Chương 268. Thật sự ta không thấy cái gì cả!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Giờ khắc này Lý Nhiên triệt để hoài nghi nhân sinh!
- Ngươi không được qua đây!
Dịch Thanh Lam tại đầu kia chỉ đỏ nghe hắn kêu thảm thiết, như lọt vào trong sương mù:
- Lý Nhiên, ngươi đã nhìn thấy cái gì đấy?
Rõ ràng là Tâm Ma sắc đẹp, sao lại dọa hắn thành cái dạng này? Cuống họng Lý Nhiên phát hoảng, rung giọng nói:
- Ngươi.
Dịch Thanh Lam:
- Hả?
- Ta nói, ta nhìn thấy ngươi!
Sau khi trầm mặc dài đến mấy giây, giọng nói áp lực kìm nén của Dịch Thanh Lam vang lên:
- Ngươi nói là, ngươi ở bên trong ảo cảnh sắc đẹp thấy bần đạo?
Lý Nhiên gật đầu:
- Đúng vậy.
Lông mày Dịch Thanh Lam run rẩy một hồi, nắm tay chặt chẽ...
Tâm Ma có thể phản ứng ra tà niệm của một người, mà vẫn là tới từ ở sâu trong nội tâm, là ý niệm khả năng bản thân cũng không phát giác ra!
Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể rung chuyển đạo tâm.
- Tên tiểu tặc vô sỉ này, mỗi ngày đều suy nghĩ cái quái gì vậy!
Ánh mắt Dịch Thanh Lam có lửa giận thiêu đốt.
Lúc này, trong thần hồn lần nữa truyền đến tiếng kinh hô của Lý Nhiên. Nàng ta cố nén tức giận, cau mày nói:
- Thì thế nào?
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, rung rung giọng nói:
- Nàng bắt đầu cởi quần áo rồi, ta nên làm cái gì bây giờ?
Dịch Thanh Lam:
- Hả?
Lý Nhiên:
- Online chờ, rất cấp bách đấy.
Dịch Thanh Lam:
- ...
Lý Nhiên nhìn "Dịch Thanh Lam" trước mắt, không khỏi lâm vào suy tư thật sâu.
- Chẳng lẽ nào...
- Cho dù không phải sư tôn, cũng chỉ có thể là Kiếm Ly hoặc là Thanh Ca, không thể nào là cái khối băng này chứ!
Vuốt vuốt lương tâm nói, hắn thật đúng là không có ý gì với Dịch Thanh Lam.
Dù sao thì tại không lâu trước đây, hai người còn ở trong trạng thái đối địch. Mà quan hệ nàng ta với sư tôn còn không tốt, làm một gã hảo đồ đệ hiếu thuận, hắn tại sao có thể có những cái ý niệm 18+ hỏng bét kia chứ?
Chuyện này cũng quá không hợp lý rồi!
Kỳ thật, có một điểm Lý Nhiên không để ý đến. Kia chính là chỉ đỏ cột vào trên cổ tay hai người.
Nhân duyên ngàn dặm quanh co, trong đó liên quan đến số mệnh nhân quả, là đồ vật mà ngay cả cường giả Đế Cấp đều nhìn không thấu.
Nó giữ thần hồn hai người liên kết chặt chẽ, thần hồn cách xa nhau vạn dặm vẫn có thể câu thông, thậm chí còn có thể có cảm giác cộng hưởng. Dùng từ thân mật khăng khít để hình dung cũng không đủ.
Theo nhận thức của tàn hồn Tâm Ma, cái này không phải là chấp niệm trong chỗ sâu nhất nội tâm sao?
Lúc này, "Dịch Thanh Lam" đi đến trước mặt Lý Nhiên, thò tay chậm rãi lấy xuống cái khăn che mặt. Ba búi tóc đen rơi tán loạn trên vai, da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng, đôi má nổi lên từng rặng đỏ tươi, mê người giống như ánh bình minh.
Con ngươi xinh đẹp tự sân tự oán, sâu kín nhìn hắn. Tim Lý Nhiên đập hơi nhanh hơn.
Thật đáng yêu!
Hoàn toàn khác bản thân nàng ta ở ngoài ngàn dặm khó gần, tướng mạo so với dự kiến lại càng đáng yêu, lại phối hợp thêm dáng người thướt tha cao gầy, có loại mị lực kỳ dị nói không nên lời.
" Dịch Thanh Lam" cúi đầu xuống, nói khẽ:
- Tiểu tặc vô sỉ, ngươi vì sao nhìn xem bần đạo như vậy?
Lý Nhiên cảm thán nói:
- Chân thật, quá chân thật rồi!
Ở đầu dây hồng tuyến kia, Dịch Thanh Lam bản chính nghiến răng nghiến lợi:
- Tiểu tặc, không cho phép nhìn nữa, mau mau giết chết Tâm Ma này!
Lý Nhiên im lặng một lát, lắc đầu thở dài nói:
- Đã chậm.
Dịch Thanh Lam sững sờ:
- Cái gì đã chậm?
- Nàng đã bắt đầu cởi.
Da đầu Dịch Thanh Lam run lên một hồi:
- Nhanh lên cho bần đạo...
Lời còn chưa nói hết, Lý Nhiên thế mà chặt đứt cảm giác rồi!
- Tiểu tặc vô sỉ!
Quanh thân Dịch Thanh Lam đạo tắc nổ vang, khắp sơn mạch đều run rẩy lên!
Áo trắng phần phật, gió gào thét, thổi bay toàn bộ nhóm chấp sự trưởng lão xung quanh. Các trưởng lão run rẩy ôm nhau ở một chỗ, hoảng sợ nhìn về phía chưởng môn sát khí cuồng nộ.
- Chưởng môn làm sao vậy?
- Cho tới bây giờ chưa từng gặp qua bộ dáng nàng tức giận lớn như vậy!
- Chẳng lẽ là Lâm Thủ Tịch đã xảy ra chuyện?
Đạo Tuyệt Tử Địa không khác Bí Cảnh là mấy, đều là một không gian độc lập, bọn họ không đủ năng lực khám phá, nhìn không được cảnh tượng trong đó.
Dịch Thanh Lam giận dỗi nhìn về phía Lý Nhiên, chỉ thấy vẻ mặt hắn cực kỳ cổ quái, chân mày hơi nhíu lại, khóe miệng giống như cười mà không phải cười, giống như đang thưởng thức gì đó.
Nàng ta cố gắng kiềm chế ý niệm tóm Lý Nhiên ra ngoài. Đạo Tuyệt Tử Địa cực kỳ đặc thù, nếu như nàng ta tùy ý nhúng tay, rất dễ dàng làm cho Tử Địa tan vỡ, vậy Thiên Xu sẽ ít đi một nơi tuyệt vời để có thể ma luyện tâm cảnh.
Mà Lý Nhiên lúc này vẫn còn dây dưa cùng Tâm Ma, tình huống cực kỳ tương tự Lâm Lang Nguyệt lúc trước. Nếu như mạnh bạo đưa hắn ra ngoài, có thể sẽ hủy tâm thần, đến lúc đó khiến cho có phản ứng dây chuyền, sợ là nàng cũng không muốn thừa nhận.
Trong lòng Dịch Thanh Lam cho dù ngàn hận vạn hận, cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nại xuống. Lý Nhiên xoa xoa máu mũi nhìn phong cảnh trước mắt :
- Không nghĩ tới dáng người đại khối băng lại đẹp như vậy.
- Đợi đã, không đúng!