Chương 54. Nhạc Kiếm Ly xấu hổ giận dữ
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nàng ta cẩn thân ở trong khe núi tìm kiếm, cuối cùng ánh mắt tập trung ở vào một cái cây khô.
Cây khô héo già dặn, giống như sắp chết héo vậy, hoàn toàn đối lập với những Linh Thảo tươi tốt xung quanh.
Nhạc Kiếm Ly nhìn kỹ lại, chỉ thấy trên cây khô không có một chiếc lá nào, lại ra quả đỏ mọng.
Trái cây êm dịu ngọt ngào, mùi hương như có như không.
- Là tiên tài Sinh Linh Quả!
Ánh mắt Nhạc Kiếm Ly tràn đầy vui vẻ.
Đây chính là đồ tốt!
Bình thường dược tính của nó đối với Tu Hành Giả có thể nói là độc dược, nhưng lúc trọng thương sắp chết thì đây chính là sinh mạng thứ hai!
Hơn nữa thông qua luyện chế, còn có thể có hiệu dụng thần kỳ khác nữa.
Nàng ta vươn tay, thật cẩn thận muốn hái quả này xuống, đột nhiên sát khí phía sau đánh úp tới!
- Kẻ nào?
Nhạc Kiếm Ly xoay người tránh thoát, sau đó đồng tử co rụt lại!
Chỉ thấy một cây ngân thương chĩa vào trước mặt nàng, cán thương khẽ run.
Lý Nhiên vươn vai đi tới
- Chào, cướp giật đây.
- …
Tiêu Thanh Ca trốn ở trong rừng cây, nhìn trái cây trên cây khô kia, nhịp tim bắt đầu gia tăng tốc độ.
- Là Sinh Linh Quả!
Bên trong bí cảnh, quả nhiên có sự tồn tại của Sinh Linh Quả!
Có nó, Tiêu Thanh Ca có cơ hội xoay chuyển linh căn, lần nữa quay lại Tiên Lộ!
Hơn nữa chỉ có khôi phục tu vi, nàng ta mới có dũng khí ở cùng chỗ với Lý Nhiên!
Nhìn bóng lưng mạnh mẽ kiên cường trước mắt mình, trong mắt Tiêu Thanh Ca tràn đầy dịu dàng.
- Lý Nhiên, ngươi có ý gì đây?
Nhạc Kiếm Ly chau mày nói.
Lý Nhiên tùy ý nói.
- Biết rõ rồi còn hỏi, trái cây này ta nhìn trúng rồi, ngươi có thể đi.
- Chúng ta đã nói rồi, thí luyện trước mắt đều phải tự dựa vào bản lĩnh của mình, chẳng lẽ ngươi muốn hủy bỏ giao ước hay sao?
Đôi mắt phượng của Nhạc Kiếm Ly hơi nheo lại.
Lý Nhiên thản nhiên nói.
- Đúng là phải dựa vào bản lĩnh của chính mình. Hái thuốc là bản lĩnh của ngươi, nhưng cướp đoạt là bản lĩnh của ta, có vấn đề gì không?
Gương mặt Nhạc Kiếm Ly tràn đầy sương lạnh.
Xem cái dáng vẻ này, là thể hiện không muốn nói đạo lý đây mà.
Thời điểm này nếu lùi bước, sẽ chỉ khiến đối phương được một tấc lại muốn tiến một thước.
Nàng ta lạnh lùng nói.
- Tốt lắm, vậy đấu một hồi phân định thắng thua đi!
Trong lòng đã có quyết định, đúng lúc mượn cơ hội này, thăm dò thực lực của Ma Môn Thánh Tử này!
Lý Nhiên chân thành nói.
- Vậy ngươi phải cẩn thận chút nha, ta thấy ngươi da mỏng thịt mềm, đừng để ngân thương của ta đâm khóc đấy!
Nhạc Kiếm Ly nghe thấy vậy hơi đỏ mặt.
Nàng xấu hổ gắt lên.
- Phi, cái đồ hạ lưu! Quả nhiên là Ma Giáo Yêu Nhân, quả thực vô cùng vô sỉ!
Lý Nhiên.
- ? ?
- Có phải ngươi hiểu lầm cái gì rồi không…
- Tên háo sắc, ăn một kiếm của ta đi!
- …
Nhạc Kiếm Ly rút thanh trường kiếm ra khỏi vỏ kiếm, giống như một dòng nước mùa thu, căm hận lao về phía Lý Nhiên chém xuống!
- Đây là?
Lý Nhiên thuận tay bắn bay.
Trường kiếm xoay tròn bay trở về, giơ ở trước mặt Nhạc Kiếm Ly.
Nhạc Kiếm Ly nhắm hai mắt lại, lúc lần nữa mở mắt, ánh mắt trở nên lạnh lùng, tất cả cảm xúc đều biến mất không một tăm hơi.
Nàng ta một bước giẫm trên hư không, sợi dây buộc mái tóc đuôi ngựa bung ra, mái tóc dài đen nhánh tung bay trong gió.
- Bạo Vũ Tương Chí...
Tay kết thành Pháp Ấn, hơi thở mùi đàn hương từ miệng nhẹ nhàng bay ra, không khí trong nháy mắt ngưng kết.
Trường kiếm run rẩy phân tách, một chia làm hai, hai chia làm bốn, cuối cùng hóa thành kiếm ảnh bay đầy trời!
Đó cũng không phải ảo giác, mà là Linh Kiếm được hình thành từ linh lực, mỗi một chuôi kiếm đều tản ra Kiếm Ý vô cùng sắc bén!
Nhạc Kiếm Ly cúi đầu nhìn về phía Lý Nhiên, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
- Tà Ma Yên Diệt!
Hai tay nàng ta áp xuống, trường kiếm lơ lửng giữa không trung trong nháy mắt trút xuống người Lý Nhiên!
Dường như mưa xối xả trút nước xuống vậy!
- Uy lực không tệ.
Ánh mắt Lý Nhiên lóe lên tia tán thưởng.
Ầm ầm ầm ầm!
Dưới sự gọt rửa của cơn mưa kiếm, cây cối bị chém đứt, sơn thể bị xuyên thủng, ngay cả mặt đất cũng sắp vỡ nát!
Uy thế quả thật kinh người!
- Ngươi quá khinh suất rồi.
Nhạc Kiếm Ly lạnh lùng cười gằn.
Chiêu Bạo Vũ Kiếm này của nàng ta, có thể phong bế toàn bộ không gian, bất kỳ thân pháp gì cũng không thể tránh thoát được.
Trừ phi trốn ra khỏi phạm vi công kích, bằng không chỉ có thể nghênh đón!
Nhạc Kiếm Ly tự hỏi, trong cùng cảnh giới, chắc chắn không ai có thể tiếp được một chiêu này!
Cho dù là Ma Môn Thánh Tử cũng không thể!
Vù ~
Đột nhiên, trong Bạo Vũ lóe lên một vệt u quang, giống như ngọn hải đăng sừng sững trong cơn sóng to gió lớn.
- Hả?
Nhạc Kiếm Ly định thần nhìn lại.
Chỉ thấy Lý Nhiên được u quang kén bao bọc, ở trong Kiếm Vũ bình an vô sự.
Tay phải hắn giơ ngân thương lên, đạp đất xoay hông, cả người căng thành thành một cây cung, tập trung sức mạnh dùng sức ném một cái!
- Bôn Lôi!
Giữa trời điểm mờ mịt lóe lên một điểm hàn mang, một đạo ngân sắc Lưu Tinh xoẹt qua màn trời, ầm ầm lao về phía Kiếm vũ đầy trời!
- Không hay rồi!