Chương 289. Kế hoạch đặc biệt của Dịch Thanh Lam!
Lâm Lang Nguyệt nhìn xem Lý Nhiên.
Chỉ thấy hắn nhắm nghiền hai mắt, vẻ mặt biến hóa, thỉnh thoảng lông mày còn nhăn lại. Xem ra giống như thật sự không quá thoải mái.
- Thần hồn hắn vốn đang bị thương, vì giúp ta ổn định tâm thần, lại làm ra trận chiến lớn như vậy chắc cũng phải mệt muốn chết rồi đi?
Đáy mắt Lâm Lang Nguyệt hiện lên một tia đau lòng. Đi đến bên giường, ngồi xuống, do dự một hồi lâu mới miễn cưỡng cố lấy dũng khí nâng đầu Lý Nhiên dậy, nhẹ đặt ở trên đùi của mình.
Cố nén ngượng ngùng trong nội tâm, dùng ngón tay trắng nõn nhu hòa xoa bóp huyệt thái dương cho hắn. Đầu ngón tay xẹt qua một tia linh lực, ý đồ giúp hắn giảm bớt mệt nhọc. Nhìn xem khuôn mặt tuấn lãng của Lý Nhiên, khuôn mặt nàng ta đỏ tươi một mảnh, trong con ngươi dịu dàng không thôi.
- Tiên sinh...
...
Dịch Thanh Lam đứng tại đỉnh núi.
Đạo bào như tuyết, tay áo tung bay, tư thái siêu phàm thoát tục, phảng phất một giây sau sẽ thành tiên phi thăng. Nhưng mà ánh mắt nàng ta lại rất mờ mịt, ngơ ngác nhìn về phía phương xa, không có một tia tiêu cự.
【 Hữu tâm tranh tự vô tâm hảo, đa tình khước bị vô tình não 】
【 Người dứt bỏ thập tình lục dục vẫn là người sao? 】
【 Cái gì mà vong tình, cái gì mà Thiên Cơ, đều là đồ bỏ đi! 】
【 Ngươi muốn ỷ lại trong lòng ngực của hắn, muốn làm nũng với hắn, muốn với hắn hòa tan cùng một chỗ, muốn dành hết thảy dịu dàng ôn nhu cho hắn. 】
Từng lời nói ban ngày Lý Nhiên đã từng nói qua ... Không ngừng lặp lại tại bên tai nàng ta.
Hình ảnh trong đầu từng màn từng màn hồi ức trở lại, cuối cùng biến thành một khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, cười hì hì nói với mình:
【 Dịch đạo trưởng chỉ là chưa có gặp được đúng người đấy. 】
- Đúng người ư?
Trong mắt Dịch Thanh Lam hiện lên một tia mê mang:
- Bần đạo thuở nhỏ tu đạo, chưa bao giờ nghi ngờ Thái Thượng Vong Tình, cho tới bây giờ cũng cho rằng đây mới là đại đạo. Nhưng tựa như hắn nói, bần đạo chưa bao giờ động tình, lại làm sao biết đây là sai?
Nàng ta giơ cổ tay lên, nhìn xem Hồng Tuyến nhàn nhạt.
- Nếu như vô tình, một đường nhân duyên này lại dựa vào cái gì mà trói buộc được bần đạo?
Dịch Thanh Lam có thể chứng được đế vị, đạo tâm sớm đã thanh thản một mảnh, đối với chính mình có nhận thức rõ ràng.
Nhưng nguyên nhân chính là như thế nên nàng ta mới sinh ra một chút hoài nghi.
Bởi vì nàng ta càng ngày càng thấy không rõ chính mình rồi.
Cái loại cảm giác không hiểu được này, tim đập đột nhiên nhanh hơn, Hồng Tuyến trên cổ tay không cách nào dứt bỏ cũng khiến nàng lộn xộn trong lòng.
Mà hết thảy tất cả điều này đều có quan hệ với Lý Nhiên.
- Tên tiểu tặc đáng sợ này, chẳng lẽ lại là kiếp nạn của bần đạo?
Dịch Thanh Lam thở dài. Nếu cứ như vậy mãi, chỉ sợ tâm cảnh của nàng ta thật sẽ gặp phải bất ổn rồi.
Nhưng mà nhắc tới cũng kỳ quái. Rõ ràng trong lòng nàng ta đang có nhiều rối rắm nhưng vẫn vận chuyển đạo pháp bình thường, không có một chút ngưng trệ rối rắm.
- Sở dĩ Lang Nguyệt không bị ảnh hưởng là vì Lý Nhiên là Thiên Đạo của nàng, bần đạo còn có thể vì cái gì? ... Chẳng lẽ là bởi vì đoạn Hồng Tuyến này tồn tại?
Dịch Thanh Lam nhìn về phía cổ tay.
Dù là với tu vi của nàng ta hiện tại, cũng không thể nhìn thấu đoạn nhân duyên này.
Thứ này cho nàng ta một cảm giác huyền diệu khó giải thích, tựa hồ chạm đến mệnh số, không cách nào dùng lẽ thường để giải thích.
- Mặc dù không có ảnh hưởng tới tu vi, nhưng nếu như lòng không thể chuyên tâm, còn nói gì tới Thái Thượng Vong Tình?
- Loại cảm giác này rốt cuộc là cái gì, bần đạo nhất định phải biết rõ ràng!
Ánh mắt Dịch Thanh Lam dần dần kiên định. Đột nhiên nàng ta nghĩ tới một phương pháp đặc biệt, chỉ là còn chưa xác định được liệu rằng có hữu hiệu hay không.
- Mặc dù có chút hoang đường, nhưng vẫn nên thử xem, coi như là làm yên lòng đã!
Nàng ta bước về phía trước một bước, thân hình đột nhiên biến mất, lập tức đi tới trước màu xanh vách đá. Sau lưng vách đá này là Đạo Tuyệt Tử Địa.
- Lý Nhiên ở trong ảo cảnh Tâm Ma nhìn thấy bần đạo, vậy thì bần đạo sẽ thấy cái gì đây?
Tâm Ma tuy là nghiệp chướng, nhưng lại có thể kích phát đồ vật bản thân cũng không để ý tới ở sâu trong nội tâm.
Dịch Thanh Lam muốn thông qua loại biện pháp này để khảo chứng, bản thân rốt cuộc là hữu tình hay vẫn là vô tình. Ngón tay tinh tế chạm nhẹ trên vách đá, vòng xoáy màu đen chậm rãi xuất hiện. Trong đó phát ra khí Diệt Tuyệt tĩnh mịch, xa xa không có đậm đặc như vừa mới bắt đầu.
Nàng ta tận lực thu liễm khí tức, nhấc chân rảo bước tiến lên trong vòng xoáy thâm thúy.
Vừa đạp vào Đạo Tuyệt Tử Địa, đại địa đột nhiên run rẩy một hồi, toàn bộ không gian đều lay động.
Năng lượng Đế Cấp thật sự quá kinh khủng. Đạo Tuyệt Tử Địa căn bản không cách nào chịu nổi.
Dù là Dịch Thanh Lam đã cố gắng áp chế tu vi, nhưng vẫn khiến cho mảnh không gian này lung lay sắp đổ.
- Tốc chiến tốc thắng thôi.