậy, sau này nó cũng sẽ thăng cấp thuận theo thực lực của người sử dụng.
Mà đây cũng chính là những món đồ tốt nhất ở trong tầng thứ nhất ở Bảo Khố của Thịnh Tộc.
Thảo nào Thịnh Diệp lại đau lòng đến vậy.
Bảo Khố của Thịnh Tộc tổng cộng được chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là các loại Linh Bảo và tiên tài, tầng thứ hai ẩn chứa công pháp, bí tịch cùng với đủ loại thần thông. Mà tầng thứ ba, cũng là tầng thần bí nhất, nghe nói đó là một cái mật thất, bên trong được đặt những chí bảo có một không hai trên đời.