Chương 299. Nửa Bước Hợp Đạo? Chém giết hết!
Kết quả là còn chưa bay xa được hai thước thì hắc quang của Âm Dương Kính chợt sáng lên, trực tiếp hút thần hồn của hắn ta vào trong kính.
Kêu thảm thiết trở thành oan hồn trong kính!
Ngay vào lúc đó, nhục thể của hắn ta cũng lập tức khô héo đi, huyết nhục đều bị Ma Kiếm Cô Tà nuốt chửng không còn lại gì!
Bỏ mình hồn diệt, hoàn toàn biến mất trong thiên địa!
Ma Tướng tan biến, Lý Nhiên lơ lửng rơi xuống mặt đất.
Ánh mắt nhìn về phía Trình Ngọc Châu đang ngồi sợ hãi dưới đất, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo:
- Đúng rồi, còn một người nữa.
Sắc mặt Trình Ngọc Châu tái nhợt, hai bắp đùi run lẩy bẩy.
Đối mặt với ánh mắt lãnh khốc của Lý Nhiên, hai chân nàng ta mềm nhũn đến mức thiếu chút nữa đã té ngã trên mặt đất.
- Hắn thật sự là Lý Nhiên sao?
- Trong tin đồn, không phải Lý Nhiên thuộc cảnh giới Nguyên Anh à? Sao lại có thể giết chết Tạ Phi Nguyên được chứ?
Trong đầu nàng ta trống rỗng.
Tạ Phi Nguyên chính là Phân Thần đỉnh phong danh xứng với thực đó! Thế mà từ đầu tới đuôi đều bị Lý Nhiên đánh bẹp, ngay cả cơ hội mở miệng thở dốc cũng không có, cuối cùng trực tiếp hồn bay phách tán!
Còn có tên Ma Tướng sáu tay cực kỳ kinh người kia nữa. Có nhìn thế nào thì cũng không giống như là người sở hữu thực lực Nguyên Anh!
Vẻ mặt của Trình Ngọc Châu hiện lên vẻ đắng chát.
- Sao Tần Như Yên lại quen biết với loại quái vật như này cơ chứ!
Vẻ mặt của Tần Như Yên cũng vô cùng chấn kinh.
Nàng ta biết Lý Nhiên có năng lực vượt qua điểm giới hạn để chém giết Phân Thần, nhưng lại không ngờ rằng hắn sẽ dùng loại phương thức nghiền ép cường thế như thế này!
Nàng ta che đôi môi anh đào lại, quang mang trong mắt lưu chuyển không ngừng.
- Lý Thánh Tử, mấy ngày không gặp, ngươi lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Là hắn ta quá yếu thôi.
Tiêu chuẩn để đánh giá thực lực không chỉ có cảnh giới thôi.
Mặc dù tên Tạ Phi Nguyên này là Phân Thần đỉnh phong, nhưng thủ đoạn và kinh nghiệm của hắn ta đều rất bình thường. Cuối cùng hắn ta lại dùng thần hồn để làm đòn công kích, càng là một quyết định cực kỳ sai lầm.
Hắn ta gần như tiêu hao toàn bộ hồn lực, lại trở thành món ăn trong miệng của Phệ Hồn Hắc Vụ.
Việc này cũng khiến cho thần hồn của hắn ta trở nên cực kỳ yếu ớt, ngay cả cơ hội cuối cùng để ly thể và chạy trốn cũng không còn nữa. Bằng không thần hồn của một người nằm trên đỉnh cao của Phân Thần, đến cả Âm Dương Kính cũng không dễ dàng thu nạp như vậy đâu.
- ...
Tần Như Yên buồn cười lắc đầu.
Nguyên Anh nói Phân Thần quá yếu.
Người này vẫn lớn lối như vậy.
Chẳng qua thì quả thật hắn cũng có vốn để phách lối.
Trình Ngọc Châu thấy hai người đang đứng đó nói chuyện phiếm, con ngươi nàng ta chuyển động.
Hai tay nàng ta lặng lẽ niết Pháp Ấn, chuẩn bị thiêu đốt máu thịt để chạy trốn.
Cái tên Ma Tử này, ngay cả Phân Thần đỉnh phong cũng có thể giết chết được, nàng ta chẳng qua cũng chỉ là Kim Đan Viên Mãn mà thôi, căn bản không có năng lực đối đầu với hắn.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi huyết dịch bùng cháy thì bóng đen dưới người nàng ta đột nhiên chuyển động, trực tiếp khóa chặt nàng ta trên mặt đất!
Bí pháp của U La Điện, U Ảnh Ngục!
Lý Nhiên cười cười mà nói.
- Đi gấp như vậy à?
Cổ họng của Trình Ngọc Châu có chút nghẹn lại, nàng ta khó nhọc mà nói:
- Lý Thánh Tử, ta cũng chỉ là phụng mệnh hành sự mà thôi. Ta cũng không biết Tần sư tỷ là người của ngươi…
Tần Như Yên hơi đỏ mặt.
- Ai là người của hắn chứ?
Vẻ mặt của Lý Nhiên vô cùng chân thành, hắn nói:
- Đừng có nói lung tung, bọn ta chỉ là quan hệ nam nữ thuần khiết mà thôi.
- ...
Sắc mặt của Trình Ngọc Châu lộ ra vẻ không còn gì để nói.
Vì Tần Như Yên mà không tiếc nhúng tay vào chuyện của Hợp Hoan Tông, thậm chí ngay cả Phân Thần đỉnh phong mà cũng giết chết luôn rồi. Đây mà còn gọi là thuần khiết sao?
Gạt quỷ hả!
Trong lòng nàng ta nghĩ như vậy, thế nhưng trên mặt lại cười mỉa mà nói:
- Là ta không lựa lời mà nói…
Đúng lúc này, trong không khí vang lên một giọng nói lạnh lẽo như băng.
- Trình Ngọc Châu, ngươi còn ở đây bần thần cái gì nữa hả?
Trình Ngọc Châu sửng sốt, nàng ta bỗng quay phắt đầu nhìn lại.
Chỉ thấy phía sau có một bóng người màu đỏ nhẹ nhàng hạ xuống.
Ánh mắt của người nọ vô cùng hung ác và nham hiểm, gương mặt trắng nõn mịn màng, một thân bào tiên đỏ thẩm như máu.
Phảng phất như trong nháy mắt, Trình Ngọc Châu đã tìm được chủ kiến, nàng ta vui vẻ nói:
- Tạ hộ pháp, cuối cùng ngài cũng tới rồi!
Con ngươi của Tần Như Yên co rụt lại.
- Tạ Long Cử? Thế mà hắn ta cũng tới đây sao?
Lý Nhiên nghi ngờ nói:
- Ngươi cũng quen biết người này à?
Vẻ mặt của Tần Như Yên lộ ra chút kiêng kỵ.
- Tạ Long Cử, nội đường hộ pháp, cũng là thân ca của Tạ Phi Nguyên!
Lý Nhiên gật đầu.
- Hóa ra là người một nhà à.