Chương 269. Thật sự ta không thấy cái gì cả!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn gãi đầu, nghi ngờ nói:
- Ta sao có thể nhìn ngắm thân hình của nàng?
Tâm Ma xâm lấn tinh thần của hắn, hết thảy cảnh tượng đều đến từ trong chỗ sâu của linh hồn của hắn. Theo lý mà nói, chính là đồ vật hắn chưa thấy qua, trong tưởng tượng cũng có lẽ không tồn tại mới đúng.
- Chẳng lẽ là não bổ hay sao? Nhưng này mà cũng quá chân thật đi!
Lý Nhiên có chút khó hiểu. Trên thực tế, ảo cảnh trước mắt này thật đúng không phải là não bổ đấy. Tâm Ma sở dĩ có thể hình thành loại hình ảnh này nhưng thật ra là đến từ Lâm Lang Nguyệt. Tại lúc nàng ta mới vừa vào tông môn, thời điểm tuổi còn quá nhỏ, từng tắm cùng Dịch Thanh Lam.
Lúc này, "Dịch Thanh Lam" bước liên tục nhẹ nhàng, đi đến trước mặt hắn, mặt đỏ nói ra:
- Tiểu tặc, bần đạo đẹp không?
Lý Nhiên thở dài, lắc đầu nói:
- Đẹp mắt đúng là đẹp mắt, đáng tiếc ngươi không có được như vị kia nha!
- Hả?
" Dịch Thanh Lam" sửng sốt một chút. Lý Nhiên hướng dẫn từng bước nói:
- Ngươi có lẽ nói như vậy, 'tiểu tặc vô sỉ, còn dám liếc mắt nhìn thêm một cái, bần đạo sẽ một kiếm giết chết ngươi!' Như vậy mới đúng mà!
- ...
" Dịch Thanh Lam" Im lặng hồi lâu.
Việc này còn nhờ ngươi dạy ta?
Hai ta đến cùng ai là Tâm Ma chứ?
Nàng ta vừa muốn nói chuyện, một bàn tay lớn đã đặt ở cổ của nàng ta. Lý Nhiên nhe răng cười nói:
- Ẩu đả cao thủ Đế Cấp? Loại trải nghiệm này cũng không phải thường xuyên có nha!
Ầm!
Toàn thân hắn khí huyết sôi trào. Trực tiếp nện nàng ta vào trong lòng đất!
Song hai đấm vung lên như là như mưa to nện xuống, quyền kình bành trướng mãnh liệt khiến cho toàn bộ gian phòng đều chấn động kịch liệt!
" Dịch Thanh Lam" bị đánh phá thành mảnh nhỏ, cũng đã không thể duy trì hình người, hóa thành một đám khói xanh muốn chạy thục mạng!
Tàn hồn chỉ là một loại năng lượng, thuộc về không có tư duy, tất cả hành vi Logic đều dựa theo người bị nhập vào, nhưng cái sợi tàn hồn này không giống vậy.
Bởi vì được đạo tâm của Lâm Lang Nguyệt nuôi dưỡng, thế mà đã sinh ra một chút bản năng.
Mà bây giờ ý tưởng duy nhất của nó chính là tranh thủ thời gian trốn!
Trốn càng xa càng tốt!
Tên gia hỏa này quả thực quá biến thái rồi!
...
Bên ngoài Đạo Tuyệt Tử Địa.
Con ngươi Dịch Thanh Lam căng thẳng.
Chỉ thấy U Quang trên người Lý Nhiên lập loè, một đám tàn hồn mờ ảo ra sức giãy dụa chạy ra phía ngoài.
Nàng ta không khỏi ngây ngẩn cả người. Tâm Ma thế mà chủ động thoát ly, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Ngay tại khi tàn hồn rời khỏi thân thể, chuẩn bị bay lên không, hai mắt Lý Nhiên lập tức mở ra.
Đưa tay lên tóm. Đồng thời, trong đan điền lập loè hào quang, một đám sương mù màu đen tán ra. Đúng là Phệ Hồn Hắc Vụ lúc trước bị Đoạt Thiên Công thôn phệ.
Hắc Vụ lan tràn ra từ lòng bàn tay hắn, lập tức bao trùm tàn hồn, dưới một tiếng gió rít chói tai, Tâm Ma triệt để tan thành mây khói.
Trong nháy mắt, hắn giống như Thể Hồ Quán Đính, trong Linh Đài một mảnh bầu trời quang mây tạnh.
Một cỗ năng lượng thuần túy chảy vào trong cơ thể, tẩm bổ thần hồn của hắn
- Hà...
Lý Nhiên thở hắt ra một hơi, trong mắt sáng lên một chút.
- Hệ thống nói Luyện Tâm Tố Hồn, hóa ra là như vậy.
- Tâm Ma này có trợ giúp lớn cho thần hồn, cho dù lần này không có ban thưởng thì cũng vẫn thu được không ít lợi ích.
Lúc này, hắn nhớ ra cái gì đó, tâm thần chìm vào chỉ đỏ, một lần nữa chuyển cảm giác:
- Dịch đạo trưởng còn có ở đây không?
...
Một lát sau, thanh âm Dịch Thanh Lam áp lực vang lên:
- Ngươi, vừa rồi rốt cuộc là nhìn thấy cái gì?
- Khụ khụ...
Lý Nhiên sờ lên cái mũi, lúng túng nói:
- Quá trắng rồi, có chút phản quang, ta không thấy rõ cái gì cả.
Dịch Thanh Lam:
- ...
- Nhưng mà sau lưng ngươi, bên trên có một nốt ruồi chu sa...
- Bần đạo giết chết ngươi!
Ánh mắt Dịch Thanh Lam xấu hổ và giận dữ, lửa giận trong lòng hừng hực cháy.
Nhưng đối phương là ân nhân cứu Lâm Lang Nguyệt, mặc dù thứ đối phương đã nhìn thấy không phải là nàng thật sự. Nhưng điều này đối với Thái Thượng vong tình, đóng băng đạo tâm mà nói, đã hoàn toàn chạm đến điểm mấu chốt.
- Bần đạo, thật sự, muốn, giết chết hắn đi!
Bàn tay trắng nõn của Dịch Thanh Lam run nhè nhẹ. Nhưng cùng với sự phẫn nộ trong nội tâm, đồng thời còn có chút bất đắc dĩ mờ nhạt.
Giết như thế nào chứ?
Không nói tới Lý Nhiên có ân đối với Thiên Xu Viện, chỉ cần một đường nhân duyên này cũng khiến nàng ta không cách nào ra tay với Lý Nhiên được.
Mà nếu giết hắn đi, tiên lộ của Lâm Lang Nguyệt cũng sẽ bị gián đoạn.
Còn có bà điên Lãnh Vô Yên kia nữa...
Dịch Thanh Lam thân là cao thủ Đế Cấp, chưởng giáo tông môn đỉnh cấp cũng chưa từng có trường hợp cảm thấy bó tay bó chân như vậy. Đối phương chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, lại khiến cho nàng ta không thể làm gì.
Nhìn xem dung nhan Lý Nhiên tuấn lãng bất cần kia, trong nội tâm nàng ta ẩn ẩn có loại dự cảm.
- Bần đạo sớm muộn cũng sẽ ngã xuống dưới tay tiểu tử này!
Lý Nhiên cũng không dám quá phận. Dù sao Dịch Thanh Lam cũng giống như sư tôn của hắn, là vị tồn tại đỉnh phong của Hạo Thổ, vạn nhất thật sự chọc nàng ta tức giận, nàng ta dốc sức liều mạng với hắn thì làm sao bây giờ?