Chương 300. Nửa Bước Hợp Đạo? Chém giết hết! (2)
Tần Như Yên thấp giọng nói:
- Hắn ta không giống như Tạ Phi Nguyên đâu. Hắn ta chính là Phân Thần Viên Mãn, Nửa Bước Hợp Đạo đó! Là cao thủ hiếm có trong nội môn, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn!
Tuy thoạt nhìn thì tên Tạ Long Cử còn trẻ tuổi, nhưng trên thực tế thì đã sắp 200 tuổi rồi. Vì muốn duy trì vẻ bề ngoài của mình, hắn ta thường xuyên trắng trợn cướp bóc nữ tu Âm Nguyên, còn từng hút tất cả các nữ quyến trong một gia tộc nhỏ thành cái xác khô!
Ác danh của hắn ta truyền bá khắp cả Trung Thổ!
- Nửa Bước Hợp Đạo sao?
Con ngươi Lý Nhiên hơi ngưng trọng lại.
Tạ Long Cử nhìn một mảnh hỗn độn xung quanh rồi cau mày mà nói:
- Trình Ngọc Châu, ngươi ở đây làm cái trò gì vậy hả? Thời gian mà lão tổ đưa ra đã sắp hết rồi đó! Đối phó một ả Tần Như Yên thôi mà cần dùng nhiều thời gian như vậy hay sao?
Trình Ngọc Châu cười khổ mà nói:
- Tạ hộ pháp, vốn là đã đắc thủ rồi, thế mà bất đắc dĩ nửa đường lại nhảy ra một tên Lý Thánh Tử.
- Lý Thánh Tử?
Tạ Long Cử cau mày lại. Hắn ta nhìn về phía tên nam nhân ở bên cạnh Tần Như Yên kia. Gương mặt đó thoạt nhìn có chút quen mắt.
Hắn ta không xác định mà nói:
- Đây là… U La Điện Lý Nhiên?
Trình Ngọc Châu gật đầu nói:
- Chính là hắn.
Tạ Long Cử nhướng mày.
- Cứ coi như là U La Thánh Tử thì thế nào chứ? Chuyện của Hợp Hoan Tông bọn ta cũng không phải là chuyện mà hắn có thể nhúng tay vào!
Vẻ mặt Trình Ngọc Châu đắng chát.
Nói thì là nói như vậy, nhưng người ta cũng không có phân rõ phải trái với ngươi!
Lúc này, dường như Tạ Long Cử nhớ ra cái gì đó, hắn ta nghi ngờ nói:
- Phi Nguyên đâu? Không phải hắn ta đi cùng với ngươi sao?
Trình Ngọc Châu nuốt một ngụm nước bọt.
- Tạ chấp sự hắn… Đã bỏ mình rồi.
- Cái gì?
Tạ Long Cử sửng sốt một chút, hắn ta nói với vẻ không thể tin được:
- Bỏ mình rồi? Ngươi đang nói đùa cái gì vậy hả?
Đối diện chỉ có một tên Kim Đan và một tên Nguyên Anh mà thôi. Còn đệ đệ của hắn ta chính là đỉnh phong của Phân Thần đó!
Trình Ngọc Châu thấp giọng nói:
- Tạ chấp sự đã bị Lý Nhiên giết chết, nhục thân tiêu vong, hồn bay phách lạc, chính ta tận mắt nhìn thấy.
Rầm!
Trong hư không vang lên một tiếng động trầm đục. Chỉ trong chớp mắt, bầu không khí trở nên lạnh lẽo như băng.
Hồng bào của Tạ Long Cử bay phần phật trong gió, nhiệt độ bỗng chốc chợt giảm xuống, cỏ dại xung quanh cũng vươn đầy sương lạnh.
Giọng nói khàn khàn của hắn ta vang lên:
- Đệ đệ ta thực sự đã chết rồi sao?
Trình Ngọc Châu lạnh run, nàng ta chỉ gật đầu mà không dám nói thêm gì nữa.
Tạ Long Cử nhìn về phía Lý Nhiên, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.
- Là ngươi đã giết chết đệ đệ của ta?
Uy áp dồn dập kéo đến như muốn cuốn quét cả thiên địa, ngay cả Tần Như Yên đứng ở một bên mà cũng cảm thấy như bị nghiền ép!
Mà Lý Nhiên thì lại bình thản ung dung.
- Đệ đệ ngươi? Ngươi đang nói tới cái tên này à?
Hắn lấy Âm Dương Kính ra, thôi động linh lực, một luồng oan hồn tiêu tán tràn lan ra ngoài, tiếng kêu rên vang vọng không ngừng trên không trung.
Khuôn mặt dữ tợn trong làn sương khói kia chính là Tạ Phi Nguyên!
Nhìn thấy một màn như vậy, Tạ Long Cử tức giận đến mức mắt cũng muốn nứt ra, đôi mắt đỏ au!
Đệ đệ hắn ta không chỉ chết rồi mà còn bị luyện chế thành oan hồn!
- Tên khốn kiếp, ta phải băm ngươi ra làm vạn đoạn!
Tạ Long Cử nghiến răng nghiến lợi, khàn cả giọng mà nói:
- Ta phải uống cạn máu của ngươi, ăn sạch thịt của ngươi, hiến tế cho vong hồn của đệ đệ ta!
Ầm!
Hư không ở phía sau hắn ta nứt ra một khe hở. Một bộ móng vuốt đáng sợ vươn ra ngoài, khí tức âm u tàn bạo mà lại điên cuồng tràn ngập khắp không gian!
Con ngươi của Tần Như Yên run lên nhè nhẹ.
Nửa Bước Hợp Đạo không phải cùng một khái niệm với Phân Trần đỉnh phong đâu.
Tên Tạ Long Cử này quả thực là mạnh đến khủng bố!
- Lý Nhiên, ta chắc chắn không đi nổi nữa rồi, bây giờ ngươi đi vẫn còn kịp đó!
Vẻ mặt của nàng ta đầy lo lắng.
Lý Nhiên cười lạnh một tiếng.
- Đi? Chỉ cần hắn ta còn chưa Hợp Đạo thì ta sẽ chém giết hết!
...
Cuối cùng Trình Ngọc Châu cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, trong mắt nàng ta lóe ra vẻ hưng phấn.
Tuy là Tạ Phi Nguyên đã chết rồi, nhưng cũng may kết cục cũng không hề thay đổi.
- Tần Như Yên, mặc dù có Lý Nhiên bảo vệ cho ngươi, nhưng cuối cùng ngươi vẫn phải chết như cũ thôi…
Lời còn chưa dứt thì nàng ta đã ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy mấy đạo xiềng xích màu đen đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã khóa chặt Tạ Long Cử lại, mặc cho hắn ta có giãy giụa như thế nào đi nữa thì cũng không thể động đậy được.
Vẻ mặt Tạ Long Cử kinh hãi.
Thứ mà chiếc xiềng xích kia trói không phải là cơ thể mà là thần hồn của hắn ta!