Chương 270. Ma Tướng hiện thế, Tâm Ma tiêu vong!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn đặt lực chú ý vào tàn hồn xoay quanh bên trên không trung.
Một Tâm Ma có thể cung cấp nhiều năng lượng như vậy, nếu như cắn nuốt toàn bộ tàn hồn này thì thần hồn sẽ được rèn luyện đến dạng nào cơ chứ?
Lúc này, giọng Dịch Thanh Lam truyền âm nói:
- Bần đạo mở ra thông đạo, ngươi mang theo Lang Nguyệt theo đường cũ quay trở lại.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Đợi đã, không gấp gáp.
Dịch Thanh Lam nhíu mày:
- Ngươi lại có ý định gì?
Lý Nhiên không có trả lời, mà là dò hỏi:
- Nếu như tất cả tàn hồn bên trong Đạo Tuyệt Tử Địa này đều tiêu tán thì sẽ như thế nào?
Dịch Thanh Lam nói:
- Chỉ cần Đạo Tuyệt Tử Địa còn tồn tại, sẽ có thể không ngừng hấp thu Tam Chướng Thập Ác, ngưng tụ Tàn Hồn Tâm Ma, chỉ là cần thời gian tương đối dài.
Lý Nhiên gật đầu:
- Đã như vầy, vậy thì ta an tâm rồi.
- Hả?
Dịch Thanh Lam khó hiểu nói:
- Tại sao ngươi lại an...
Lời còn chưa dứt, cả người đều ngây ngẩn. Chỉ thấy Lý Nhiên hơi khuỵu gối, cơ bắp toàn thân căng cứng.
Bùm!
Đất vàng dưới chân nứt vỡ, hắn đột nhiên bay lên trời như đạn pháo, đánh tới hướng bầy tàn hồn xoay quanh trong không trung!
- NGAO!
Tiếng rít chói tai vang lên, đám tàn hồn giống như phát hiện mỹ vị trên không trung, chen chúc cuốn tới phía hắn. Bởi vì số lượng thật sự quá nhiều, thậm chí còn tạo thành vòng xoáy cực lớn trên không trung, trong chốc lát đã bao phủ toàn thân Lý Nhiên! Dịch Thanh Lam và mọi người choáng váng.
Tên này lại làm gì thế?
Tự sát?
Trong tay nàng ta lóe lên Vi Quang, chuẩn bị đẩy Lý Nhiên ra ngoài trước. Bị nhiều tàn hồn như vậy xâm nhập, cho dù là không thân tử đạo tiêu thì thần hồn cũng sẽ bị gặm hết, trở thành tên ngu ngốc không có thần trí. Đột nhiên, chân mày nàng ta hơi nhíu lại.
- Đây là...
Chỉ thấy Lý Nhiên ở trung tâm vòng xoáy, thân hình treo trên không trung, Hắc Vụ nhàn nhạt trong cơ thể hắn chui ra, bao bọc đánh úp lại tàn hồn mãnh liệt lao tới hắn, tàn hồn bị Hắc Vụ bao lấy nhanh chóng tiêu vong, trở thành từng sợi khói xanh tiêu tán mất.
Một cỗ năng lượng tinh thuần dũng mãnh xông vào trong cơ thể, không ngừng tẩm bổ ma luyện thần hồn của hắn. Hai con ngươi hắn cũng càng ngày càng sáng, cuối cùng quả thực chói đến không thể nhìn thẳng!
Dịch Thanh Lam nhìn xem một màn này, ánh mắt hơi kinh ngạc.
- Hắc Vụ này có thể thôn phệ thần hồn? Thật quá kinh ngạc rồi! Nhưng Lý Nhiên sao có thể thừa nhận nhiều hồn lực như vậy, hắn còn chưa tới Phân Thần...
Tàn hồn không ngừng tiêu vong, Hắc Vụ tựa hồ đã nhận được tẩm bổ, phạm vi bao phủ càng lúc càng lớn. Hắc Vụ như nước sôi cuồn cuộn không ngừng, giống như một vũng bùn màu đen. Vũng bùn không ngừng vặn vẹo ngưng tụ, cuối cùng tạo thành một hình người cực lớn!
Thân hình cao mấy chục mét do Hắc Vụ tạo thành, hai cái con ngươi tỏa ra ánh sáng màu đỏ như là đèn lồng, sáu cái cánh tay mạnh mẽ vung vẩy, bộ dáng cực kỳ đáng sợ dữ tợn. Bộ dáng không khác pháp tướng Vĩnh Dạ của Vu Dã là mấy. Lý Nhiên đứng ở giữa mi tâm Ma Tướng, ôm bả vai, ánh mắt lạnh lùng.
- Rống!
Ma Tướng nổi giận gầm lên một tiếng, Hắc Vụ cuồn cuộn trên mặt vỡ ra khe hở, giống như là miệng vực thẳm sâu hoáy. Thân thể nó hơi ngửa về đằng sau, lồng ngực căng lên, đột nhiên hút một hơi!
Vòng xoáy tàn hồn xoay quanh trên không bị lực hấp dẫn cực lớn trôi về phía miệng lớn dính máu của Ma Tướng.
Ầm.
Thân thể Ma Tướng lại lần nữa trương to, ma khí toàn thân bốc hơi như lửa lớn. Ma Uy cuồn cuộn, không ai bì nổi!
Cùng lúc đó, số lượng tàn hồn nhanh chóng giảm xuống, mà ngay cả bầu trời đang âm u, u ám cũng khôi phục trong lành.
- Không được, đến cực hạn rồi.
Lý Nhiên nhướng mày. Đan điền không ngừng hấp thu năng lượng, giống như mặt trời chói mắt, mà thần hồn hắn cũng có cảm giác chướng bụng mãnh liệt.
- Chỉ tới đây thôi, chín quá hoá nẫu.
Con mắt Lý Nhiên lóe lên, thần hồn truyền âm nói:
- Dịch đạo trưởng, mời mở cửa ra.
Nhìn xem Đạo Tuyệt Tử Địa trống trơn, khóe miệng Dịch Thanh Lam run rẩy. Nguyên bản tàn hồn bay tứ tung, Tâm Ma điên cuồng, là cấm địa nguy hiểm nhất Thiên Xu Viện.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Hai phần ba tàn hồn đều bị hắn hấp thu.
Chỉ còn lại có hai ba con lắt nhắt!
Mặc dù tàn hồn còn có thể không ngừng ngưng tụ, nhưng đó là cần phải có thời gian đấy.
Với tình huống hiện tại, muốn khôi phục đến thời kì cường thịnh, không biết còn phải trải qua bao nhiêu năm nữa!
- Tiểu tử này...
Dịch Thanh Lam oán hận trừng mắt nhìn hắn.
Mặc dù Lâm Lang Nguyệt được an toàn, nhưng sao nàng ta cảm giác mình đã bị tổn thất nặng đây này?
...
Bên ngoài vách đá xanh đen.
Nhóm chấp sự cùng Trưởng lão xì xào bàn tán.
- Đều đã qua mấy canh giờ rồi, sao lại không có chút động tĩnh gì?
- Lý Nhiên chẳng qua mới chỉ là Nguyên Anh, làm sao có thể làm phai mờ Tâm Ma, cứu Lâm Thủ Tịch!
- Ta cũng đã sớm nói, không thể tin người trong ma đạo!
- Đừng nói như vậy, tốt xấu gì thì người ta cũng là đến cứu người, không cần biết có thành công hay không, đều phải có tâm thế cảm ơn.
- Haiz, chỉ là đáng tiếc Lang Nguyệt!