Chương 276. Dịch Thanh Lam cường thế, nơi trút giận của Đế Cấp!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong đại điện an tĩnh.
Trong mắt Trần Uẩn Đạo biến hóa không ngừng, khiến cho người nhìn không đoán được ý nghĩ.
Trong nội tâm ngoại trừ phẫn nộ, còn có xấu hổ cùng bất đắc dĩ. Bất kể nói thế nào, thân là đứng đầu Chính Đạo, đối mặt với kiếp nạn của Nhân tộc, đệ tử không đánh mà chạy là sự thật. Cũng là chỗ bẩn không cách nào giặt rửa. Nhưng khiếp sợ uy danh Thần Đạo Cung, người khác cũng chỉ là thì thầm nói xấu sau lưng, ai dám nói ra trước mặt hắn.
Dịch Thanh Lam dám.
Trần Uẩn Đạo không có biểu tình, nói:
- Không nghĩ tới, lâu như vậy không gặp, mồm miệng Dịch đạo trưởng càng ngày càng tốt rồi.
Đối mặt với sự mỉa mai của hắn ta, Dịch Thanh Lam vẫn không dao động.
- Nếu như không có chuyện gì khác, bần đạo cáo từ.
Trần Uẩn Đạo bước lên một bước, cười lạnh nói ra:
- Bổn tọa gần đây đã nghe được một chuyện thú vị, nghe nói Lý Nhiên trèo lên sơn môn Thiên Xu Viện, còn ngủ lại vài ngày. Thật là có chuyện này ư?
Con ngươi Dịch Thanh Lam căng lại:
- Trần chưởng môn hình như rất cảm thấy hứng thú đối với sự tình của Thiên Xu Viện.
Trần Uẩn Đạo lắc đầu cười nói:
- Bổn tọa chỉ là tò mò, muốn hỏi một chút, có phải Thiên Xu Viện sẽ đầu nhập vào Ma Môn chứ!
Lời nói này cũng có chút ác tâm rồi!
- Không liên quan gì tới Trần chưởng môn, cũng không nhọc đến ngươi phí tâm.
Dịch Thanh Lam đứng lên, áo bào trắng phất động, giống như căn bản chẳng muốn giải thích. Lúc này, có một trưởng lão bất mãn nói:
- Cấu kết Ma Đạo cũng thôi đi, còn câu dẫn nam nhân? Một đám nữ tu không biết giữ đức độ!
Giọng nói không tính lớn, nhưng rõ ràng truyền vào trong tai tất cả mọi người. Trần Uẩn Đạo biến sắc:
- Im miệng.
Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy người trưởng lão kia ngây dại, giống như điêu khắc, không nhúc nhích gì. Sau đó thân thể nhanh chóng già nua, làn da khô héo như là vỏ cây, con ngươi vốn sáng ngời cũng trở nên đục ngầu không chịu nổi. Nguyên bản Đại Năng Độ Kiếp cường đại, nhưng bây giờ không khí trầm lặng, giống như lão giả tuổi nhá nhem. Hắn ta nhìn hai tay tiều tụy của bản thân, thanh âm run rẩy nói:
- Tu vi của ta... Tu vi của ta... mất rồi!
Dịch Thanh Lam bình tĩnh nói:
- Không biết lựa lời nói, nên chém trăm năm tu vi của ngươi.
Các trưởng lão khác lạnh run, đi đứng như nhũn ra. Cả ngón tay cũng không dám nhúc nhích, dễ dàng chặt đứt mấy trăm năm tu vi của cường giả Độ Kiếp?
Người này không khỏi cũng quá kinh khủng!
Tay áo Trần Uẩn Đạo bay phấp phới, giọng nói lạnh như băng nói:
- Dịch đạo trưởng, đây chính là trưởng lão Thần Đạo tông!
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Vậy thì, phiền toái Trần chưởng môn đổi lại trưởng lão đi.
Nói xong, thân hình biến mất tại trong đại điện.
Trong đáy mắt Trần Uẩn Đạo ẩn chứa cơn giận dữ, nhưng lại do dự cái gì mà cố gắng đè nén. Cuối cùng cũng kiềm chế được. Tên trưởng lão đánh mất tu vi kia quỳ trên mặt đất, thanh âm thê lương nói:
- Ta trung thành và tận tâm đối với tông môn, hôm nay một thân tu vi cứ bị phế đi như vậy, xin chưởng môn làm chủ cho ta!
Trần Uẩn Đạo lắc đầu nói:
- Dám nói Dịch Thanh Lam không biết giữ đức độ... Ngươi còn có thể sống là nàng đã nể mặt bổn tọa rồi.
- Hả?
Trưởng lão hôn mê rồi.
- Không thể làm nhục Đế Cấp! Sống mấy trăm năm rồi, mà đạo lý đấy cũng không hiểu à?
Trần Uẩn Đạo không kiên nhẫn phất phất tay:
- Dẫn hắn đi xuống đi, kiếp sau nhớ rõ, giữ mồm giữ miệng chớ nói lung tung.
Ở bên trong từng đợt kêu rên thê lương, người trưởng lão kia bị mang ra khỏi đại điện.
Những người khác hai mặt nhìn nhau. Có người nhịn không được hỏi:
- Chưởng môn, Dịch đạo trưởng không phải là thanh tâm quả dục sao? Sao lại một lời không hợp sẽ phế đi tu vi người khác vậy?
- Đúng vậy, này cũng quá cường thế rồi...
- Trực tiếp động thủ tại Thần Đạo Cung, cái này...
Ánh sáng trong mắt Trần Uẩn Đạo lấp lánh:
- Dịch Thanh Lam à, nàng cũng giống Lãnh Vô Yên, đều là tên điên! Bổn tọa hôm nay chỉ là muốn thăm dò thái độ của nàng, không nghĩ tới nàng phản ứng lại kịch liệt như vậy. Xem bộ dáng liều chết cũng bảo vệ Lý Nhiên! Vạn nhất nàng liên thủ cùng Lãnh Vô Yên, chỉ sợ toàn bộ Hạo Thổ đều phải long trời lở đất!
Được xưng là chỉ biết là hắn ta năm đó một người trấn áp ba tông môn, trên tay dính đầy máu tươi Ma Đạo, được xưng là "Đạo nhân Sát sinh", nhưng lại không biết sau khi Lãnh Vô Yên quật khởi, ma diễm ngập trời, đảo ngược trời đất, trên đời căn bản không người có thể ngăn. Cuối cùng vẫn là Dịch Thanh Lam đứng dậy, đè xuống U La Điện không đâu địch nổi. Nếu không, chỉ bằng Trần Uẩn Đạo hắn ta, căn bản là không ngăn được ma nữ kia!
- Phù...
Trần Uẩn Đạo thở ra một hơi. Bắt đầu từ chuyện Hạo Nguyệt Tôn Giả, hắn ta vẫn bó tay bó chân, bị người cười nhạo khắp nơi.
- Lý Nhiên... Tên gia hỏa này rốt cuộc có chỗ gì đặc biệt? Vì cái gì mà tất cả mọi người đều bảo vệ hắn?
Cho tới bây giờ Trần Uẩn Đạo cũng chưa từng kìm nén như vậy.
Dịch Thanh Lam đạp phá hư không, trong nháy mắt trở về tông môn. Nàng ta hôm nay có hơi thất lễ.