Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 48. Ngươi mà cũng xứng lưỡng bại câu thương với ta à?

Chương 48. Ngươi mà cũng xứng lưỡng bại câu thương với ta à?


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Hiện giờ mới chỉ là vòng thí luyện thứ nhất, phía sau chắc chắn còn có cửa ải khó khăn hơn! Chúng ta lưỡng bại câu thương ở đây chẳng phải là vô duyên vô cớ tạo tiện nghi cho những người khác sao?
Bọn họ cũng vì truyền thừa mà đến, động thủ ở đây không phải là hành động sáng suốt.
- Hắn nói không sai. Tiền bối, không thể vì chuyện nhỏ mà mất lớn, làm để lỡ chính sự.
Tiêu Thanh Ca cũng khuyên ngăn.
Nàng không muốn Lý Nhiên vì mình mà bỏ qua Tiên Duyên khó có được này.
- Ừm, ngươi nói không sai. Nhưng ta có một vấn đề nho nhỏ.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Ngươi dựa vào cái gì mà cảm thấy mình có thể lưỡng bại câu thương với ta?
- Hả?
Tống Thanh Tùng sửng sốt, trong lòng không khỏi bật báo động.
Chỉ thấy thân ảnh Lý Nhiên đột nhiên mơ hồ rồi đột nhiên xuất hiện ở phía trên hắn ta!
- Quá nhanh!
Hắn ta phi thân rút lui nhưng đã không kịp rồi, ánh mắt hoàn toàn bị một đại thủ bao phủ.
Lý Nhiên nắm đầu hắn ta, hung hăng ném về phía trên mặt đất!
Rầm!
Cả người Tống Thanh Tùng bị đánh vào trong mặt đất!
Chờ đến khi khói bụi tản đi thì chỉ thấy thân hình cao ngất của Lý Nhiên, bên cạnh còn có một hố tròn rất lớn.
Mà Tống Thanh Tùng đang nằm trong cái hố, toàn thân lấp lánh ánh sáng.
Dù sao hắn ta cũng có thực lực Kim Đao, có thể dùng đạo pháp vào thời khắc cuối cùng.
- Lý Nhiên, ngươi dám đụng vào ta?
Tống Thanh Tùng không thể tin nổi mà nói.
- Lão tử đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt!
Lý Nhiên nhấc chân lên, dùng sức đạp!
Ầm!
Huyền quang hộ thể lóe lên, ngăn cản một cước này.
Không đợi cho Tống Thanh Tùng thở phào, linh lực của Lý Nhiên đã điên cuồng phun trào, không ngừng giẫm đạp hắn ta rơi xuống không ngừng!
Răng rắc!
Một tiếng nhỏ vang lên, trên hộ tráo xuất hiện từng vết rách.
Sau đó nổ tung vỡ vụn!
Tống Thanh Tùng lập tức sợ muốn chết!
Hắn ta nhanh chóng cắn vào đầu lưỡi, cả người hóa thành thần quang rồi bỏ chạy ra ngoài ngay lập tức.
- Linh Áp Bí Ấn!
Tay phải Lý Nhiên niết ấn, không khí trở nên ngưng trệ, Tống Thanh Tùng bị đè chặt xuống đất!
- Ta là đích truyền của Thần Đạo Cung, ngươi không thể động vào ta! Nếu không chưởng môn của chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Tống Thanh Tùng mạnh miệng trong yếu.
Linh lực vận chuyển, cố gắng chống lại áp lực.
- Cắt, hù dọa ai vậy? Ngươi cho rằng lão tử không có chưởng môn hả?
Lý Nhiên hừ lạnh nói.
Đầu năm nay, còn có ai không có chống lưng chứ?
Tống Thanh Tùng nghĩ đến Lãnh Vô Yên thì trong lòng lại khiếp sợ.
Đây chính là siêu cấp ma đầu một kiếm diệt tống, hơn nữa còn cực kỳ bao che khuyết điểm!
- Từ đệ tử đến sư tôn đều không có một ai dễ chọc vào!
Hắn ta khóc không ra nước mắt.
Đánh đã đánh không lại, lại có thêm bối cảnh không ai không tàn nhẫn…
Nếu như ông trời cho hắn ta thêm một cơ hội, hắn ta nhất định sẽ cách Lý Nhiên thật xa!
- Không phải ngươi muốn lưỡng bại câu thương với ta sao? Chỉ được thế này?
Lòng bàn tay Lý Nhiên khẽ nhúc nhích, Vân Linh Thương bay lên không trung, mũi thương từ xa nhắm vào Tống Thanh Tùng.
Tống Thanh Tùng nắm lấy một tấm phù chú, sẵn sàng huyết độn đào tẩu bất cứ lúc nào.
Đúng lúc này có một giọng nói bình tĩnh vang lên.
- Hai vị dừng lại đi!
Một thiếu nữ thanh y bay xuống giữa hai người, trong lòng vẫn ôm thanh trường kiếm kia.
Vạn Kiếm Các, Nhạc Kiếm Ly!
Tống Thanh Tùng mừng rỡ, dường như đã tìm được chỗ dựa vững chắc:
- Nhạc tiên tử, ma đầu này muốn giết ta, chúng ta là đồng bào Chính Đạo, ngươi nhất định phải giúp ta!
Nhạc Kiếm Ly liếc mắt nhìn hắn ta, trong đôi mắt lạnh lùng trong trẻo hiện lên vẻ chán ghét.
Nàng ta quay đầu nói với Lý Nhiên:
- Bây giờ mới chỉ là vòng thí luyện thứ nhất, cho dù liều mạng thì cũng không cần nóng vội nhất thời, không bằng bảo tồn thực lực. Đợi đến khi truyền thừa cuối cùng xuất hiện thì sẽ có một trận ác chiến.
Lý Nhiên chống cằm, đánh giá nàng ta:
- Cho nên các ngươi là cùng một phe?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu:
- Ta không quen hắn ta.
- Vậy vì sao ngươi phải xuất hiện? Nhìn chúng ta đánh chết nhau, ngươi làm ngư ông đắc lợi không phải mới là điều có lợi nhất cho ngươi à?
Lý Nhiên nói.
- Ngươi nói không sai, ban đầu ta cũng nghĩ như vậy.
Nhạc Kiếm Ly không hề che giấu mà nói ra:
- Nhưng ta phát hiện, hắn ta ngay cả để ngươi dùng con át chủ bài cũng không làm được thì còn nói gì đến lưỡng bại câu thương?
Mặt Tống Thanh Tùng đỏ lên, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống.
Nhạc Kiếm Lý chăm chú nhìn Lý Nhiên:
- Ngươi rất mạnh, mạnh mẽ đến nỗi ta không có tự tin để một mình đối mặt với ngươi, vì vậy ta tạm thời không muốn để hắn ta chết.
Cho dù thế nào thì Tống Thanh Tùng cũng là Kim Đan kỳ, ít nhất có thể đóng một vai trò kiềm chế kẻ địch.
Mặc dù nàng ta cũng khinh thường Tống Thanh Tùng nhưng có hắn ta thì ít nhất có thể miễn cưỡng duy trì tình thế cân bằng, không đến mức xung đột quá sớm với Lý Nhiên.
- Tạm thời?
Lý Nhiên nhíu mày.
Người này rất thú vị.
- Có đạo lý, vậy thì để hắn ta sống thêm một lúc đi.
Lý Nhiên gật đầu nói.
Hắn có thể cảm nhận được Nhạc Kiếm Ly này rất mạnh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất