Chương 260. Sự thay đổi của Thẩm Thấm, Dịch Thanh Lam chịu thua!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Khụ khụ!
Lý Nhiên hắng giọng một cái.
- Vị đạo cô này, xin chú ý đến giọng điệu nói chuyện của ngươi, đây là thái độ cầu xin người khác sao?
- …
Dịch Thanh Lam trầm mặc một lát, bất đắc dĩ chịu thua nói:
- Là bần đạo xúc động.
Lý Nhiên hài lòng gật đầu.
Có thể để cho khối băng này nói chuyện mềm mỏng cũng xem như có bước đột phá trong lịch sử rồi.
Lúc này Dịch Thanh Lam nghi ngờ nói:
- Lý Thánh Tử, ngươi đang làm gì thế? Sao bần đạo lại thấy… nóng như vậy?
- À.
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Ta đang tắm.
- Tắm?
Dịch Thanh Lam nhíu mày lại.
Đối phương lại chia sẻ cảm giác với nàng ta trong thời điểm riêng tư như này.
Hiện tại cả người hắn ấm áp, toàn thân như ngâm trong nước ấm.
Cộng thêm hai người đối thoại qua thần hồn quả thực là không khác gì tắm chung với nhau cả!
Điều này khiến cho trong lòng nàng ta xoắn xuýt đến cực hạn.
Lý Nhiên nhận ra sự bất mãn của nàng ta thì cười nói:
- Vậy nếu không thì chờ ta tắm xong nói tiếp?
- Không cần.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Vẫn là chuyện của Lang Nguyệt quan trọng hơn.
Lý Nhiên nghe vậy thì thu lại nụ cười, dò hỏi:
- Hiện giờ tình huống của Lâm Lang Nguyệt thế nào?
- Thật sự không ổn.
Dịch Thanh Lam thấp giọng nói:
- Bây giờ nàng ta đang bị mắc kẹt trong tâm ma, phải đánh thức nàng ta càng sớm càng tốt, nếu như bần đạo trực tiếp nhúng tay vào thì sẽ tổn hại nghiêm trọng đến đạo tâm của nàng ta.
- Ngươi tu không phải Vong Tình Thiên Đạo, có thể không gặp trở ngại nào trong Đạo Tuyệt Tử Địa. Hơn nữa cũng chỉ có ngươi mới có thể đưa nàng ta thoát khỏi tâm ma.
Lý Nhiên suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Còn mấy ngày nữa?
Dịch Thanh Lam nói:
- Lang Nguyệt có thể kiên trì tối đa ba ngày nữa, mà thời điểm tốt nhất để đưa nàng ta ra chính là ngày mai.
Lý Nhiên gật đầu.
- Được, ta biết rồi.
- Vậy ngươi…
- Ngày mai ta sẽ đến Thiên Xu Viện.
Sở dĩ Lâm Lang Nguyệt có tâm ma chắc chắn có liên quan đến hành vi của hắn ở trong mật thất.
Mắt thấy đạo tâm của đối phương sắp vỡ tan, đoạn tuyệt Tiên Lộ, hắn không thể ngồi yên không quan tâm được.
Giọng nói Dịch Thanh Lam hiện rõ sự vui vẻ.
- Bần đạo ở đây cảm tạ Lý Thánh Tử trước!
Lý Nhiên lắc đầu.
Có thể để cho cường giả Đế Cấp nói như vậy, xem ra nàng ta thật sự rất quan tâm đến đồ đệ này.
Đột nhiên Dịch Thanh Lam nghĩ đến điều gì đó, hỏi:
- Đúng rồi, ban ngày ngươi tìm bần đạo có chuyện gì?
- À, ngươi không nói, ta cũng quên mất.
Lý Nhiên nói:
- Âm Dương Kính kia ta dùng không thạo lắm, cho nên muốn hỏi ngươi một chút.
- …
Giọng nói Dịch Thanh Lam sâu kín vang lên.
- Có chút chuyện nhỏ như vậy mà ngươi lại giày vò bần đạo như thế?
Lý Nhiên hừ một tiếng, nói:
- Ai bảo ngươi gọi ta là tiểu tặc? Nói cho ngươi biết, ta rất lớn đấy!
Dịch Thanh Lam:
- Hả?
Lý Nhiên:
- Ý ta nói là đầu.
Dịch Thanh Lam:
- …
Hẹn thời gian gặp mặt với Dịch Thanh Lam xong, Lý Nhiên chặt đứt hồng tuyến. Trong nội tâm Lý Nhiên hơi than thở nhẹ một tiếng. Hắn cũng không nghĩ tới, hành động của bản thân ở trong mật thất lại tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy tới Lâm Lang Nguyệt.
Đến mức không chỉ trở thành Thiên Đạo của nàng, cũng trở thành Tâm Ma của nàng luôn.
Cho nên chẳng kể tới không có nguy hiểm, coi như là nguy cơ trùng trùng thì Lý Nhiên cũng không lùi bước. Nhưng nhớ tới thái độ của Lãnh Vô Yên lúc ban ngày.
- Người, tất nhiên phải cứu. Nhưng cũng phải dỗ dành sư tôn đấy.
Lý Nhiên nhìn về phía ngọn đèn dầu mờ mờ ngoài cửa sổ nơi La Sát Phong, ánh mắt kiên định, tràn đầy ý chí chiến đấu hừng hực.
- Đại tác chiến dỗ dành sư tôn, bây giờ bắt đầu!
...
Tẩm cung Chưởng môn.
Lãnh Vô Yên ngồi ở trên mặt ghế, trong tay lật xem một tập tranh.
Nụ cười luôn nở trên khóe miệng.
Đây là lễ vật lần trước Lý Nhiên trở về tặng cho nàng, tên gọi là tranh liên hoàn gì gì đó.
Trên đó vẽ toàn bộ kí ức nhớ lại của hai người, từ lúc mới tỏ tình mãi cho đến lần đầu hẹn hò. Lãnh Vô Yên xem mãi không chán, rảnh rỗi không có việc gì làm thì lại lấy ra lật xem.
- Nhiên Nhi là dạng người có ý chí, xác thực cũng rất có tài hoa, chỉ là hơi phong lưu quá rồi.
Cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, bên người Lý Nhiên vĩnh viễn không thiếu nữ nhân. Không kể là Thiên Kiêu Chính Đạo hay là Thánh Nữ Ma Đạo, đều có quan hệ mập mờ không rõ ràng với hắn. Điều này khiến cho trong lòng Lãnh Vô Yên ê ẩm không thôi.
Càng là tồn tại cường đại, càng khó sinh hạ con nối dõi, cho nên đối với Đại Năng Giả chính thức mà nói, chuyện thê thiếp thành đàn là chuyện rất bình thường. Nhưng Lý Nhiên bây giờ mới chỉ là Nguyên Anh.
Lãnh Vô Yên nhăn nhăn cái mũi đẹp đẽ tinh xảo, ánh mắt u oán:
- Chỉ mới là cảnh giới Nguyên Anh đã trêu chọc nhiều nữ nhân như vậy, vạn nhất thật sự chứng đạo xưng đế thành công, vậy sẽ còn tới mức nào nữa chứ? Lần trước bổn tọa đã tha thứ cho hắn quá nhẹ, quá dễ dàng rồi, khiến hắn không biết thu liễm chút nào, lại còn dám dụ dỗ cả Thiên Kiêu Chính Đạo. Ừm... Lần này nói cái gì thì nói, ta cũng phải không để ý tới hắn vài ngày.