Chương 59. Ta không phục
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xếp thứ hai trong bảng xếp hạng thiên kiêu ở hạo thổ.
Ngược lại không phải bởi vì nàng ta yếu hơn người xếp hạng thứ nhất, chỉ là bởi vì bình thường nàng ta rất ít xuất thủ, thực lực không dễ đoán ra được.
Mà danh hiệu của Lý Nhiên thì càng nhiều.
Ma đạo Thánh Tử, Đại Đế chuyển thế, Tuyệt thế thiên tài thân phụ đạo văn, ma kiêu bá chủ tương lai hoành áp hạo thổ!
Bởi vì xuất thân từ Ma Môn, nên không được liệt tên trên bảng xếp hạng thiên kiêu.
Rất nhiều người đều suy đoán, Lý Nhiên chắc chắn có thể sánh vai với người đứng đầu trong danh sách đó.
Nhưng chỉ cần là nhân tài tiếp xúc với hắn đều biết rõ, đây là sự tồn tại bỏ xa tất cả các thiên kiêu, là thiên tài đúng nghĩa!
Chỉ là lúc này hai thanh niên trẻ tuổi ưu tú nhất hạo thổ, lại đang bị chặt chẽ đè ở trên thềm đá, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.
Sắc mặt Nhạc Kiếm Ly tái nhợt, mồ hôi rơi trên thang mây.
- Không hổ là Đại Đế truyền thừa, cho dù qua mấy nghìn năm, Đạo Tắc này vẫn không thể chống lại như cũ!
Nàng ta có một dự cảm mãnh liệt.
Bậc thang gần trong gang tấc kia, ở trong mắt nàng giống như Thâm Uyên vạn trượng, tiến lên một bước, sợ rằng sẽ Thân Tử Đạo Tiêu!
- Ngươi không cảm thấy cửa ải này độ khó quá lớn sao?
Lý Nhiên đột nhiên nói.
- Hả?
Nhạc Kiếm Ly sửng sốt.
Thực ra nàng ta cũng sớm có cảm giác này.
Nếu như chỉ là xuất phát từ mực đích thí luyện tuyển chọn, căn bản không cần phải cho áp lực lớn như vậy, quả thực khiến cho toàn thân sắp bị nghiền nát.
- Ý của ngươi là...
- Mục đích thí luyện lần này, căn bản không phải xem ai có thể lên đỉnh, mà là muốn cho chúng ta phủ phục dưới chân hắn, phô diễm sự cường đại và uy nghiêm của hắn ta!
Nhạc Kiếm Ly bừng tỉnh.
- Quả thực có loại này cảm giác... Dựa theo cách nói của ngươi, căn bản không có ý định để chúng ta có thể lên đỉnh?
Lý Nhiên gật đầu.
- Cũng giống như hai vòng trước, không cần lên đỉnh, ba người leo lên cao nhất sẽ phải trực tiếp tấn cấp.
- Thì ra là như vậy.
Nhạc Kiếm Ly thở phào nhẹ nhõm.
Lý Nhiên liếc mắt nhìn nàng ta.
- Hình như ngươi rất vui vẻ?
Nhạc Kiếm Ly nhướng mày, hỏi ngược lại.
- Lời này là có ý gì ?
- Bị xem như súc sinh mà đè đầu cưỡi cổ, bái lạy cung điện chó má trước mặt này, chẳng lẽ không cảm thấy khuất nhục sao?
Lý Nhiên thản nhiên nói.
Trong mắt Nhạc Kiếm Ly cũng hiện lên vẻ tức giận, nhưng lập tức vẫn nhụt chí nói.
- Đây là Đạo Tắc cổ đế bày ra, bái lạy cũng là chuyện đương nhiên mà!
Đây chính là Thượng Cổ Tiên Đế, cảm thấy kính nể và sợ mới là điều bình thường!
Bọn họ chỉ là Kim Đan Kỳ, có thể đi đến bước này, đã đủ để kiêu ngạo rồi.
- Chuyện đương nhiên sao? Đánh rắm!
Cổ Lý Nhiên nổi đầy gân xanh, chống vào áp lực cực lớn, gắng gượng đứng lên!
Các khớp xương toàn thân bị đè nén kêu răng rắc, nhưng vẻ mặt của hắn vẫn bình tĩnh như cũ, bóng dáng thẳng tắp như một cây trường thương!
- Đừng xúc động!
Nhạc Kiếm Ly kinh ngạc kêu lên.
- Mục đích của chúng ta là tiến nhập vòng thí luyện cuối cùng, không nhất thiết bởi vì cậy mạnh, làm hại bản thân Thân Tử Đạo Tiêu!
Nàng cũng không phải bởi vì lo lắng cho đối phương.
Chỉ là độ khó của vòng thí luyện này cao như vậy, khảo nghiệm cuối cùng không biết sẽ đáng sợ tới mức nào nào nữa?
Nếu như Lý Nhiên không ở đây, nàng ta không có lòng tin hoàn thành!
Lý Nhiên nhìn cũng điện trước mặt, giọng điệu lãnh khốc dữ tợn.
- Để cho chúng ta ở nơi này phủ phục quỳ lạy, hắn lại giống như con kiến hôi ngồi trên đám mây cao nhìn xuống…
- Ngươi muốn làm gì?
Đồng tử Nhạc Kiếm Ly co rụt lại.
Trên người Lý Nhiên kim quang lập lòe, cổ triện thần bí từ từ hiện ra, giống như hình xăm điêu khắc ở trên da.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng hết sức vận chuyển Đoạt Thiên Công!
- Lão Tử muốn tự mình đi vào cung điện, đi tới trước mặt hắn xem kỹ một chút, gia hỏa này có phải thực sự có ba đầu sáu tay hay không!
Lý Nhiên bước ra bước đầu tiên!
Ầm!
Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, mây đen che đỉnh, sấm chớp đùng đùng!
Giống như toàn bộ đất trời đều đè nén ở trên người Lý Nhiên!
Nhạc Kiếm Ly nhất thời cảm thấy trên người nhẹ hơn một chút, biết là Đạo Tắc đang toàn lực ngăn cản Lý Nhiên, đã không rảnh mà để ý tới nàng ta nữa.
Nhưng mà nàng ta cũng không nhân cơ hội này lên đỉnh, mà là kinh ngạc nhìn bóng lưng kia.
Trong tai Lý Nhiên chảy ra máu tươi, nhưng thân hình vẫn kiên cường rắn rỏi như một cây trường thương!
Nhấc chân, bước lên!
Răng rắc!
Một đạo thần lôi hung hãn đánh xuống, lại bị cổ triện thần bí trên người hắn hấp thu.
Thần lôi không được thì đổi thành liệt diễm, cơn lốc, băng thương, thậm chí biến ảo thành vũ khí, điên cuồng chém về phía hắn!
Muốn dùng tất cả khả năng để ngăn cản Lý Nhiên.
Nhạc Kiếm Ly che miệng.
Hắn nói không sai, mục đích của vòng thí luyện này, căn bản không phải để cho bọn họ lên đỉnh, mà là khiến cho bọn họ thần phục!
Lý Nhiên mặc cho đao chẻ rìu đục, khóe miệng tràn đầy ý cười điên cuồng.
- Đoạt Thiên Cơ, phạt Thiên Đạo!
- Lấy pháp của ta thay mặt cho vạn pháp, dùng ý của ta thay mặt cho thiên ý!