Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 280. Thiên Xu Viện? Hay là hậu viện của Lý Nhiên!

Chương 280. Thiên Xu Viện? Hay là hậu viện của Lý Nhiên!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Nhiên sửng sốt một chút, nghĩ nghĩ nói ra:
- Đoạn thời gian trước, tại Vô Ương Thành, đánh Trưởng lão và Thánh Tử Thần Đạo Cung một trận.
Vẻ mặt Dịch Thanh Lam bất đắc dĩ nói:
- Tận lực cách Thần Đạo Cung xa một chút, Trần Uẩn Đạo kia không dễ chọc.
Tên tuổi Sát Sinh Đạo Nhân không phải nói chơi.
Mặc dù hắn ta một mực khắc chế, sát khí đáy mắt căn bản không cách nào che dấu. Lý Nhiên vui vẻ:
- Dịch đạo trưởng đây là đang quan tâm ta?
- Xem như thế đi.
Dịch Thanh Lam không phủ nhận. Nàng ta thấp giọng nói:
- Bần đạo chịu nhiều ủy thác như vậy, ngươi có thể thì đừng chết quá đơn giản.
Nói xong, thân hình hóa thành ánh sáng nhạt nhòa. Nhìn bóng lưng nàng ta tiêu tán, Lý Nhiên nhỏ giọng nói:
- Rõ ràng lớn lên rất đáng yêu, dáng người lại tuyệt như vậy, hết lần này tới lần khác tính cách cứ lạnh như khối băng...
Lời còn chưa dứt, trong không khí truyền đến giọng nói nàng ta phẫn nộ:
- Câm miệng!
Lý Nhiên:
- ...
Kế tiếp mấy ngày, Lý Nhiên một mực ở lại Nhàn Vân Phong tĩnh dưỡng.
Đan điền không ngừng luyện hóa, thần hồn hắn cũng càng ngày càng cường tráng lớn lên, cái loại cảm giác hoảng hốt hỗn loạn này cũng dần dần biến mất.
Vài tên nữ chấp sự luân phiên chiếu cố hắn, phụ trách ăn uống và bắt đầu cuộc sống hàng ngày của hắn.
Trải qua trong khoảng thời gian này, sự tích Lý Nhiên đã hoàn toàn truyền ra ngoài.
Tại bên trong thú triều, không so đo hiềm khích lúc trước, cứu hơn mười người đệ tử Thiên Xu Viện.
Vì cứu Lâm Thủ Tịch, không tiếc cắn xé cùng cao thủ Phần Thần Cảnh, với tu vi Nguyên Anh chém giết Phân Thần.
Lần này lại càng không ngại vạn dặm xa xôi, đi vào Bạch Vân Phong, lần nữa cứu Lâm Thủ Tịch ra khỏi Đạo Tuyệt Tử Địa.
Mà làm ổn định đạo tâm của nàng ta, thần hồn của mình còn bị trọng thương...
Nội tâm nữ tu bọn họ vốn tương đối cảm tính. Như thế có thể so với tình tiết thoại bản, làm cho các nàng thay đổi ấn tượng đối với Lý Nhiên rất nhiều, trao cho hắn danh hiệu "Trọng tình trọng nghĩa" các loại.
Thậm chí có không ít đệ tử vụng trộm chạy tới Nhàn Vân Phong, chỉ để nhìn thấy hắn một lần.
...
Nhàn Vân Phong.
Phòng ngủ trong biệt viện.
- Lý Thánh Tử, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong, xin mời thay quần áo.
Một tiểu chấp sự giơ áo trắng nói. Lý Nhiên gật đầu:
- Cảm ơn.
Mặc dù hắn có thể tự lo liệu sinh hoạt hàng ngày, nhưng đã có người phục vụ, tại sao phải cự tuyệt chứ?
Huống chi đối phương lại là một đám tiểu đạo cô tuổi trẻ.
Nhìn xem những gương mặt thanh xuân dào dạt này, tâm tình tốt hơn không ít.
Lý Nhiên mặc quần áo tử tế.
Một thân trường bào gấm tuyết trắng, cổ áo và ống tay áo thêu lên đường vân Lưu Vân, bên hông thắt một túi gấm xanh, lộ ra trang sức màu bạc, phối hợp thêm khuôn mặt tuấn lãng và dáng người cao ngất của hắn, giống như Thanh Sơn gió tuyết, tuấn tú vô song.
Tiểu chấp sự lặng lẽ đánh giá hắn, đôi má hơi có chút ửng hồng.
Lý Nhiên hoàn toàn phá vỡ ấn tượng của nàng ta đối với Ma giáo.
Tướng mạo trắng nõn tuấn mỹ, dáng tươi cười sáng lạn ánh mặt trời, thực tế thời điểm đối mặt với hắn, trong con ngươi thâm thúy kia giống như cất giấu ngân hà, tựa như một giây sau sẽ rơi vào trong đó.
Ở đâu là ma chứ?
Rõ ràng là tuyệt thế công tử nhẹ nhàng như tiên mà!
Lý Nhiên nghĩ nghĩ, hỏi:
- Gần đây cũng không thấy Lâm Thủ Tịch, nàng đang bận cái gì vậy?
Tiểu chấp sự hồi đáp:
- Mấy ngày nay Lâm Thủ Tịch một mực ở chỗ chưởng môn, nghe nói chưởng môn đang giúp nàng ổn định đạo tâm.
Lý Nhiên lắc đầu.
Cái gì mà ổn định đạo tâm, rõ ràng là giam lỏng trá hình, không cho nàng ta tìm đến hắn.
- Dịch đạo trưởng thật đúng là phòng ta như đề phòng cướp vậy.
Lúc này, chấp sự kia nhỏ giọng hỏi:
- Lý Thánh Tử, hôm nay ngài còn kể chuyện xưa sao?
Lý Nhiên nhìn xem bộ dáng chờ mong của nàng ta, cười hỏi:
- Các ngươi muốn nghe cái gì?
Tiểu chấp sự nói:
- Lần trước ngài đã từng nói qua Tây Sương Ký, tất cả mọi người rất chờ mong đây này.
Lý Nhiên gật đầu:
- Tốt, vậy hôm nay sẽ nói cái này đi.
- Thật ư? Thật tốt quá! Vậy thì ta sẽ nói cho các nàng biết!
Tiểu chấp sự bị kích động chạy ra. Lý Nhiên xem bóng lưng tung tăng như chim sẻ của nàng ta, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Trong khoảng thời gian này, nhóm đạo cô này chiếu cố hắn cẩn thận, không có chút oán hận nào. Mà dù sao hắn cũng không có việc gì làm, vậy cứ kể chuyện xưa.
Ai ngờ các nàng còn nghe nghiện rồi, mỗi ngày đều tới quấn quít lấy, không ngừng đòi hắn kể.
- Ừm, hồn lực đã hấp thu tám phần mười, đoán chừng cũng không kể được thêm mấy lần.
...
Ở trong chỗ sâu Vân Trung.
Chỗ ở chưởng môn.
Ở bên trong gian phòng trống rỗng, Dịch Thanh Lam và Lâm Lang Nguyệt ngồi trên mặt đất.
Dịch Thanh Lam duỗi ngón trỏ nhỏ nhắn ra, chạm trên trán của Lâm Lang Nguyệt, giống như đang dò xét cái gì.
- Mặc dù Đạo tâm vững chắc, nhưng thần hồn vẫn rất yếu. Ngươi gần đây còn có chăm chú tu luyện An Thần Chú?
Lâm Lang Nguyệt gật đầu nói:
- Đệ tử tu luyện rất cẩn thận.
- Không thể nào.
Dịch Thanh Lam cau mày nói:
- Theo lý thuyết, Tâm Ma bị tróc tối đa điều dưỡng vài ngày cũng sẽ tốt rồi, ngươi sao lại một mực không thấy khá lên?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất