Chương 257. Tâm ma của Lâm Lang Nguyệt, bình dấm chua Đế Cấp!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lãnh Vô Yên im lặng nhìn Lý Nhiên không nói, ánh mắt hoài nghi nói:
- Không phải ngươi định đi cứu… A!
Lời còn chưa nói hết đã bị chặn lại.
Đôi mắt phượng hiện lên nét ngượng ngùng và bất đắc dĩ.
Muốn đẩy hắn ra nhưng một chút sức lực cũng không có, cũng chỉ có thể để mặc hắn.
Một lúc sau.
Lý Nhiên đứng lên, cười nói:
- Sư tôn, đệ tử rất nhớ ngươi.
Mặt Lãnh Vô Yên đỏ bừng, gắt giọng nói:
- Ngươi ngươi không cần mặt mũi nữa à, lần nào đến cũng đều như này…
Lý Nhiên nghe vậy thì nói:
- Nếu sư tôn không thì thì lần sau đệ tử sẽ không như vậy nữa.
- Này, thật ra cũng không sao, như vậy cũng không phải không được…
Lãnh Vô Yên nhỏ giọng ngập ngừng nói.
Lý Nhiên nhìn dáng vẻ của nàng thì nhịn không được mà nhéo khuôn mặt nàng.
- Sư tôn thật sự rất đáng yêu!
- Làm càn!
Lãnh Vô Yên quay đầu đi, giận dỗi nói:
- Bổn tọa mới không đáng yêu! Còn nữa, đừng có tưởng rằng như vậy thì có thể lừa dối qua cửa!
- Bổn tọa phạt ngươi một đường bay thẳng trở về mà kết quả ngươi lại làm ngược lại, trực tiếp chạy đến Vô Ương Thành!
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Đệ tử nghe nói có thể lấy được Linh Bảo thì thuận tiện qua đó một chuyến… Dù sao có tiện nghi mà không chiếm thì đúng là ngốc.
Đáy mắt Lãnh Vô Yên xẹt qua ý cười.
- Bỏ đi, nếu là chiếm được từ chỗ Thịnh Diệp thì cứ chiếm càng nhiều càng tốt. Bổn tọa không so đo với ngươi chuyện này.
Lý Nhiên cười gật đầu.
- Sư tôn nói phải.
Lãnh Vô Yên tiếp tục nói.
- Vậy bây giờ ngươi giải thích một chút, ngươi và nữ đệ tử Vạn Kiếm Các kia là quan hệ như thế nào?
Ánh mắt của hai người ở trong mật thất kia, nàng liếc mắt một cái đã nhìn ra là có chuyện.
Hơn nữa Nguyên Âm của Nhạc Kiếm Ly đã biến mất…
- …
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước miếng, thấp giọng nói:
- Chính là loại quan hệ như sư tôn nghĩ đó.
Chuyện này hắn cũng không có ý định lừa gạt.
Đại trượng phu dám làm dám chịu, đã làm thì phải nhận nếu không sẽ không công bằng với Lãnh Vô Yên và Nhạc Kiếm Ly.
Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không yên lòng.
Dù sao đây cũng chính là bình dấm chua Đế Cấp đấy!
Lãnh Vô Yên nhìn hắn một cái thật sâu:
- Bắt đầu từ khi nào?
- Chính là lần Thú triều này…
Lý Nhiên không hề giấu diếm. Kể lại toàn bộ từ chuyện đối chọi gay gắt trong Bí Cảnh, đến sau đó gắn bó sinh tử với nhau.
Lãnh Vô Yên lẳng lặng nghe, nhìn sự dịu dàng trong đáy mắt hắn khi nhớ lại hồi ức, trong lòng mơ hồ có chút chua xót nhưng lại thấy bất đắc dĩ nhiều hơn.
Nàng nhận ra được là Lý Nhiên không phải đang vui đùa mà là động chân tình.
- Tên nghịch đồ này!
Lãnh Vô Yên oán giận nói:
- Vị hôn thê họ Tiêu kia của ngươi, bổn tọa đã không so đo với ngươi, bây giờ lại thêm một thủ tịch Vạn Kiếm Các, còn có quan hệ không rõ ràng với Thiên Xu Viện Lâm Lang Nguyệt! Ngươi chính là Thánh Tử Ma Môn, rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Trong lòng nàng vô cùng ủy khuất.
Người này có một mình mình còn chưa đủ, còn muốn đi trêu chọc các cô nương khác, hơn nữa từng người đều là Chính Đạo Thiên Kiêu!
Lý Nhiên nhức đầu, thận trọng nói:
- Nếu như đệ tử nói là vì muốn đánh vào nội bộ của kẻ địch, thống nhất Chính Đạo… ngài có tin không?
Lãnh Vô Yên:
- …
- Thống nhất Chính Đạo?
Lãnh Vô Yên vừa bực mình vừa buồn cười.
- Ý của ngươi là, bổn tọa còn phải cảm ơn vì ngươi đã chịu trả giá? Hi sinh nhan sắc vì sự phát triển của tông môn?
Lý Nhiên cười khà khà.
- Là chuyện đệ tử nên làm.
- Không cần mặt mũi!
Lãnh Vô Yên trừng mắt liếc hắn một cái.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì gia hỏa này thật sự có thể thống nhất Chính Đạo.
Đệ tử Thiên Xu Viện và thủ tịch Vạn Kiếm Các dây dưa không rõ, những người đó đều là nhân vật sẽ kế nhiệm chức chưởng môn trong tương lai.
Hơn một nửa tứ đại tông môn Chính Đạo đã có quan hệ với hắn!
Ngoại trừ Tiêu Thanh Ca đã rời khỏi Thần Đạo Cung ra thì dường như cũng chỉ còn lại đám lừa hói Vô Vong Tự tránh khỏi độc thủ mà thôi…
- Nghịch đồ!
Lãnh Vô Yên càng nghĩ càng giận.
- Vậy ngươi có muốn thống nhất Ma Đạo không? Hình như Tần Như Yên cũng rất quan tâm đến ngươi, có muốn bổn tọa giúp ngươi cầu hôn không?
- …
Lý Nhiên lúng túng nói:
- Sư tôn đừng nói đùa, đệ tử với nàng ta là quan hệ nam nữ thuần khiết.
Lãnh Vô Yên cười nhạt nói:
- Thuần khiết? Trong đầu ngươi chứa cái gì, bổn tọa còn có thể không rõ sao?
Lý Nhiên tiến đến trước mặt nàng, cười híp mắt nói:
- Vậy sư tôn có biết đệ tử bây giờ đang nghĩ gì không?
- Hửm?
Lãnh Vô Yên nhìn ánh mắt thâm thúy của hắn, tim đập có chút nhanh hơn, đôi mắt tránh né nói:
- Ngươi nghĩ cái gì thì liên quan gì đến bổn tọa?
- Đương nhiên có liên quan.
Lý Nhiên ghé đến bên tai nàng, thấp giọng nói:
- Đệ tử muốn…
Mặt Lãnh Vô Yên thoáng chốc đỏ bừng lên, đôi mắt phảng phất như có thể chảy ra nước, lắp bắp nói:
- Không cho phép muốn! Bổn, bổn tọa còn chưa tha thứ cho ngươi đâu!
- Được rồi.
Lý Nhiên thở dài.
- Vậy làm sao sư tôn mới có thể tha thứ cho đệ tử?
Lãnh Vô Yên tức giận quay đầu đi.